“Học hành thế à, chỉ suốt ngày điện tử, mày nhìn con nhà người ta mà xem.”
Đó là câu cửa miệng của bố mẹ tôi mỗi lần đi họp phụ huynh về, có lẽ nhiều game thủ cũng đã quá quen thuộc với những câu nói này. Với tôi thì có thể sẽ đặc biệt hơn bởi kèm theo câu nói đó thường thường sẽ là một màn biểu diễn khí công giống như các cao tăng thiếu lâm trong Võ lâm truyền kỳ vậy. Tôi sẽ là nhân vật chính còn bố tôi sẽ là NPC dạy võ cho tôi.
Đầu tiên bắt đầu với khẩu quyết sư tử hống, sau đó sẽ là màn rèn luyện “đồng tử công” thượng thừa khi gậy gỗ, roi tre, hay dây điện quất tới tấp vào mông, chân tôi, dĩ nhiên lúc đó tôi cũng sẽ luyện âm ngay cho đòn “sử tử hống” ... Sau khi bố tôi đã “xuất khí” thì tôi giả vờ nhận lỗi một tí cho qua chuyện rồi có khi ngay chiều hôm đó đã trốn học đi chơi điện tử.
Quay lại với câu chuyện thằng “con nhà người ta” đáng ghét luôn xuất hiện. Điều đáng ghét hơn nữa là tôi biết rõ thằng con nhà người ta đó là cái thằng nào. Không những thế nó còn là bạn thân của tôi, là thần tượng của tôi, là thằng đã dẫn tôi tới với thế giới game, và truyền cảm hứng game cho tôi.
Cái thằng “con nhà người ta” nhảy ầm ầm vào đời tôi khi chúng tôi bắt đầu học cùng nhau từ lớp 5 tới lớp 12. Ối giời ơi, nó đã chăm ngoan học giỏi, lại còn chơi game hay nữa mới chết cơ chứ. Ai đời đã suốt ngày cắm đầu vào học, được vài bữa đi bắn Half-Life thì toàn một mình cân tất, cuộc đời bất công quá đi. Mặc dù lúc bị bố mắng tôi cũng giận lây nó, nhưng sâu thẩm bên trong vẫn là sự nể phục.
Bố mẹ nó phải đi vào nam khi nó còn bé, nó ở với ông bà, thế mà nó chẳng đổ đốn mất dạy như tôi. Đi học thì toàn 9 với 10, cả đời chỉ làm lớp trưởng. Chăm ngoan gương mẫu, mồm thì leo lẻo leo lẻo kêu “chơi vừa thôi ông ơi” , xong toàn bắn người ta vỡ đầu, cay thế thì nghỉ thế nào được mà nghỉ!
Âu cũng là cái duyên cái phận của bọn tôi, khi không hiểu làm sao mà một thằng cá biệt với một thằng gương mẫu lại chơi thân mãi với nhau suốt thời học sinh. Và rồi cứ để nó mãi mãi là nhân vật chính diện, còn tôi vẫn sẽ là một thằng phản diện làm nổi bật cho nó, chả có nhẽ đó là âm mưu làm nổi bật mình của nó nhỉ? Ôi, một thằng thì rủ thằng kia học, một thằng thì rủ thằng kia game, đúng là khắc tinh mà.
Cả gia đình và nó đều khuyên tôi phải chú tâm vào học hành nhưng tôi đều bỏ ngoài tai,chỉ cho tới một ngày khi bà nội tôi mất mới khiến tôi thức tỉnh. Từ đó thì nhờ thằng bạn thân làm người động viên và là gia sư riêng nên tôi mới bắt đầu “học lại từ đầu” khi chỉ còn 1 năm cuối là thi đại học và đỗ được trường mong muốn. Phải nói giai đoạn ấy quá là khổ, chỉ cắm đầu học thôi, thế mà thi thoảng nó còn đá đểu kêu “chơi game tí đê” xong sằng sặc cười bảo “thôi thôi quyết đỗ mới chơi” trông rất đáng ghét chứ. Nói chung nhắc lại chuyện này thì vẫn phải cảm ơn thằng con nhà người ta nhiều nhé.
Rồi sau đó chúng tôi cùng vào thành phố học đại học. Điều tiếc nuối là cả hai học trường cùng thành phố nhưng lại khá xa nhau. Nhưng cũng may là còn có game để chúng tôi cùng chơi sau những giờ học tập trên giảng đường đại học. Hơn nữa khi chơi game thì chúng tôi vừa chơi vừa call voice để cùng vui vẻ, động viên nhau nên tình cảm càng thắm thiết.
Rồi thời gian qua nhanh, đùng một cái tôi biến thành … chuyên gia tư vấn tình yêu cho nó. Dĩ nhiên, với kinh nghiệm nhiều năm FA nên tôi đã tư vấn cực kỳ chính xác, giúp cho thằng “con nhà người ta” tránh được cảnh … “đeo gông vào người”, được sống tự tự tại và được thoải mái chinh chiến sát phạt thế giới game với tôi. Sau khi chia tay thì cũng nhờ tôi và game nên nó lại nhảy nhót tưng bừng chứ chẳng đau buồn được mấy hôm. Kết lại :
Cảm ơn mày đã đưa tao đến với thế giới Game.
Cảm ơn mày đã kéo tao ra khỏi thế giới Game.
Cảm ơn mày đã cùng tao chinh chiến thế giới Game.
Cảm ơn mày sẽ làm tao được giải cây bút vàng GameK.
Chúc mày luôn luôn mạnh giỏi và thành công.
Để tham gia cuộc thi Cây Bút Vàng mùa 2, các bạn hãy gửi bài viết về hòm thư caybutvang@gamek.vn.
Thông tin chi tiết xem tại ĐÂY.
Cùng đọc các bài dự thi khác của Cây bút vàng 2018 tại ĐÂY.