Thực lòng mà nói, tôi không phải người ưa thể loại kiếm hiệp. Những game cày kéo vô vị như Võ Lâm Truyền Kỳ hay Tinh Thần Biến thực sự quá nhọc đối với dân văn phòng. Chơi game để giải trí, thật khó hiểu khi nhiều người mất ăn mất ngủ, tự đày ải mình với sự cày cuốc triền miên sớm tối. Nhưng mà thôi, ngày xưa các cụ có câu bất đồng quan điểm, bất cộng đái thiên, xin tạm bỏ qua vấn đề này để nói về
Đại Minh Chủ.
Đầu tiên, tôi và vài người đồng nghiệp thử tải Đại Minh Chủ chỉ vì nó là game do người Việt phát triển, trông cũng không đến nỗi. Câu chuyện dù đúng hay sai thì người Việt có tài vẫn nên được ủng hộ. Bộ cài game 34,77 MB cho bản Android, nhẹ hơn chém hoa quả và chim điên Angry Birds, kém xa iGà và nhiều game offline tôi thường chơi. Từng đó MB thì hình ảnh chắc chỉ ở tầm bình bình, không khá được – đấy là suy nghĩ khi tôi nhàn rỗi ngồi nhìn em Nexus 7 2013 down game về.
Bộ cài nhẹ thôi nhưng hình ảnh thì khỏi phải chê
Được rồi, download thành công! Xách máy lên và chơi thôi. Rất may VietID tôi có hẳn mấy cái, không cần mất công tạo tài khoản mới. Phần giới thiệu cốt truyện của
Đại Minh Chủ rất khôn, đưa người chơi lên mây khi được sư phụ giao cho chức chưởng môn ngay từ sau lúc đăng nhập. Trên mây được vài giây thì bị một đám ác nhân lao vào đánh nhừ tử, được mang theo một đệ tử chạy trốn, lập môn phái mới. Từ trên trời rơi xuống đất, ý niệm đầu tiên trong đầu là phải trả thù, phải vạch mặt, phải mần thịt cái bọn phá đám kia. Thế là tôi (và có lẽ là rất nhiều người khác) đã bắt đầu đặt chân lên con đường mang tên
Đại Minh Chủ chỉ vì… ghét cái bọn NPC phá đám.
Nhiều người bị cuốn vào Đại Minh Chủ chỉ vì… ghét bọn NPC phá đám
Phần giới thiệu game vô cùng đơn giản và ngắn gọn. Tuy nhiên, nó thực sự lôi cuốn một FA như tôi khi “cô giáo” dạy chơi rất là đẹp. Mất khoảng 15ph để biết hết mọi ngóc ngách trong Đại Minh Chủ, 20ph nữa để hoàn toàn làm chủ cuộc chơi. Về cơ bản thì gameplay của Đại Minh Chủ đơn giản nhưng khác biệt và mới mẻ. Điều cuốn hút của game không phải là căng tay ra để PK, hùng hục cày cuốc mà là sự đơn giản – tôi thích giản đơn, giản đơn nhưng quyến rũ.
Chọn đệ tử và gặp “cô giáo” dễ thương của Đại Minh Chủ
Chơi Đại Minh Chủ, lần đầu tiên tôi cảm thấy bực mình vì… không được chơi. Đi ra giang hồ cần thể lực, cướp bí kíp, tham gia luận kiếm cần khí lực. Mấy thứ điểm này sẽ hồi phục theo thời gian nhưng thực sự là quá chậm. Nói chung, chân đất hay đi giày thì một ngày cũng chỉ được từng đó lần đi ngao du giang hồ, cướp đoạt võ công. Những ngày rảnh rỗi thì thực sự là điên máu, nhưng những ngày đi làm thì lại hứng khởi vì thời gian chơi game vừa khít với thời gian rảnh rỗi.
Chân đất hay đi giày thì ngày cũng chỉ ra giang hồ kiếm ăn được từng đó lần
Ở Đại Minh Chủ, cái gì cũng cần may mắn. Kiếm tướng, kiếm đồ hoàn toàn phụ thuộc vào tay bạn đỏ hay đen. Không có chuyện mua đứt bán đoạn ở đây. Với người ví teo thì đây là chuyện hợp tình hợp lý, nhưng với mấy người tầm cỡ sếp mình thì…. Ai đen đủi thì xác định luôn là đừng nghĩ tới mang tiền đập chết server. Một điều được nữa của Đại Minh Chủ là GM rất hay tặng quà ingame, cơ bản không cần nạp card vẫn có thể thò mặt ra giang hồ càn quấy một phen.
Thú vui tao nhã trong game là… ăn cướp võ công
Thú vui tao nhã trong Đại Minh Chủ là cướp giật tàn chương. Thực ra với hầu hết những game mobile mình thường chơi, cảm xúc luôn thăng hoa khi gom được đồ hiếm, vượt qua ải khó. Chỉ khác là trong Đại Minh Chủ, mình cười như hoa là có kẻ lên loa… chửi vì bị cướp, vui trên nỗi đau kẻ khác luôn là niềm vui đầy sung sướng.
Xách máy lên và chơi để cảm nhận sự tinh tế đến cuốn hút của game
Một vote cuối cho Đại Minh Chủ là không hao pin, không nóng máy và ổn định. Xe không sang nhưng chạy tít vẫn hơn xe đẹp mà phải đẩy, huống chi Đại Minh Chủ thừa sức để đứng ở tầm game ngon.