Là một kẻ ham chơi hơn ham học, chắc chắn một kẻ như tôi không bao giờ so sánh việc ngồi mài đũng quần một ngày 5 tiết ở trường so với việc được ngồi ngoài quán net chiến LMHT cùng những cậu bạn cùng lớp, mặc dù chúng bạn chơi game đôi khi cũng bóp đến phát bực. Không phải tôi muốn chơi với những "con gà" cùng lớp, pick Yasuo gank cho cả ba lane nhưng vẫn thọt đủ 6 trụ ngoài ở phút thứ 15, nhưng cảm giác được chơi game cùng bạn bè luôn thích hơn việc bị "bóp" bởi những ông random nào đó trên mạng internet.
Và phải khẳng định rằng, tôi chỉ mong chờ đến ngày trở lại mái trường, để được chơi game thỏa thích cùng bạn bè đồng trang lứa. Nghe qua thì có vẻ ngược đời, thế nhưng phải đi học, đám game thủ chúng tôi mới được ra quán net một cách thỏa thích không bị ai ngăn cấm.
Thế này nhé, tôi không chém gió đâu. Những ngày nghỉ hè tưởng chừng là sướng nhưng kỳ thực chẳng khác gì địa ngục cả. Đi chơi thì phải xin phép, mà thậm chí bố mẹ còn gọi điện cho bạn bè xem có ra quán net thay vì đi bơi hay đi đá bóng như đã trình bày hay không. Ấy là chưa kể học thêm nữa. Chắc phải coi nghỉ hè là học kỳ 3 chứ chẳng phải kỳ nghỉ nữa. Ngoài 3 ngày đi du lịch cùng bố mẹ ra thì chỉ có ở nhà làm bài tập, chuẩn bị cho kỳ thi sau khi kết thúc chương trình học lớp 12 vào năm sau.
Tôi cũng không phàn nàn gì bố mẹ. Họ chỉ có vài ngày phép để đi nghỉ mát, và thực ra trong mắt của bậc làm cha mẹ nào việc học cũng là quan trọng nhất. Tôi chơi game thì chẳng giỏi bằng ai, nên cứ im lặng nghe lời mà cố học thôi chứ cũng chẳng có giấc mơ kiếm tiền từ game như nhiều người khác. Cứ vào được đại học là có tất cả.
Thế nhưng mọi chuyên không chỉ đơn giản như vậy. Game vẫn là thứ chiếm phần lớn đam mê của tôi. Và mùa hè, lúc chỉ có ở nhà quanh quẩn, internet chỉ đủ tải nhạc và phim xem cho qua ngày lại càng khiến tôi thèm được chơi game cùng anh em bạn bè cùng lớp. Cũng chỉ là 1 2 tiếng ngồi ngoài quán trước giờ học thêm buổi chiều, hay những trận đánh vội vàng gg cho nhanh để đi về nhà những ngày học 4 tiết nghỉ tiết cuối trước khi phụ huynh phát hiện ra và đi tìm, nhưng đó là những lúc tuyệt vời nhất của cuộc đời học sinh, thật sự không phải chỉ là nói chơi.
Sẽ có những người lên tiếng: "Lớp 12 rồi nghỉ game đi em còn tập trung học để thi đại học". Việc học vẫn là thứ quan trọng, nhưng không có game, hay những cách giải trí khác như âm nhạc, phim ảnh như những cô bạn cùng lớp tôi, liệu có ai chịu nổi sức ép? Đến người lớn còn phải đi... "xả hơi" sau giờ làm việc, và chúng tôi cũng không phải cái "máy học" chạy bằng cơm như nhiều người lầm tưởng. Ấy là chưa kể, những người sắp sửa lên tiếng chia sẻ những câu nói đó, liệu tất cả các anh các chị có chuyên tâm 100% vào việc học hay không, hay cũng lén kiếm thời gian rảnh ra quán game để cày như chúng em bây giờ?
Và chính vì lẽ đó, giờ là thời điểm tuyệt vời để chúng tôi trở lại, "làm mưa làm gió", đi bán hành hoặc... nhận hành trong những trận đấu game căng thẳng chẳng kém gì ngồi giải tích phân, đạo hàm trong tiết toán. Tôi vẫn yêu trường lớp lắm, vẫn muốn ngày ngày có mặt cùng chúng bạn chém gió, trêu đùa giờ nghỉ giải lao 5 phút, vẫn phải học tập để lo cho tương lai của chính mình. Nhưng song hành với đó, là vì tình yêu game, vì những người bạn không biết từ khi nào đã trở thành... đồng đội trong thế giới ảo.