- Theo Trí Thức Trẻ | 14/10/2016 03:12 PM
Đối với khán giả hâm mộ bộ môn nghệ thuật thứ 7, Ben Affleck không chỉ là Batman mới, người đã có màn ra mắt tương đối thành công trong bộ phim siêu anh hùng Batman V Superman dù tác phẩm bị chỉ trích nặng nề do bàn tay của Zack Snyder đã không còn đầy ma thuật như thời ông đạo diễn những tác phẩm như 300 hay Sucker Punch. Bản thân Ben Affleck thời gian gần đây gần như không có tác phẩm điện ảnh nào bị chê bai về phần diễn xuất.
Khán giả bắt đầu ấn tượng với Ben Affleck với The Town ra mắt năm 2010, cho tới siêu phẩm tái hiện câu chuyện có thật trong lịch sử mang tên Argo, bộ phim đem lại không chỉ một mà những tượng vàng Oscar cho Affleck cùng ê kíp làm phim ở vị trí phim hay nhất, kịch bản chuyển thể xuất sắc nhất và biên tập phim xuất sắc nhất. Và rồi khán giả lại một lần nữa thán phục anh trong vai anh chồng bị cô vợ gài bẫy tới mức suýt mất đi tất cả trong Gone Girl.
Và ngần đó cũng đủ để người hâm mộ kỳ vọng vào The Accountant, bộ phim được nhào nặn bởi bàn tay của Gavin O'Connor, người đã làm nên thành công của Warrior, câu chuyện của hai anh em ruột giữa võ đài MMA không khoan nhượng. Ở The Accountant, nhiệm vụ của O'Connor phức tạp hơn rất nhiều, đó là tạo ra một câu chuyện hành động kịch tính nhưng không xáo mòn, thứ đã tạo ra thất bại của vô vàn những phim hành động kể từ đầu năm tới nay.
Trong tay ông có một concept cực kỳ hứa hẹn, Christian Wolff, một nhân vật bị hội chứng Asperger, hay hiểu đơn giản hơn là một dạng tự kỷ, nhưng chính vấn đề tâm lý này đã biến nhân vật chính trở thành một thiên tài toán học. Ngoài đời thực, có không ít những người mang hội chứng Asperger và cũng thể hiện những kỹ năng hơn người trong nghệ thuật, khoa học,...
Để tạo ra drama, "anh chàng tự kỷ" của chúng ta quyết định dùng tài năng thiên bẩm của mình để... làm kế toán tính sổ sách cho những tổ chức tội phạm khét tiếng nhất thế giới, những kẻ không thể cứ tồng tộc mang sổ thu chi đến cho những đơn vị kiểm toán máu mặt và chuyên nghiệp như Deloitte và nhờ họ được(!) Dĩ nhiên, anh tự biết công việc của mình là cực kỳ nguy hiểm, vì chỉ cần một sơ sảy nhỏ, anh cũng bị những kẻ bỏ tiền thuê mình trừ khử.
Dĩ nhiên, Christian Wolff cũng "không phải dạng vừa đâu". Có người cha từng là đại tá quân đội, cách dạy con của ông bố này đúng chất nhà binh. Ông không bảo vệ con cái quá mức, mà thực ra ông cũng chẳng có ý định bảo vệ con bằng nắm đấm của chính bản thân. Ông muốn chúng tự tập luyện, tự tìm ra giới hạn, tự bảo vệ chính bản thân mình. Những ngày tuổi thơ dữ dội của Wolff và cậu em trai Brax có thể sẽ khiến nhiều người liên tưởng tới câu nói "thương cho roi cho vọt". Ông bố chưa bao giờ hết thương hai cậu con trai, nhưng theo cách của riêng ông.
Xuyên suốt bộ phim là những mảnh ghép ký ức của Christian trong hành trình kiểm kê sổ sách cho một tập đoàn chuyên làm chi giả tự động hóa cho những người khuyết tật. Câu chuyện tưởng chừng không có gì, nó giống như một công việc trong sạch mà anh chàng kế toán nhận làm để tránh việc bị nhân viên cục ngân khố điều tra, nhưng càng tìm hiểu kỹ, càng nhiều những khuất tất lộ rõ mà chỉ có một kẻ "đầu có sạn" như Christian mới phát hiện ra.
Đối với những fan điện ảnh, nếu cốt truyện chỉ như vậy thì quá nhàm chán. Thay vào đó, ba tuyến cốt truyện được lồng ghép vào nhau một cách mượt mà, uyển chuyển nhưng nhịp độ không cân đối. Một người kế toán thiên tài quyết truy tìm cho ra sự thật. Một gã điều tra viên già bị ám ảnh vì thân thế bí ẩn của kẻ từng suýt đoạt mạng mình, và những mảnh ghép quá khứ của Christian Wolff lần lượt hiện ra, giống như một bộ tranh ghép hình, chúng tự hoàn thiện lẫn nhau, tạo ra một cái nhìn toàn cảnh, khiến chúng ta chỉ còn biết há hốc mồm trong kinh ngạc ngay khi những cảnh hành động và cao trào của phim còn chưa kịp kết thúc.
Nếu xét tới việc những cốt truyện lồng ghép vào nhau, có thể chúng ta sẽ nghĩ ngay tới Pulp Fiction, khi những chuyện tào lao chẳng liên quan gì lại có sự thống nhất đến kinh ngạc trong bộ phim của Quentin Tarantino. The Accountant dĩ nhiên chưa xuất sắc tới mức đó, nhưng ở chừng mực một bộ phim hành động gay cấn, cốt truyện của phim cũng ấn tượng hơn rất nhiều so với các tác phẩm khác cùng thể loại.
Ở giữa cuộc xung đột đó là Christian Wolff, một con người nếu gặp ngoài đời thật sẽ bị mô tả là kỳ quái, không chịu tiếp xúc với xã hội, cứ mở mồm ra là nói những điều nghiêm túc đến mức mỉa mai, không khỏi khiến cho người đối diện phải bực mình. Có lẽ chỉ có cô nàng Dana (Anna Kendrick), vốn chết mê chết mệt vẻ thông minh của anh chàng Wolff mới chấp nhận thả thính hết lần này đến lần khác nhưng anh chàng kế toán của chúng ta năm lần bảy lượt mãi không chịu... cắn.
Giữa những căng thẳng, thậm chí là những màn hành động mãn nhãn trong phim lại bừng sáng lên mối quan hệ đầy lãng mạn giữa Dana và Christian. Cũng phải thôi, phim Mỹ mà, nhân vật chính mà không có em gái xinh xắn chạy theo có vẻ hơi thiếu thiếu. Nhưng chính concept nhân vật của Christian Wolff đã biến mối quan hệ này trở thành nơi những câu thoại đầy hài hước xuất hiện, làm giảm bớt phần nào sự căng thẳng vốn có trong đầu một gã bị rối loạn ám ảnh cưỡng chế nặng, hễ không hoàn thành việc gì là có thể phát điên theo đúng nghĩa đen.
Phim không hoàn hảo, khi mạch phim ban đầu khá chậm, tuy nhiên càng về cuối, phim như nhồi nhét những dữ kiện để hoàn thành những mảnh ghép quan trọng nhất phim, khiến người xem bị ngợp. Nhưng cốt truyện và plot twist, không chỉ một mà vài lần twist được triển khai khá tốt. Nhưng tất cả có lẽ sẽ bị lu mờ hoàn toàn trước diễn xuất của Ben Affleck. Trong lốt của một người bị hội chứng Asperger, kiêm cả OCD nặng, Christian Wolff trở nên sống động hơn bao giờ hết.
Thứ khiến khán giả ấn tượng với anh ta không chỉ là kỹ năng tính toán thượng thừa, gu ăn mặc mà còn cả kỹ năng chiến đấu chẳng kém mấy John Wick. Dù những cảnh hành động vẫn khá cứng nhắc chứ không mượt mà, uyển chuyển như nhân vật của Keanu Reeves, nhưng những điều phim mô tả cho chúng ta về hình tượng Christian Wolff là chính xác, nhanh gọn, cực kỳ hiệu quả, nói đơn giản lại là máu lạnh khi phải đối mặt với những tên tội phạm quyền lực và hung hãn.
Chính vì những đặc điểm đó, người xem ngay lập tức nhận ra Wolff chẳng khác gì một phiên bản John Wick "học giỏi" cả. Chỉ khác biệt hai điểm, anh chàng không (thích) nuôi chó và cũng chẳng ham hố gì những chiếc xe muscle huyền thoại của nước Mỹ.
Đối với những người đang lựa chọn một bộ phim có cốt truyện hay, tình tiết lôi cuốn, The Accountant là một lựa chọn không thể bỏ qua, nhất là trong dịp chúng ta đang thiếu những tác phẩm hay trước dịp những bom tấn cuối năm như Doctor Strange, Assassin's Creed cùng đồng loạt đổ bộ vào tháng 11 tới đây.
The Accountant sẽ chính thức khởi chiếu vào hôm nay, 14/10 tại các cụm rạp CGV trên toàn quốc.