Tôi như được giải thoát khi bỏ việc để theo nghề game

Tâm Sự Game Thủ  - Theo Helino | 01/08/2018 02:35 PM

Tâm sự của anh Hoàng khi quyết định từ bỏ Kế Toán để theo đuổi đam mê làm việc trong ngành game của mình.

Bài chia sẻ dưới đây là của anh Hoàng, 30 tuổi, nhân viên của một công ty game tại Cầu Giấy, Hà Nội.

Những ngày đầu tháng 8 của 12 năm về trước, tôi và cả gia đình vẫn đang ngóng chờ điểm thi đại học, cánh cửa mà rất nhiều người luôn hằng theo đuổi. Kết quả năm ấy khiến bố mẹ tôi hài lòng: Tôi đã đỗ vào học viện Tài Chính với số điểm đủ để đăng ký vào khoa Kế Toán - cao nhất nhì và cũng là "có giá" nhất trường Tài Chính. Nhưng bản thân tôi lại không vui lắm.

Tôi thích game từ bé, từ những năm lớp 5, tôi đã chơi qua rất nhiều trò, ở đó cảm nhận được sự sáng tạo, các kỹ năng, sự thấu hiểu tâm lý... của nhà phát triển khi gửi gắm sản phẩm đến người chơi. Với tôi game không chỉ là giải trí, mà đó còn là sự đam mê. Tôi luôn suy nghĩ những ý tưởng, mong một ngày sẽ được hiện thực, cùng với team hoặc những người cùng chí hướng.

Tôi như được giải thoát khi bỏ việc để theo nghề game - Ảnh 1.

Tôi thích game từ bé, tuy nhiên bố mẹ lại muốn hướng tới công việc "ổn định" (ảnh minh họa)

Song trong mắt bố mẹ, game chỉ là một thú vui phù phiếm, không thể giúp tôi có đủ thu nhập để nuôi thân chứ đừng nói là lo cho gia đình. Vậy là sau nhiều cuộc tranh luận, tôi đã phải chiều ý các cụ để thi vào một trường kinh tế, với mong muốn sau này có một công việc ổn định, vô lo vô nghĩ theo đúng nghĩa đen.

Tôi học khá tốt các môn tự nhiên, vì vậy chuyên ngành Kế Toán của tôi cũng không quá khó khăn, nhưng tôi chưa bao giờ cảm thấy thích thú. Với tôi đó chỉ là những con số, những tập chứng từ, những trang excel làm theo nghĩa vụ.

Sau 4 năm, tôi cũng ra được trường và cũng có một công việc Kế Toán như bố mẹ mong muốn. So với bạn bè cùng lớp, tôi có thuận lợi hơn vì không phải tất tả xin việc. Nhưng đi làm rồi, tôi lại càng cảm thấy mình không phù hợp với nghề. Làm hàng ngày đã buồn tẻ, những đợt báo cáo cuối tháng, chốt sổ, hóa đơn hàng quý, năm... bận rộn càng khiến tôi chán nản. Đặc thù công việc cũng không cho phép tôi có thời gian được giải trí, chơi game. Không thể giải tỏa, tôi quyết định nghỉ việc chỉ sau 1 năm.

Tôi như được giải thoát khi bỏ việc để theo nghề game - Ảnh 2.

Công việc không phù hợp, buồn chán tôi nghỉ việc chỉ sau 1 năm (ảnh minh họa)

Tất nhiên cả gia đình tôi phản đối, thậm chí gây sức ép sẽ từ mặt nếu tôi khăng khăng theo ý mình. Tranh cãi gay gắt không có kết quả, tôi bỏ ra ngoài ở nhờ một thằng bạn cấp 3. Lúc này bố mẹ khuyên bảo có, mắng mỏ có, thậm chí nhờ cả bạn tôi nhưng vô hiệu. Tôi nhận ra Kế Toán chưa bao giờ giúp tôi có cuộc sống thanh thản, ít nhất là sau 5 năm đi học đi làm.

Lúc này tôi bắt đầu lân la lên các trang báo điện tử về game, gửi hồ sơ để được làm cộng tác viên viết bài. Với CV là cử nhân kế toán, đến 90% không hiểu tại sao tôi lại muốn gắn bó với game, vì chẳng hề có liên quan đến nhau, thậm chí là bỏ phí cả 4 năm đèn sách. Khá may mắn, tôi đã được trao cơ hội.

Ban đầu là dịch các tin từ nước ngoài, dần dần tôi bắt đầu những bài viết phân tích, hướng dẫn, đôi khi là "nằm vùng" các vấn đề nóng hổi trong cộng đồng làng game. Với tôi, được trải nghiệm, được chia sẻ những tips, trick... là một niềm vui, sự khám phá. Vì vậy chẳng có áp lực nào, thu nhập của tôi cũng dần tăng lên và tôi đủ chi tiêu cho việc ở trọ. Lúc này mức lương hàng tháng cũng hơn công việc kế toán lúc mới ra trường.

Tôi như được giải thoát khi bỏ việc để theo nghề game - Ảnh 3.

Tôi đi làm nhưng không cảm thấy áp lực, rất thoải mái (ảnh minh họa).

Cuộc sống của tôi trở nên nhẹ nhàng, hứng thú dù nhiều khi tôi cũng phải bỏ ăn bỏ ngủ. Công việc của tôi bây giờ rất ổn, được phụ trách cộng đồng, nghiên cứu và ra mắt những tựa game mới. Tôi cũng đã lấy vợ và có cuộc sống êm ấm, không như bố mẹ vẫn lo trước đây "theo mấy nghề lông bông thì không chăm sóc tốt cho vợ con, gia đình sớm muộn cũng lục đục". Bố mẹ tôi giờ cũng có thể yên tâm.

Trên đây là sự lựa chọn của tôi, các bạn luôn có nhiều con đường, quan trọng là phải theo một hướng khiến bản thân mình yêu thích. Tôi không muốn khuyên ai cãi lại lời cha mẹ. Nhưng hãy lắng nghe bản thân, biết được sở thích sở trường của mình, tìm hiểu kỹ các ngành nghề quan tâm để có lựa chọn phù hợp. Giờ dù hơi tiếc đã mất 5 năm cho việc đi học, tuy nhiên tôi thầm cảm ơn những kiến thức, những trải nghiệm mà biết đâu nếu không nếm qua, tôi đã chẳng biết mình thực sự muốn gì.


P/S: Mọi người có thể comment ý kiến TẠI ĐÂY. Các bài viết anh em có thể gửi về theo địa chỉ mail info@gamek.vn nhé!