- Theo Trí Thức Trẻ | 17/05/2016 02:16 PM
Trong thời gian gần đây, bộ ảnh chụp về vùng đùi của các nữ coser Việt đang trở thành tranh cãi của không ít bạn trẻ yêu thích cosplay. Có ý kiến tiêu cực, cho rằng nội dung này là phản cảm, nhưng cũng có không ít ý kiến tán đồng.
Và mới đây, chúng tôi đã có một cuộc trò chuyện ngắn với 2 bạn trẻ đã thực hiện bộ ảnh này, Hoan Phan và Thảo Chi. Điều ngạc nhiên là họ cũng là 1 cặp vợ chồng:
Xin chào, 2 bạn có thể giới thiệu thêm về bản thân mình được không?
Hoan: Xin chào các độc giả của GameK. Mình là Hoan, hiện đang công tác nhỏ lẻ ở nhà hàng COMGA số 1 phố Cửa Đông với cương vị cố vấn kinh doanh. Còn trong giới hâm mộ văn hóa Nhật Bản, sẽ có một vài người biết đến mình như một thành viên khá tích cực của Vietnam KEY Fanclub.
Sở thích của mình là đọc sách, tài liệu, văn bản và nói chung là những gì có chữ. Bên cạnh đó, mình cũng đang theo đuổi hàng loạt các thú vui ngắn hạn cũng như dài hạn, trong đó có nhiếp ảnh và thao tác trên ảnh nói chung.
Thảo Chi: Chào bạn, mình tên là Mạc Lê Thảo Chi, hiện đang là sinh viên năm cuối học viện Ngoại giao Việt Nam. Bên cạnh sở thích chụp ảnh cosplay thì mình cũng có thú vui là nghe nhạc, đọc sách và chơi game. Nickname của mình là Dark Fenris. Mình đã có tham gia chụp các bộ ảnh cosplay được một thời gian nhưng đây là lần đầu tiên mình thử sức với dòng máy cơ.
Vì đâu mà các bạn quyết định thực hiện bộ ảnh có phần khá “độc” này?
Hoan: Cơ bản, mình là con người rất có chính kiến và coi trọng tiềm năng con người. Dạo gần đây, có một thanh niên cùng là photographer đã đăng một bộ ảnh lên mạng, nhận được rất nhiều ý kiến đồng tình cũng như trái chiều về bộ ảnh của y.
Mình đưa ra bộ ảnh này (và trước đó là “Chả Collection (part 1)) gần như là nhằm đứng lên để bảo vệ chính kiến và quan điểm của mỗi người, cũng như để người chụp cũng như người được chụp rõ hơn về Quyền lợi và giới Hạn của bản thân. Bạn có thể nói rằng mình đang đứng mũi chịu sào cho một mục đích cao hơn, hoặc bạn có thể cho mình là một thằng điên. Không thành vấn đề vì đó là quan điểm của mỗi người.
Sau khi bộ ảnh được đăng tải lên trên mạng, có một số luồng ý kiến tiêu cực, cho rằng bộ ảnh này là chụp trộm, bạn bình luận thế nào về vấn đề này?
Hoan: Với bộ ảnh “Chả Collection (part 1)” thì mình đi vào một phần khá là xám của việc chụp ảnh cosplay nói riêng, và chụp ảnh công cộng nói chung. Đó là việc biên tập ảnh đã được đối tượng chụp cho phép. Có những người nói rằng việc làm của mình là lưu manh, vô đạo đức. Có những người khác thì ủng hộ, coi đây là ‘cơ hội cho anh em được mở mang tầm mắt’.
Xin thưa với các độc giả cũng như các bạn trong ban biên tập rằng, mình chỉ quan tâm đến ý kiến của người được chụp; nếu người được chụp bày tỏ không hài lòng khi được xuất hiện trên bộ ảnh của mình như vậy, mình sẽ không ngần ngại mà xóa ảnh ngay lập tức, kể cả khi ảnh đó tốn của mình một vài chục phút đồng hồ để thao tác chỉnh sửa. Chắc chắn là người được chụp cũng không có tiền và không rảnh để (mình xin lỗi nếu có đụng chạm) thuê các bạn lên tiếng phản đối mình, để mình xóa ảnh, trong khi họ hoàn toàn có thể inbox cho mình trên facebook, hoặc có ý kiến nhã nhặn trong comment về việc loại bỏ bức ảnh khỏi album. Nhanh và hiệu quả hơn rất nhiều, theo ý của mình là vậy.
Trên thực tế, với cả 2 bộ ảnh mình thực hiện, chỉ có duy nhất một đối tượng chụp phản đối. Mình cho rằng đó là thành công của mình khi bạn đó đã biết vận dụng quyền hạn trong lần thực hiện bộ ảnh thứ 2. Nhưng thật lòng thì mình cảm thấy hơi buồn, vì phương thức thực hiện của bạn này hơi khiếm nhã.
Thảo Chi: Thật ra toàn bộ album ảnh lần này của mình đều đã có sự xin phép từ mình và sự đồng ý từ phía mẫu. Với những mẫu từ chối, mình đều tôn trọng quyết định của họ. Tuyệt nhiên không hề kì kèo hay nài nỉ. Bởi mình muốn tôn trọng hết mức sự riêng tư của mẫu. Có tôn trọng mẫu mới nhận được sự tôn trọng từ họ. Do vậy, nói rằng bộ ảnh này là chụp trộm là hoàn toàn sai lầm.
Trên thực tế bên cạnh các ý kiến tiêu cực, vẫn có không ít người khen bộ ảnh này là độc đáo, và khen đẹp. Rõ ràng rằng khi nhìn vào bộ ảnh, chúng ta cũng dễ thấy rằng các nữ coser đều sở hữu đôi thân thon thả, trằng, và rõ ràng là việc chỉ chụp riêng vào vùng đùi của các nữ coser đã có từ Nhật Bản rất lâu. Các bạn nghĩ như thế nào về việc vẫn có không ít người “ủng hộ” bộ ảnh của mình?
Hoan: Thực ra mình không quan tâm lắm. Vì cơ bản, đó là bộ ảnh mình và vợ thay nhau chụp khi máy sắp hết pin, và khi mọi người đang trong không khí ‘trà dư tửu hậu’, không quá quan tâm về ngoại hình nữa. Vì thề nên bộ ảnh được thực hiện rất gấp gáp.
Nhưng không vì vậy mà mình lơ là về việc hậu kỳ cho ảnh. Cũng rất may mắn cho mình rằng, không chỉ những khán giả ưa thích thể loại ‘zettai ryouiki’ (ảnh để lộ khoảng da từ ống tất lên váy) mà cả những cosplayer, staff của họ cũng như những người thường xuyên đi fes cũng góp phần vào ‘thành công vẻ ngoài’ cho bộ ảnh lần thứ 2 này của mình.
Một lần nữa, xin nhắc lại: bộ ảnh này hoàn toàn không hướng đến người xem, mà hướng đến mối quan hệ giữa cosplayer và photographer, về Quyền và Hạn của hai bên. Và phải nói rằng, nếu không có trợ giúp của hậu kỳ, nó sẽ CỰC KỲ XẤU. Xấu cả theo chủ quan của mình cũng như khách quan của người xem. Và cũng chẳng đưa thông điệp của mình đi đâu hết.
Mình xin gửi lời cám ơn đến Adobe và VN-Zoom khi đã hỗ trợ mình trong khâu thực hiện ảnh.
Thảo Chi: Quan điểm của mình về nét đẹp của các bạn nữ hơi khác một chút. Nếu như các bạn nữ thích những khuôn mặt đáng yêu, dễ thuơng, thì mình lại thích tìm kiếm nét đẹp từ các bộ phận khác trên cơ thể như tóc, ngực, eo, đùi…
Đặc biệt là đùi, bởi vì đấy là bộ phận cơ thể mà không phải ai cũng có thể nhận ra rằng nó thật sự rất đẹp. Không như ngực đập thẳng vào mắt người nhìn hay khuôn mặt, thứ thuờng bị che lấp bởi lớp mĩ phẩm càng ngày càng dầy, ở những cặp chân, mình tìm thấy nét đẹp có thể nói khá là nguyên sơ của một người con gái.
Hai bạn có thể chia sẻ thêm về sở thích chụp ảnh cosplay của mình được không?
Hwan: Chụp ảnh Cosplay thì mình bắt đầu từ năm 2013. Ngày đó, mình ‘quay về với văn hóa A/M Nhật Bản’ qua một chatroom ở nước ngoài. Cosplay thì mình đã có biết đến từ trước đó; nhưng, như mọi thằng ngố ngồi nhà xem phim hoạt hình suốt ngày khác, mình tưởng nó chỉ có ở nước ngoài. Cho đến lần mình đi fes đầu tiên tại Aki Matsuri 2013.
Nó đã thay đổi hoàn toàn góc nhìn của mình về cộng đồng yêu thích văn hóa Nhật Bản ở Việt Nam. Sau đó không ít lâu, mình gia nhập Vietnam Key Fanclub và trở thành thành viên chính trong việc xây dựng các kịch bản chụp ảnh cosplay về các nhân vật cũng như các tác phẩm của Key VisualArt’s.
Thảo Chi: Mình nhớ lần đầu mình đi fes cosplay là vào khoảng đầu năm 2013, cùng với một chị trong hội nhóm. Và đó với mình là một trải nghiệm khá thú vị. Bởi đó là lần đầu tiên mình đến một không gian rộng và đông người như vậy. Trước đó mình sống khá khép kín vì cách sống và sở thích của mình khác với mọi người xung quanh, nên mình không thuờng xuyên ra ngoài hay đến các khu vực công cộng. Và đó là lần đầu tiên mình cảm thấy có hứng thú với điều gì đó.
Còn trải nghiệm lần đầu tiên đi chụp ảnh cosplay của mình cũng là với người chị ở trên. Đó cũng là lần đầu tiên mình bước vào một studio chụp ảnh. Và công việc của mình lúc đó là staff, là người hỗ trợ cho nhóm trong việc chỉnh sửa trang phục, lựa chọn biểu cảm, góc chụp. Sau buổi chụp đó, mình bắt đầu đi tìm hiểu them về công việc của một photographer để một ngày nào đó có thể tự mình chụp một bộ ảnh thật đặc biệt, chỉ của riêng mình.
Sau đó thì mình cũng gặp khá nhiều trở ngại do việc tiếp xúc hơi muộn với công nghệ nên không phân biệt được sự khác nhau giữa máy kĩ thuật số, máy cơ cũng như các thông số kĩ thuật của máy ảnh có ảnh huởng như thế nào đến chất lượng ảnh. Tuy nhiên nhờ sự giúp đỡ của bạn bè trong giới và đặc biệt là từ ông xã mà hiện nay mình có thể bắt đầu đặt những viên gạch đầu tiên cho uớc mơ thực hiện một bộ ảnh “made by me”.
Trải nghiệm lần đầu khi đí cosplay một nhân vật anime cũng khá là hồi hộp. Cảm giác cong đuôi lên chạy đồ, cũng như tìm một shop nào đó uy tín để có thể order đồ về cũng như cảm giác phập phù đợi đồ về, nó khiến bản thân mình thêm trân trọng không chỉ các coser mà còn cả các shop order đồ, làm đồ cosplay. Bởi trong giới cosplay hiện nay, đa phần các shop và khách hàng đến với nhau chủ yếu dựa trên sự tin tưởng đôi bên.
Một chuyện khá lạ là cả 2 vợ chồng lại đều thích chụp ảnh cosplay, vậy sở thích này có ảnh hưởng đến cuộc sống hang ngày của 2 người không?
Hwan: Rất là ảnh hưởng. Máy ảnh là mình mua, lẽ ra mình phải được chụp trước chứ? (lol) Tất nhiên, nhường nhịn nhau trong khâu chụp ảnh không thành vấn đề; nhưng hoàn toàn mình sẽ không bao giờ nhường ai khâu hậu kỳ. Đôi khi có những cuộc cãi vã nho nhỏ sẽ xảy ra giữa mình và vợ mình về việc quá chăm chút đến hậu kỳ của mình, và về quan điểm của người khác về kết quả hậu kỳ của mình, nhưng ngoài những việc đó ra, mình thấy mình thật may mắn khi còn có người quan tâm.
Dù sao, mình cũng nên gửi một lời cảm ơn đến tất cả mọi người đã ủng hộ mình và quan điểm của mình. Xin cám ơn tất cả mọi người.
Thảo Chi: Nếu nói là ảnh huởng thì không hẳn, tuy nhiên đôi lúc tụi mình vẫn có những khác biệt về quan điểm chụp ảnh. Nếu như ông xã mình thích chụp toàn thân, chân dung thì mình thích chụp focus vào các bộ phận khác nhau trên cơ thể cũng như chụp cận cảnh cây cối hoặc đồ vật. Ngoài ra vì là mới chụp nên mình vẫn thuờng mắc một số lỗi khá cơ bản.
Những lúc như vậy đều khiến ông xã mình cảm thấy khó chịu về các lỗi đó. Và dĩ nhiên khi cục tức dồn lên thì việc cự cãi là không tránh khỏi rồi. Tuy nhiên cả mình và ông xã đều biết rằng lỗi cũng là một phần do mình là dân mới nên việc phạm phải sai lầm là không tránh khỏi, nên sau đó đều giảng hòa. Ngoài ra thì phần hậu kì cũng là phần khiến những cuộc khẩu chiến thuờng bị đẩy nhanh đến chiến tranh lạnh hơn.
Tuy nhiên các cụ có câu “Yêu nhau lắm, cắn nhau đau”. Và mình biết và tin tưởng rằng, dù mình có làm gì đi nữa thì phía sau lưng, vẫn có ít nhất một người luôn ủng hộ mọi quyết định của mình.
Cảm ơn hai bạn về bài phỏng vấn ngắn!