Vì sao nhiều người chê bai nhưng tôi vẫn yêu No Man's Sky

Nga0Du  - Theo Trí Thức Trẻ | 18/08/2016 01:58 PM

Trong No Man's Sky, điều duy nhất tôi muốn chỉ là ngắm nhìn vũ trụ và lại vết chân trên các hành tinh mà tôi đi qua.

Vũ trụ là không gian chứa đựng nhiều bí ẩn và vẻ đẹp thu hút hàng triệu người. Đó là cách mà bộ phim Star Trek đã làm say lòng bao nhiêu thế hệ. Tuy nhiên, với những công nghệ hiện đại ngày nay, không cần ra rạp xem phim, bạn đã có cả một thiên hà cho riêng mình để khám phá trong No Man’s Sky.

Có một tập phim tuyệt vời trong bản gốc của Star Trek mang tên gọi “Arena”, nơi mà thuyển trưởng Kirk bị đẩy vào một cuộc chiến tay đôi với Gorn. Trong “Arena”, Kirk phải tìm cách để tồn tại trên một hành tinh cằn cỗi. Trong hoàn cảnh mọi nguy hiểm luôn rình rập, sự tồn tại của Kirk chính là chiến thắng của ý trí và công nghệ. Chính với những trải nghiệm này, sự hiểu biết của ông ấy về vũ trụ ngày càng sâu sắc và mở rộng hơn. No Man’s Sky cho tôi cảm giác như mình là một phần trong vũ trụ đó.

Với phiên bản trên PS4, tôi đã có khoảng một tuần để khám phá tựa game này. Về tổng thể, Hello Games mang đến cho các bạn một cuộc hành trình thăm dò và khám phá không gian. Với hàng tỷ tỷ hành tinh được sắp xếp theo các thuật toán ngẫu nhiên, hãy tin tôi đi, bạn sẽ không bao giờ có thể khám phá hết trò chơi này.

Đối với tôi, trò chơi này đem lại cảm giác như việc sở hữu một chiếc chìa khóa để mở ra những chân trời mới trong vũ trụ. Ngay từ đầu, tôi đã tự đặt ra nhiều câu hỏi, đại loại như: “Làm thế nào để tìm thấy những yếu tố tôi cần để có thể làm chủ hành tinh này ?”, “Tôi phải làm gì để có thể tiếp thu hết những điều mới mẻ mà mình vừa khám phá ?” hay “Làm thế nào để tôi tìm hiểu thêm về vũ trụ xung quanh tôi và cân bằng chúng với hành tinh tôi đang ở ?”...

No Man’s Sky không phải là một trò chơi màn đậm chất hành động về cuộc chiến chống lại những thế lực bên ngoài. Đó là một cuộc hành trình khám phá, nơi mà bạn có thể du ngoạn từ hành tinh này đến hành tinh khác. Có rất nhiều khái niệm khoa học viễn tưởng xuất hiện trong No Man’s Sky. Trong số đó, tôi thích nhất khái niệm về sự cô đơn lẻ loi của một cá thể giữa vũ trụ bao la rộng lớn. Nhìn một cách khách quan, trái đất cũng là một cá thể giữa cả thiên hà. Với chúng ta trái đất là nhà ,nhưng với vũ trụ, nó hầu như không có ý nghĩa gì cả. Vũ trụ không quan tâm đâu, dù bạn tồn tại hay không tồn tại.

Hơn cả một trò chơi giải trí, No Man’s Sky vô cùng chân thực, thực đến nỗi bạn có thể đắm mình vào đó. Sáng nay, tôi đã dùng bữa bằng một con côn trùng 4 chân bắt được trên hành tinh này. Đây là loài sinh vật lạ thứ 3 tôi thử ăn trong 1 tuần qua. Rất may, chúng không có độc. Đối với một hành tinh mới, công việc đầu tiên mà tôi làm là quét toàn bộ địa hình bề mặt của nó. Một tập hợp dữ liệu được hình thành. Dựa vào đó, tôi có thể bắt đầu cuộc hành trình của mình.

Một trong những điều tôi thích về Star Trek đó là khái niệm về sự vô tận của vũ trụ. Không phải những phi hành gia, càng không phải những khán giả ngồi trước màn hình, vũ trụ là điều gì đó rộng lớn và không có giới hạn. Có quá nhiều thứ đang biến đổi trong vũ trụ. Bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra ở khoảng tối ngoài kia. Điều mà con người luôn trăn trở là làm thế nào để đối phó với chúng.

No Man’s Sky khiến tôi liên tưởng đến “Elseworlds” của DC Comics hay “The Number of the Beast” của Robert Heinlein. Nó là sự tự do, khám phá và trải nghiệm. Tôi luôn tự nhủ với mình rằng không bao giờ được áp đặt lên No Man’s Sky. Hãy để mọi thứ đến theo cách tự nhiên và cảm nhận những phút giây giải trí tuyệt vời nhất.

Trong No Man’s Sky, tôi không muốn trở thành một vị anh hùng hay bá chủ của vũ trụ. Điều duy nhất tôi muốn chỉ là ngắm nhìn những khung cảnh ngoài vũ trụ và lại vết chân trên các hành tinh mà tôi đi qua.