Saigon Jokers – Cảm hứng đến từ những chàng hề!

Đỗ Nguyễn Nhật Quang  - Theo Helino | 06/04/2018 05:26 PM

Bài dự thi của độc già Đỗ Nguyễn Nhật Quang về thần tượng Saigon Jokers.

Saigon Jokers là một cái tên đã trở nên quá đỗi quen thuộc với thế hệ game thủ Liên minh huyền thoại (LoL) đời đầu. Đây là đội tuyển LoL đầu tiên của Việt Nam có mặt tại Chung kết thế giới mùa 2 năm 2012 ở Los Angeles, Hoa Kì. Thành công của Saigon Jokers đã truyền cảm hứng, đam mê và cũng như niềm tin về thể thao điện tử cho biết bao nhiêu bạn trẻ Việt Nam lúc đó. Và cũng chính nhờ Saigon Jokers mà mình mới có cơ hội được biết đến Liên minh huyền thoại cũng như tham gia vào Đấu trường công lí. Đó là một trong những kí ức mà mãi đến sau này mình vẫn chưa thể nào quên!

Câu chuyện của mình xảy ra vào năm 2012, khi mình đang là một học sinh lớp 8. Mình vẫn còn nhớ như in đó chính là một buổi sáng chủ nhật đầu tháng 10. Sau khi giúp mẹ phơi áo quần ngoài sân xong, mình vào nhà và mở máy tính lướt facebook một dạo. Kéo qua khoảng vài dòng status, mình đã chợt thấy một bài viết mà bạn mình share với tiêu đề:” Đội tuyển Liên minh huyền thoại Việt Nam lọt vào Chung kết thế giới”. Lúc ấy mình vẫn chưa biết chính xác thì Liên minh huyền thoại trông như thế nào, có sức hấp dẫn ra sao. Mình chỉ nghe loáng thoáng về tựa game này từ mấy đứa bạn học trên trường. Mỗi lần tan học ra về, mình hay nghe bọn nó rủ nhau “ra tiệm làm ván liên minh rồi về mày”.

Lúc ấy mình cũng không quan tâm lắm những gì mấy đứa bạn nói vì hồi cấp 2 mình khá là chăm học, nghe về game là mình né ra ngay. Mình được mua máy tính từ năm lớp 6, nhưng trong 2 năm kể từ khi mua máy mình ít khi dùng máy chơi game lắm. Có chăng lúc mới mua về mình có chơi trò bắn vịt một thời gian, sau khi phá đảo xong thì xóa. Sau đó mình thi thoảng chơi cờ tướng trên máy tính để giải trí. Ba mình cũng khuyên đừng chơi game nhiều quá vì dễ lơ đãng việc học.

Trong đầu mình lúc ấy cũng mặc định mấy đứa hay ra tiệm net chơi game là những đứa không nghe lời cha mẹ, suốt ngày chỉ biết đâm đầu vào những trò chơi vô bổ để rồi lơ là việc học. Và mình cũng hình thành những định kiến không tốt về game online vì lúc đó mình hay đọc báo thì thấy có nhiều vụ án mạng xảy ra do nghiện game, hay là những vụ con trộm tiền của cha mẹ để nạp vào game. Chính vì vậy khi nhìn thấy dòng tin trên facebook, mình đã định lướt qua, nhưng tiêu đề bài báo đã làm mình phải tò mò.

Trước đây mình nghĩ rằng game online người ta chơi giải trí là chủ yếu, chứ nó không phải là một nghề để kiếm ra tiền. Cho nên khi nhìn thấy cụm từ “đội tuyển LMHT” và “Chung kết thế giới” thì mình thấy là lạ. Mình không nghĩ người ta có thể tổ chức được cả một giải đấu quy mô tầm quốc tế cho một tựa game. Và càng không nghĩ sẽ có những người muốn trở thành “game thủ chuyên nghiệp”.

Lúc ấy xã hội thường có những định kiến không hay về game. Những bậc phụ huynh, những người lớn tuổi không nhìn nhận những mặt tốt của game, họ chỉ nói về những tiêu cực mà game gây ra cho con cháu của họ. Chính vì vậy nếu biết con cháu họ có chơi game thì chắc hẳn họ sẽ kịch liệt ngăn cản. Và lúc ấy mình cũng nghĩ rằng người ta liệu sẽ nghĩ gì về những người game thủ kia? Trong tiềm thức của mình thì cha mẹ nào cũng muốn con cái trở thành những bác sĩ, kĩ sư,... hay ít ra cũng là một nhân viên làm việc trong phòng máy lạnh. Ai lại muốn con mình trở thành một kẻ suốt ngày ngồi trước màn hình máy tính và chơi game như đứa vô công rỗi nghề? Những thắc mắc cứ liên tục hiện ra trong đầu mình, và rồi mình quyết định đọc bài viết kia để hiểu hơn về những con người được gọi là “game thủ chuyên nghiệp”.

Khi trang báo hiện ra, ập vào mắt mình chính là hình ảnh của đội tuyển Saigion Jokers. Ngay cái tên là đã làm mình thấy ấn tượng rồi! Mình quan sát từng thành viên trong đội và ấn tượng của mình lúc ấy là ai nhìn cũng hiền hiền và rất dễ thương. Mình đọc thông tin về Saigon Jokers và được biết họ là đội tuyển mới được thành lập. Và mặc dù là một đội tuyển chơi game nhưng họ có cả phòng tập riêng, quản lí và thậm chí là có lương hàng tháng, điều này làm mình rất thích thú. Khi đọc bài báo, mình đã có chút định hình về Liên minh huyền thoại và mình rất ấn tượng về thành tích mà Saigion Jokers đạt được dù team vẫn còn khá là non trẻ. Lúc ấy trong team mình nhớ có Archie, Nixwater, Violet, QTV, và Junie – trưởng nhóm.


Gia đình của Junnie

Gia đình của Junnie

Sau khi xem xong bài báo, mình muốn tìm thêm một chút gì đó về Saigon Jokers, và rồi mình tìm được một video mang tên “Triệu con tim, một sắc cờ” trên Youtube. Trong video là những thông điệp từ gia đình của các thành viên trong team dành cho họ: lời chúc mừng thành công, lời động viên rằng họ hãy cố gắng cho chuyến đi CKTG ở Mỹ sắp tới để đem vinh quang về cho Việt Nam. Từ video này, từ những lời chúc của bố mẹ Archie hay bạn gái QTV, đã làm mình có những thay đổi thực sự sâu sắc về mặt suy nghĩ.

Trước kia, mình cứ nghĩ rằng những game thủ chưa bao giờ được sự thừa nhận của gia đình, của xã hội. Nhưng qua những gì mắt thấy tai nghe, mình đã hiểu ra rằng luôn có những người sẵn sàng động viên, ủng hộ người thân của họ theo đuổi đam mê của mình, dù rằng đó là trở thành game thủ - một nghề chưa nhận được nhiều sự đồng thuận từ xã hội. Mình cảm nhận được những niềm tin, sự khích lệ, hỗ trợ một cách chân thành đến từ gia đình của những game thủ kia. Và đó sẽ là sức mạnh hậu thuẫn vô cùng to lớn cho những con người đang dũng cảm đi tìm kiếm, khai phá cái mới, cái lạ, mở ra những chân trời mới trong cuộc đời.

Biết đến Saigon Jokers ngay khi họ đang chuẩn bị thi đấu trên đất Mỹ. Mình đã quyết định theo dõi những trận đấu của họ dù rằng mình chưa hiểu biết nhiều về Liên minh huyền thoại: về luật chơi, về bản đồ, về những món trang bị,... và nhất là về những vị tướng trong game. LMHT lúc ấy đã có khá nhiều tướng, và mỗi vị tướng mang một sức mạnh riêng, một nguồn gốc riêng, một câu chuyện riêng và một lí tưởng chiến đấu riêng. Tất cả đã cùng tạo nên một thế giới Runeterra vô cùng đa dạng về chủng tộc cũng như về địa lí.

Để có thể thông thạo, nắm bắt được thế mạnh, điểm yếu của tất cả các vị tướng quả là một điều khá khó khăn dành cho người mới, và sẽ cần một quá trình dài để làm quen. Mình nhìn vào từng trận đấu của Saigon Jokers, xem cái cách mà từng thành viên trong đội điều binh khiển tướng, chiếm từng mục tiêu lớn, từng cái trụ của đối phương. Rất may là nhờ có những Bình luận viên (đặc biệt mình rất ấn tượng và hâm mộ anh Hoàng Luân) mà mình dễ hiểu hơn trong quá trình theo dõi trận đấu. Qua đó mình cũng thấy được sự chuyên nghiệp trong cách tổ chức các giải đấu thể thao điện tử không thua kém gì so với các môn thể thao truyền thống khác cả.

Dù Saigon Jokers bị xếp cuối bảng trong các đội tham gia CKTG nhưng với một đội tuyển còn non trẻ mà đã vào được đến đây thì với mình đã là một kì tích, và còn kì tích hơn khi mình theo dõi trận đấu giữa Saigon Jokers và Dignitas – một ông lớn của Bắc Mỹ, kết quả là các chàng hề của chúng ta đã chiến thắng một cách đầy thuyết phục với thời gian 37 phút. Chiến thắng của Saigon Jokers làm mình vỡ òa trong xúc động và càng khâm phục hơn tinh thần chiến đấu nhiệt huyết của các anh trong đội.

Sau CKTG, mình thấy rằng LMHT là một tựa game cực kì hay, mình cũng rất hâm mộ Saigon Jokers và muốn xem họ thi đấu thêm nên mình bắt đầu tìm hiểu về LMHT. Cách tìm hiểu nó đơn giản nhất đương nhiên chính là tải game về và trải nghiệm rồi! Thực ra ban đầu mình có hơi lo vì sợ chơi game sẽ ảnh hưởng học tập, nhưng mình đã tự nhủ với bản thân rằng chơi game là để giải trí sau những giờ học căng thẳng, và mình chỉ chơi tối đa một tiếng rưỡi mỗi ngày mà thôi (nhưng sau đó chắc mọi người cũng biết rằng mình chơi tầm 3 tiếng một ngày là ít, hic hic).

Nhờ vào suy nghĩ ấy nên mình bắt đầu tải game về chiếc máy tính đời cũ CPU Pentium Dual Core, RAM 2GB của mình. Game lúc ấy cũng khá nặng, tầm 4GB và mạng nhà mình không mạnh nên mình tải mất cả buổi chiều mới xong. Tầm 7h tối thì mình bắt đầu tạo tài khoản và đăng nhập vào game thử. Sau khi xong màn giới thiệu với vị tướng Ashe ở Howling Abyss, mình bắt đầu đấu thử với máy với chế độ 5 vs 5 ở Summoner’s Rift. Và khi vào trận thì cảm giác của mình như “Ôi thật Yomost làm sao!!! Quá tuyệt!!!” Bản đồ hiện ra cực kì đẹp và sống động!

Đồ họa của game với mình là quá ổn, không chê vào đâu được rồi! Với cả do mình mới chơi lần đầu nên cảm giác thật mới lạ, muốn khám phá mọi thứ ở bản đồ quá! Lúc đó mình cầm Ashe đi lòng vòng hết từng ngã ba, bụi cỏ trong rừng cho đến các đường, khám phá từng con bùa xanh, bùa đỏ... Năm 2012 bản đồ chưa được cập nhật lên phiên bản mới như bây giờ cho nên khi có bản cập nhật vào năm 2014 mình cũng cảm thấy có chút tiếc nuối. Hôm ấy mình mải mê chơi cho đến 22h mà quên cả ăn cơm, đến nỗi mẹ phải vào tận phòng vào gọi mình cơ đấy!

Những ngày sau, mỗi khi vừa đi học về là mình lại quăng cặp lên bàn và mở game LMHT ra mày mò, nghiên cứu một cách hăng say. Lúc ấy mình thấy tựa game này điều khiển nhân vật thì không khó, nhưng cái khó là phải tính toán để lên trang bị gì, sử dụng skill như thế nào, rồi cả cách di chuyển tối ưu, cách last hit,... Nói chung là cả một trời vấn đề hiện ra trong đầu mình. Mặc dù cảm thấy khá khó khăn, nhưng mình vẫn cố gắng làm quen, luyện tập nhiều cho thành thục.

Mình còn nhớ hồi đó mình lấy cả tập ra để ghi lại vị tướng này, vị tướng kia lên trang bị như thế nào nữa cơ! Cảm giác giống như là mình đang học một môn học vậy, nhưng khác ở chỗ là mình học một cách say mê chứ không giống những môn học nhàm chán ở trường! Mình nhận ra yếu tố để chiến thắng trong LMHT chính là trí tuệ, chơi game này giống như là mình đang đấu một ván cờ vua vậy: luôn luôn suy nghĩ, luôn luôn sáng tạo, tìm ra cái mới. Có những trận đấu cực kì căng não và cần sự tập trung cao độ, qua đó rèn luyện cho người chơi tính nhạy bén trong suy nghĩ. Đó chính là những lợi ích khi chơi game và đã được các nhà khoa học công nhận.

Mình chơi liên tục trong vòng 2 tuần, mỗi ngày tầm 4, 5 tiếng và sau đó mình cảm thấy trình độ của mình đã được cải thiện đôi chút. Nhưng vì lúc đó mình ham chơi game quá nên hay bị mẹ mắng vì không giúp mẹ việc nhà. Với cả lúc ấy mình vẫn còn sợ bố không cho chơi nên mình chỉ toàn chơi game lén. Mình hay canh lúc bố mẹ không có ở nhà để chơi game, hoặc là đợi cả nhà đi ngủ tầm 10h đêm rồi mình mới rón rén mò tới máy tính chơi game tới 1, 2 giờ sáng.

Nhớ có mấy bữa đang chơi mà bố mẹ về đột ngột là mình toàn Alt+Tab và ẩn thanh Taskbar đi, cảm giác tim đập thình thịch sợ lắm! Nhiều khi bố mẹ nghi ngờ nên mình phải thoát luôn trận, kết quả là bị phạt tạm khóa tài khoản. Có đợt mình bị khóa vào mồng 1 và mồng 2 tết nữa cơ! Dù có chút hối hận vì không hoàn thành trách nhiệm trong game nhưng lúc đó mình không làm khác được! Nhớ lại mình đúng là trẻ trâu thật, nhưng mà vui! Hihi! Những cảm giác lo sợ khi xưa bây giờ nhớ lại làm mình thấy rất hạnh phúc vì được trải nghiệm những cảm xúc thú vị!

Sau 2 tuần chơi game thì mình tích được kha khá IP, và nghe lời đứa bạn trong lớp giới thiệu, mình mua Master Yi và Nunu. Chơi một thời gian thì đúng ngay đợt ra mắt tướng Jinx. Lúc ấy quảng bá rầm rộ lắm! Riot còn làm cả MV riêng cho Jinx cơ! Sau khi xem MV, rồi xem tiêu điểm tướng Jinx do anh Hoàng Luân trình bày, mình trở nên yêu Jinx từ lúc nào không biết. Và rồi mình quyết định để dành tiền mua cho được vị tướng này mặc dù mình là newbie và Jinx có chỉ số độ khó gần tối đa.

Mãi đến sau này tình yêu của mình dành cho Jinx điên khùng – mình hay gọi Jinx là vậy – vẫn không thay đổi. Mình để ảnh của Jinx làm ảnh nền máy tính và thi thoảng đổi thành avatar Facebook cho thú vị! Và mình thấy hài hước nhất là mình tự nhận Jinx là người yêu của mình! Hihi! Một người mình sẽ không bao giờ gặp nhưng mình sẽ luôn dõi theo cô ấy!

Đó là những ngày đầu mình chập chững bước vào Đấu trường công lí. Mình luôn muốn gặp những “chàng hề Sài Gòn” để cảm ơn họ vì đã là nguồn cảm hứng để mình biết đến LMHT. Sau CKTG, mình vẫn luôn dõi theo từng bước của Saigon Jokers trên con đường chinh phục những đỉnh cao mới và mình rất quý mến cũng như ngưỡng mộ tất cả những thành viên trong đội.

Junie là một người đội trưởng mẫu mực của đội, luôn đưa ra những phương hướng để giúp đội ngày một đi lên. Archie - Muội Mập nhiệt tình, tốt bụng, luôn sẵn sàng giúp đỡ các thành viên trong đội. Violet - người đi rừng tuyệt vời của đội, mình rất ấn tượng khả năng sử dụng Malphite của anh trong trận đấu với Dignitas. Niwater – người được mệnh danh là “Dị nhân” bởi phong cách đánh khoa học, táo bạo và lối lên trang bị khác người. QTV – Kẻ-mà-ai-chơi-liên-minh-cũng-biết-là-ai-đấy! Về QTV thì mình không còn gì để nói bởi anh đã là một tượng đài trong lòng người hâm mộ LMHT Việt Nam.

Tất cả các nhân tố gặp nhau và tạo nên một đội tuyển mà mình cho là tuyệt vời nhất từ trước đến nay. Rất đáng tiếc là những thành viên trong đội sau này đã lần lượt ra đi để tìm bến đỗ mới, nhưng mình vẫn luôn tôn trọng quyết định của họ. Và qua nhiều thăng trầm, những thay đổi về nhân sự, thì năm 2016 Saigon Jokers đã tuyên bố tan rã. Đó là một điều làm mình rất buồn, nhưng mình vẫn luôn quan niệm kết thúc chính là bắt đầu, sẽ có những Saigon Jokers khác xuất hiện và làm nên những kì tích đáng nhớ!

Nhờ có LMHT mà mình đã có thứ để giải trí sau những giờ học căng thẳng. Từ ngày mấy đứa bạn biết mình có chơi LMHT, chúng nó hay lại nói chuyện với mình hơn, bàn về những thứ trong game và rủ nhau đi “làm vài ván liên minh rồi về”. Tụi mình đã có những trận đấu kịch tính cùng nhau, có những pha lật kèo mà mấy đứa bạn hay nói là “để đời luôn rồi!”. Và nhờ vậy mà tình cảm anh em bạn bè ngày càng khắng khít, bền chặt. Đến nỗi dù bây giờ mình đi học xa nhưng thi thoảng mấy đứa bạn vẫn nhắn tin hỏi thăm, và cùng nhau nhớ lại về những kỉ niệm tuyệt vời của thời cấp 2 với LMHT.

Từ khi biết đến LMHT đến nay cũng đã được 6 năm, đó là cả một quãng đường dài với những điều đã khắc sâu vào kí ức. Học xa nhà, ở Kí túc xá. Năm lớp 10 và 11 mình và đám bạn chuyên toán vẫn hay rủ nhau “cày đêm” vào mỗi tối thứ 7, và rồi ngủ nguyên ngày chủ nhật. Nhớ lại vẫn cứ cười thầm. Game là niềm vui, là sợi dây để kết nối mọi người lại với nhau. Trải qua biết bao thăng trầm trong cuộc sống, tình yêu của mình dành cho LMHT và Saigon Jokers vẫn không hề thay đổi. Game đã có thêm nhiều bản cập nhật, nhiều vị tướng mới, những điều đấy đã giúp làm tươi lại trải nghiệm, cảm giác của mình về game.

LMHT là một người bạn tuyệt vời! Mình luôn nghĩ rằng sau này có ra sao thì mình cũng không thể chia tay người bạn này được. Dù LMHT đã là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của mình từ trước đến nay nhưng vì bây giờ mình đã là học sinh lớp 12, kì thi cuối cấp quan trọng nhất cuộc đời đã sắp đến, do đó mình phải tạm gác lại đam mê, sở thích để tập trung cho thử thách cuối cùng của cấp 3. Mình mong khoảng thời gian này sẽ qua mau, để sau đó mình sẽ lại được thỏa sức vùng vẫy với niềm đam mê từ lâu đã ở trong tim mình!

Xin cảm ơn LMHT, và xin cảm ơn Saigon Jokers năm ấy đã trở thành một phần kí ức đẹp trong quãng đời học sinh của mình!

- Nhật Quang -

Để tham gia cuộc thi Cây Bút Vàng mùa 2, các bạn hãy gửi bài viết về hòm thư caybutvang@gamek.vn.

Thông tin chi tiết xem tại ĐÂY.

Cùng đọc các bài dự thi khác của Cây bút vàng 2018 tại ĐÂY.