ột vài khoảnh khắc tưởng chừng bình thường như nấu cơm, quét nhà, đun nước, rửa chén hay chỉ đơn giản làm tách cà phê đen cùng người thân thương trong gia đình, hóa ra lại xa xỉ đến khó hiểu. Khi mà thời buổi hiện đại ngày càng đầy đủ về phương tiện, tiện nghi về vật chất cũng dần kéo theo con người ta trầm lại, thu mình vào một thế giới nào đó an toàn, có chút riêng tư, và ít mỏi mệt.
Có một gia đình để quay về, là điều Remind còn bỏ lửng
Thế giới ảo, quán net, và game là những gì còn sót lại từ cuộc đời đẩy đưa một cô gái trẻ tìm đến để nương náu, sinh tồn rồi tồn tại, và đối diện với phần ba tuổi thơ không rõ quá khứ của bản thân.
Đó là Remind, một nữ streamer dựa vào khả năng thi đấu trong game thuộc hàng cao thủ tại Liên Minh Huyền Thoại (LMHT) Việt Nam để mưu sinh. Và cũng từ đây, tôi tìm đến cô gái trẻ này trong một chiều Sài Gòn vừa đủ, để gợi lại số ít mảnh ký ức mơ hồ từ quá khứ đến hiện tại, chỉ để lắng nghe một câu chuyện chân thành từ một nữ game thủ thật sự.
Ai cũng có một gia đình để quay về, yêu thương và trân trọng. Tôi chợt nghĩ về gia đình của Remind, một gia đình lớn có bố mẹ và những người thân thương, cùng số ít khoảnh khắc yên ấm qua một bữa cơm đạm bạc thường ngày. Vậy, để có một Remind của hiện tại là chấp nối từ sự yêu thương của gia đình, sau những lần đối diện với căng thẳng trong cuộc sống hiện đại, đầy áp lực này chăng?
Khi tôi nhắc về hai từ gia đình theo cách ngẫu hứng, phải mất vài giây "À ừ" do dự thì Remind mới chịu mở lòng mà tâm sự. "Bản thân em sinh ra thì... trước đây, cuộc sống của em có nhiều trở ngại, từ nhỏ sinh ra thì bản thân em đã bị... bỏ rơi rồi!", Remind thở dài, hít sâu để kiềm nén cảm xúc mà chính cô cũng không biết tính từ nào tỏ bày cho trọn.
Câu trả lời bị ngưng đọng bởi những giọt nước mắt bản năng nối tiếp nhau rơi xuống từ đôi mắt nhỏ, mà chính Remind khó lòng dằn được, dù biết là khóc lúc này không nên, cũng tựa như quá khứ cứ vô tình đẩy đưa cô vào một hoàn cảnh đớn đau, vô định, và không hề muốn mà người đời họ gọi là trẻ-mồ-côi.
Cuộc đời là thế, bất công và khó hiểu. Nhưng bản thân của mỗi người, đều có quyền chọn cho mình thái độ để đối diện với bất công đó, khó hiểu đó. Khi sự bình tĩnh quay trở lại, Remind từ từ sẻ chia câu chuyện của năm xưa: "Thì từ nhỏ mới sinh ra, bản thân em đã bị bỏ rơi, xong rồi em được nhận nuôi, nói chung ba mẹ nuôi cũng tốt, không có vấn đề gì cả. Sau này họ có thêm con, hai đứa em nữa, có thêm thì vui thôi không có gì buồn hết. Nói chung lên năm lớp 8 em mới biết được... sự thật".
Nếu vui, thì tại sao Remind bật khóc khi nhớ về gia đình, sự thắc mắc thô thiển đó khiến tôi buột miệng hỏi kỹ hơn, một cách thẳng thắn: "Như vậy thì vui chứ sao lại khóc?", Remind nhìn tôi một lúc rồi nói: "Lúc đó em chỉ có hai lựa chọn, một là sống tiếp cuộc sống không có gì của mình, hai là đứng lên đi tiếp con đường mình sẽ chọn (là game)".
"Tại vì trong khoảnh khắc đó, em cảm thấy mình hoàn toàn không có liên kết gì trên đời này, mình chỉ là hạt cát nhỏ bé giữa thế giới rộng lớn này. Cảm giác lúc đó, rất cô độc", dứt lời thì Remind im lặng rất lâu, bỏ lửng phía sau một khoảng không vô định, và cả ekip trùng xuống khi thoáng nhìn nét mặt đỏ hửng, và sót lại những ngấn lệ, trong ánh mắt ngây ngô của cô gái trẻ... vừa mới mười chín tuổi.
"Em đã từng nghe ai đó nói, những người tìm đến game dù tốt hay xấu, họ đều có những nỗi buồn riêng, suy nghĩ riêng, và khoảng trời riêng của họ", Remind thở nhẹ rồi nói tiếp: "Bản thân em cũng vậy, cũng có khi vùi đầu vào game để thoát khỏi thế giới hiện thực này, đa phần vì gia đình, vì cuộc sống (trước kia)".
Tôi chợt nghĩ về team nữ (EVOS Lozy) mà Remind đang là đội trưởng, phải chăng các thành viên trong team đều có một lý do âm thầm nào đó khi đến với game, và chung một team? Vừa định mở lời câu hỏi này thì Remind chủ động gợi lại câu chuyện về team của mình: "Cũng như khi nhắc về team, thật ra em thương bọn nó lắm! Đầu tiên, bọn nó là những đứa con gái thích chơi game, cùng đam mê là LMHT, cùng chí hướng và chung sự quyết tâm. Hiện tại team có 8 thành viên, hơi nhiều nhưng đều là chị em của nhau".
"Hơn 2 năm trời trải qua cùng rất nhiều sóng gió, khó khăn cùng nhau, và đổi đi đổi lại nhiều lần để phù hợp với cá tính của team, nên em thương bọn nó, là chỗ đó", Remind bồi hồi nhìn lại về một gia đình nhỏ, được khởi sự từ chính đam mê của bản thân, hiện thân là team nữ EVOS Esports LoL.
Quả không sai, người ta thường nói những người giống nhau về hoàn cảnh, thường tạo ra một lực hấp dẫn (hấp nhau) đến khó hiểu. "Team nữ khác với team nam ở chỗ, khi có vấn đề gì xảy ra liên tiếp trong game hoặc ngoài game, thì con gái phức tạp hơn con trai rất nhiều. Kiểu như con trai nói thì quên, còn con gái nhiều khi để trong lòng không nói ra, cứ "kệ kệ không sao không sao không sao đâu", rồi chất một đống trong lòng thành một cục bự ơi là bự, khi bung ra một lúc thì không thể giải hòa được", Remind nhớ lại khó khăn, trở lực của team nữ.
"Nói chung em cũng trải qua nhiều loại công việc, mình muốn, không muốn, hay chỉ đơn giản là kiếm tiền thôi", Remind nhớ lại: "Lên năm lớp 10, giai đoạn đó gia đình gặp khó khăn, và em cũng hiểu điều đó, buộc lòng phải lựa chọn, vừa học vừa làm".
Canh quán net, cụ thể là net đêm, vậy đây có phải là công việc thốn nhất mà một cô gái với dáng vóc nhỏ thó như Remind đã từng ròng mình để làm, mặc kệ người đời dèm pha? Tôi hỏi khéo nhưng phải mất một phút sau cô nàng mới tỉ tê tâm sự.
- "Với em, công việc canh quán net không phải thốn nhất, mà chỉ là... mệt nhất thôi".
Remind bật cười rồi liến thoáng nói: "Có một lần buổi đêm, tự nhiên quán net quánh nhau, một ông nào chạy vô quán quánh anh nào đó ở phòng hút thuốc, đánh um sùm ở trỏng. Em không biết xử lý làm sao, chỉ gọi điện cho ổng chủ, cũng không dám đi ra, mấy anh trong phòng kêu "Ở trong này đi đừng ra!", mà chỗ em ngồi là phòng vip, nói chung đóng hết cửa luôn. Lúc đó cũng sợ, sợ mấy người kia ùa vô đây quánh luôn mình thì sao (cười)", là mảnh ký ức từ Remind khi chợt nghe đâu đó, ai đó gợi về hai từ net-đêm.
Đam mê, hai từ thốt ra từ cửa miệng của người trẻ, rất dễ, nhưng thực tế thì khác, phần lớn: ngủ trễ, dậy muộn, ăn vặt, thích lướt phây (Facebook) hơn đọc sách, và chuộng công việc nào dễ mà vui để nhơi cho qua ngày hết tháng, như ngồi một chỗ chơi game kiếm tiền chẳng hạn. Tôi đem suy nghĩ này gợi ý cho Remind về công việc liên quan đến game, có dễ kiếm tiền như phần lớn chúng ta vẫn nghĩ?
Remind bày tỏ quan điểm trực diện:
- "Không dễ đâu anh!"
- "Tại sao?"
- "Họ muốn trở thành game thủ, họ muốn trở nên nổi tiếng chỉ đơn giản bằng việc chơi game, ngồi một chỗ chơi game để kiếm được tiền. Nhưng nhiều người đâu biết những công việc đó cực kỳ áp lực, nếu họ bước chân vào rồi mới nhận ra được điều đó."
- "Quy luật đào thải đó là gì, cụ thể?"
- "Game thủ, nếu anh không số một, thì anh... không là gì cả. Còn streamer, nếu không nổi tiếng, thì anh... chẳng là gì cả. Cụ thể hơn, nếu là game thủ hay streamer, thì đều có quy luật đào thải mãnh liệt, nếu anh cố gắng, nỗ lực bản thân thì trụ được một thời gian nhất định."
- "Sẩy chân gượng lại còn vừa, sẩy miệng còn biết đá đưa đường nào?", ông bà ta thường nói vậy khi nghĩ về "lời ăn tiếng nói". Với một streamer, khả năng giao tiếp bằng giọng nói chiếm phần lớn thành công của một buổi stream, có khi nào Remind đã từng bị "sạc nhừ tử" khi lỡ dùng câu từ không đúng với tâm trạng users?"
- "Cũng có, nhưng mà ít lắm vì em giao tiếp theo cách tự nhiên nhất và tập trung vào phần quánh trong game hơn. Như anh biết đó, quy luật đào thải mà, thời gian càng dài thì khó khăn nhiều hơn, cạnh tranh nhiều hơn cho mình. Cũng qua nhiều thăng trầm, chuyển chỗ từa lưa, hiện tại em cũng đang dần ổn định, ít bất lợi như xưa và cũng đang trên đà đi lên, nhờ sự giúp đỡ từ nhiều người - những anh chị thấy em cố gắng nhiều, nên giúp em cũng nhiều".
Có một công việc để mưu sinh là điều Remind đang đeo đuổi
Tôi còn nhớ cách đây vài năm trong một bài phỏng vấn trên mạng, do chính mình thực hiện với một streamer nổi tiếng Việt Nam, anh bày rõ quan điểm bằng sự trải nghiệm của bản thân, rất thẳng nhưng không thô: "Những việc liên quan đến game không hề dễ, muốn thành công nó cực khó!", và hiện tại người đó đang đảm nhiệm vai trò Giám đốc cộng đồng Mạng xã hội Thể thao điện tử VTVplay - Đặng Tiến Hoàng (ViruSs).
Định kiến, một sản phẩm được tạo ra từ cảm xúc cá nhân, luôn đi trước nhận thức trước khi tìm ra sự thật của một vấn đề. Và khi nhắc tới câu chuyện phụ nữ chơi game tốt hay xấu, và chọn game để mưu sinh thông việc một công việc nào đó liên quan, thì bị cho là... có vấn đề? (tiêu cực).
Khi tôi hỏi "phụ nữ chơi game tốt hay xấu?", Remind quyết đoán nói: "Em nghĩ không xấu cũng không tốt. Tùy vào người đó, kể cả nam hay nữ. Nhưng với phụ nữ có cá tính riêng, họ đã thích chơi game từ nhỏ hoặc những bạn thích tới game vì đơn giản mê không rời ra được".
"Phụ nữ, đó giờ hay gắn mác "Công, Dung, Ngôn, Hạnh" các kiểu, nên là, sẽ bất lợi cho phụ nữ nếu tiếp xúc với game. Nhưng mà, cũng không cấm phụ nữ chơi game được, đó là niềm vui, niềm đam mê của họ, cho riêng họ. Với em, em cũng là một đứa ham mê game từ nhỏ (năm lớp 7 tới giờ), hồi còn chơi Warcraft, Dota", Remind nhận định thêm.
Kể đến đây, tôi mới sực nhớ liệu Remind đã đủ trải nghiệm, chiêm nghiệm và kinh nghiệm về ba từ nữ-game-thủ chưa? Cô nàng nhẹ cười rồi kể lia lịa về những thành tích trong game, và qua các giải đấu offline (phong trào) bằng cách liệt kê rất "game thủ".
Khi cuộc chuyện trò dần đi vào những nốt thăng cảm xúc từ việc gợi về thành tích chơi game, tôi chợt ngắt lời và hỏi nhẹ một câu: "Với Remind của hiện tại liệu đã thành công so với trước kia?", cũng là lúc Remind trầm lại, suy nghĩ vẩn vơ rồi mới chịu trải lòng, về cái gọi là "thành công" mà cô đang theo đuổi.
- "Vẫn chưa anh."
- "Tại sao?"
- "Thật ra em nghĩ mình chưa bao giờ thành công".
- "Nếu không thành công, vậy công việc đang khựng lại chăng?"
- "Ý là em vẫn đang cố gắng bước trên con đường dẫn tới thành công. Em vẫn đang cố gắng, thành công thì em vẫn chưa đạt. Khó lắm! Đâu phải một sớm một chiều mới thành, còn những người một sớm một chiều thành công, chắc phải tùy thời thôi."
- "Quay lại câu nói của Remind "có thời" thì nhân vật số trước QTV cũng ngồi tại đây từng chia sẻ: "Thật ra có thời đâu mà hết", thì Remind nghiệm gì về câu nói này (về nghề game thủ, streamer)?"
- "Cách đây một hai năm trước, game thủ và streamer có phát triển đâu, vì ít ai đầu tư. Như anh biết cái thời đó bạc lắm, thật ra lúc đó em cũng muốn trở thành game thủ, trên thế giới, game thủ nữ rất ít, mà chơi giỏi thì càng ít nữa. Lúc đó em cũng nuôi mộng trở thành một nữ game thủ chuyên nghiệp, nhưng mà cũng nhiều trắc trở lắm, bây giờ em vẫn nuôi mộng đó nhưng không biết thực hiện được, không nữa..."
Sự ngẫu nhiên luôn tạo cho con người ta một điểm khởi đầu khó hiểu, khi trải qua và nhìn lại, bản thân cũng không biết tại sao mình lại chọn con đường này, để theo nghề này, rồi vận vào người thành nghiệp lúc nào chẳng hay.
Thời gian cứ trôi qua theo cách tính tất nhiên của cuộc đời, rồi một Remind đi từng bước trên hành trình đang trải, không phải ngoài xã hội mà chính là game online.
Hành trình mà thế giới ảo là phần trọng yếu cho cuộc mưu sinh với đời, rồi biến ham mê thành đam mê, để hóa đam mê thành công việc, và cũng chính nghịch cảnh trước đây vô tình xô đẩy cô gái trẻ năm nào, trở thành một nữ streamer (LMHT) tài năng, đang trên đà... đi lên, và phát triển.