- Theo Helino | 20/05/2018 04:00 PM
Đối với phần lớn các game thủ thường xuyên đóng đô ở quán net, chi có khi cả trăm ngàn 1 ngày chỉ để phục vụ cho việc chơi, ăn, uống thì thường có suy nghĩ như thế này: “Mở quán net sướng thật, cứ ngồi không đếm tiền, việc thì đã có nhân viên lo, cũng chẳng bao giờ sợ không có khách. Tằng tằng một tháng cả mấy trăm triệu chứ chẳng chơi”.
Thế nhưng nếu như thế thật thì cả cái xã hội này bỏ nghề đi mở quán net rồi. Xét cho cùng đó cũng là một nghề kinh doanh, mà đã là kinh doanh thì luôn cần đầu óc tính toán, tài chính và đôi khi là cả vận may nữa. Rủi ro của cái nghề này cũng không thể nào đong đếm và lường trước được, đôi khi là mất trắng, là thua lỗ, là thoi thóp duy trì vì bỏ không đành lòng.
Các cyber game tầm cỡ, được hậu thuẫn bởi danh tiếng của chủ và tiềm lực tài chính dồi dào thì không nói, chứ vẫn có hẳn một phân tầng net cỏ, net bình dân hoặc net tầm trung bình khá trở xuống đang lao đao vì bài toán này. Mới đây, một chủ quán net đã chia sẻ những suy nghĩ của mình về 3 năm làm việc “như đánh mất tuổi thanh xuân” bên cạnh cái dàn máy mà ai ai cũng nghĩ là hái bội tiền ấy, khiến nhiều người cảm thấy cái nghề này, hóa ra cũng có khi vô cùng bạc bẽo.
“Tôi hối hận khi đã làm net, nó lấy của tôi mất 3 năm.
Vậy là tôi đã bỏ net được 4 tháng, tâm trạng cũng bỗng dưng yêu đời trở lại. Thực sự nghĩ lại cái cảnh làm net như 1 ác mộng, tôi chỉ mong bạn nào có ý định như tôi ngày ấy hãy đọc bài này.
Năm 2015, tôi vừa tốt nghiệp đại học, cả 1 bầu trời phía trước rộng mở nhưng lại nhất định không theo 1 nghề nào mà lao đầu vào làm net. Đơn giản một điều: Đó là ước mơ và đam mê từ khi tôi là một học sinh cấp 3. Với tâm lý mặt bằng không mất, quen được nhiều bạn bè và một khát vọng mãnh liệt, tôi tin rằng mình chắc chắn sẽ thành công.
Tôi được mẹ hỗ trợ 300 triệu, mở được 25 máy. Những ngày đầu còn ham lắm, ngày cầm hơn 1 triệu trong tay, lúc buồn thì ngồi chơi, nghĩ cứ thế này khéo 4 năm nữa có tiền tỉ cũng không chừng. Ấy thế nhưng đời không phải là mơ.
Sau 6 tháng, tôi bắt đầu rơi vào trầm cảm, cả ngày đâm đầu vào net, từ 7h sáng đến 11h đêm không nghỉ bất cứ một ngày nào kể cả lễ, tết. Hơn nữa, ai làm net thì biết cái áp lực “có hay không có khách” nó đáng sợ đến mức nào. Hôm nào mà ế là trong lòng nôn nao, nhìn đống tiền mà xót ruột chỉ sợ khách sang quán khác chơi, rồi vò đầu bứt tai nghĩ chiêu trò để câu khách…
Làm net, khổ tâm nhất là lúc có cha mẹ đến tìm, đánh con từ ngoài quán đánh đến khi về nhà. Cái nghề bạc này, đi đâu, làm gì cũng chỉ muốn giấu nhẹm đi, chỉ sợ người ta biết rồi kỳ thị.
Thế rồi làm đến tận 2 năm sau mới kéo lại vốn, 1 năm sau thì máy lại bắt đầu xuống cấp, khách chơi giảm dần. Cho đến năm thứ 3 thì doanh thu trừ ăn uống đi lại, lễ lạt, cưới xin thì còn được 50 triệu, đến bước đường cùng thanh lý giàn máy được thêm 70 triệu nữa. Vậy tổng 3 năm mình làm ra được 120 triệu, ơ thế cái tôi đánh đổi 3 năm tính ra nhận được là gì? Trong khi đó nhà mà cho thuê 5 củ 1 tháng, tính ra 3 năm phải được 180 triệu chứ nhỉ, thế là lỗ nó mất 60 triệu rồi?
Giờ thanh lý máy xong xuôi, đi làm công nhân tháng mới thấy thoải mái thế nào: Thứ 7, Chủ nhật nghỉ, 1 năm đi du lịch 2 lần, làm đến 5h đi chơi thể thao, tối làm chè đá, 10h lên giường ngủ ngon, chẳng sợ thằng nào gọi. Những thứ giản đơn ấy xem chừng lại quá xa xỉ khi làm net. Doanh thu công nhân tháng 8 củ, cộng thêm 5 củ tiền nhà, 2 củ lãi ngân hàng, vậy tổng 1 tháng làm được 15 triệu. Tự nhiên thấy thoải mái, chỉ tiếc 3 năm thanh xuân, vùi đầu vào net”.
Những lời tâm sự trên đây tuy không đại diện cho số đông, nhưng cũng nhận được rất nhiều sự đồng cảm từ các “đồng nghiệp” khác. Có người mới làm, có người đã theo đến 8, 9 năm rồi giờ phải tự cảm thấy phục khả năng chịu đựng của chính mình. Thu hồi được vốn thì lại đến phần nâng cấp máy, tự chôn chân một chỗ, mất dần những mối quan hệ. Thế đấy, giống tù giam lỏng mà người ngoài nhìn vào cứ tưởng ngồi mát ăn bát vàng.
Làm net, đôi khi bạc bẽo lắm.