“Thật sự lượng người ủng hộ càng vơi đi, thì càng vui. Tại vì lứa mới bắt đầu theo dõi mình thì đã có công ăn việc làm ổn định, khoảng thời gian họ thức khuya sẽ không còn nữa”, QTV nói.

"Thật sự lượng người ủng hộ càng vơi đi, thì càng vui. Tại vì lứa mới bắt đầu theo dõi mình thì đã có công ăn việc làm ổn định, khoảng thời gian họ thức khuya sẽ không còn nữa", QTV nói.


 uanh quẩn trong cộng đồng game thủ Việt suốt một thập kỷ, sẽ rất lâu nữa người ta mới tìm lại một cái tên truyền cảm hứng từ thế giới ảo sang cuộc sống hiện thực, qua cách chơi và trong cách sống, khi được hỏi về thời thế, anh cười nhẹ rồi nói thẳng, "thật ra có thời đâu mà hết!" Cách nói kiểu dội bật, ngạo nghễ và một chút "ngoa", có lẽ bạn đã đoán được người đó, là ai?

Bảy năm qua, ít khi QTV xuất hiện trước truyền thông để tỉ tê tâm sự về chuyện đời chuyện nghề. Kiểu phỏng vấn rủ nhau trải lòng, chưa bao giờ là gu của anh, "mình không thích phỏng vấn mấy kiểu tự sự như vầy vì nó rất gò bó", anh bộc bạch nói với tôi.

Game thủ QTV trải lòng

Vào một sáng Sài Gòn ngẫu nhiên, không kịch bản, tôi và anh đã có buổi ngẫu hứng chuyện trò trong không gian ôn cố Sài Gòn xưa, đủ yên tĩnh để làm tỉnh lại số ít câu chuyện, từ quá khứ đến tương lai, và ngay cả hiện tại, đáng để chia sẻ. Tôi mời anh tách café đen cho đỡ lạt miệng, vì biết anh cũng thường suy tư, và ít quen với việc trải lòng này nọ trước nhiều người, qua ống kính, qua câu hỏi, hay  qua bút viết.

QTV: Thật ra có thời đâu mà hết - Ảnh 4.

 "Họ gọi chung những người chơi game đơn thuần từ giải trí đến chuyên nghiệp, là game thủ. Với mình thì khác, người chơi game bình thường, dùng thời gian rảnh để giải trí cùng bạn bè, sau giờ làm việc hoặc học tập, chỉ gọi là chơi game thôi, chứ không phải là game thủ", anh thoáng cười rồi nhận ra một điều, "mình cũng thường đi café bệt đàn hát, không lẽ mình thích đàn gọi là nhạc công, mình thích hát gọi là ca sĩ? Thì mình nghĩ cụm từ "game thủ" chỉ là quy lại nói chung chung cộng đồng: những người sử dụng thời gian rảnh rỗi cho việc chơi game".

QTV: Thật ra có thời đâu mà hết - Ảnh 5.

Và ngẫu nhiên, từ lâu ở Việt Nam thì cụm từ "game thủ" đã bị lạm dụng theo ý "kẻ vô công rồi nghề", khi mà đã nhiều năm qua khái niệm "Thể thao điện tử" (eSports) đã được định hình, đang phát triển, và sẽ bùng nổ trong tương lai gần. Có lẽ, chỉ những ai đã, đang dấn thân vào con đường game thủ chuyên nghiệp, mới thấu hiểu cái ý, cái tứ mà QTV tỏ bày về cụm từ này.

Nhưng bình tâm suy ngẫm, hiện tại là bây giờ, ở Việt Nam, tuổi nghề game thủ chuyên nghiệp rất ngắn, chứ chưa nói đến tuổi thọ của game mà họ đang theo. Cho nên, khả năng có, khó hoặc không tương lai – là ba khái niệm về thời gian khi nghĩ đời về game thủ, những người sử dụng thời gian dài cho việc tiếp xúc máy vi tính, bàn phím, con chuột cùng thế giới ảo để lao động, và mưu sinh. Khi nhắc đến một trong ba khái niệm vừa nêu, anh nói: "Không có tương lai", tôi hỏi tại sao, anh bày tỏ quan điểm theo hướng thực tế: "Nếu như bạn nào dạng tài chính to lớn gì đó, thì có thể mở những cái liên quan tới game", anh nẫng nhẹ ý sau, "còn với những bạn bình thường đâu thể mở lớp dạy chơi game, đánh điện tử, đó! Nó không có tương lai, với lại, tuổi đời game thủ lại rất… ngắn!".

Vậy tại sao gần một thập kỷ, sự nổi tiếng của anh luôn được duy trì ở mức tâm tiếng trên các trang tin điện tử về game (trong nước), và hiếm khi tai tiếng tìm đến anh, khi mà cộng đồng game thủ Việt thường xuyên bị xáo trộn (cả về thông tin riêng tư) về mặt hình ảnh, đặt biệt là LMHT. "Bạn phải thực sự dành tất cả tâm trí và thời gian vào đam mê mà mình theo đuổi, thì mới có thể thành công được, trừ khi bạn bị chi phối bởi các việc khác như gia đình, học hành, hoặc người yêu thì rất khó", là cách nhìn của QTV về hai từ, đam-mê.

QTV: Thật ra có thời đâu mà hết - Ảnh 6.

Nhắc tới sự chi phối mà anh nêu trên, thì đến giai đoạn này, khi nhìn lại khoảng thời gian dài thi đấu chuyên nghiệp với bộ môn LMHT, nhiều nhận thấy, QTV đã chững lại về mặt phản xạ, và sức sáng tạo trong thi đấu.

Cái tên QTV bắt nguồn từ đâu?

"Quả Tạ Vàng" hay "Quá Tuyệt Vời" là số ít tên gọi thậm xưng để nhắc về QTV, lúc stream hoặc khi thi đấu, xuất hiện chằng chịt trên vài trang tin điện tử, Faceook, Youtube về game, về LMHT, và tất nhiên cả về anh. Tôi tò mò và hỏi theo bản năng, "Chắc giờ già rồi anh đánh kém?", anh thoáng cười và khẳng định: "Trong nhiều năm thi đấu chuyên nghiệp, thì độ tuổi không ảnh hưởng tới phản xạ của game thủ. Tại vì sao, vì cũng như chơi đàn, mình luyện ngón sẽ càng chơi hay hơn, phản xạ kinh dị hơn, chứ không thụt lùi nếu mà mỗi ngày luyện tập", anh nhấn mạnh, "nếu có thụt lùi thì bị chi phối bởi cái khác làm mình không dùng hết tập trung vào game đang theo".

Vậy anh bị chi phối bởi điều gì, tôi hỏi nhưng anh bỏ lửng, phải gần cuối buổi phỏng vấn điều mấu chốt này mới được chia sẻ.

QTV: Thật ra có thời đâu mà hết - Ảnh 8.

Tâm niệm về sự ổn định để nuôi dưỡng đam mê

Sẽ có lúc trên đời, một giai đoạn ngẫu nhiên đưa đẩy con người ta phải chọn lựa vài thứ ưu tiên, là quan trọng nhất sau tất cả. Có thể là gia đình và tình yêu; có lúc là sức khỏe và công việc; và cũng có khi… là đam mê và ham mê. "Với độ tuổi của mình hiện tại thì cái đam mê duy nhất, đó là kiếm tiền, không những kiếm tiền mà-phải-kiếm-thật-nhiều-tiền!", QTV thẳng thắng chia sẻ, khi độ tuổi ba mươi đang chạm tới anh.

"Còn nhớ rất rõ, khoảnh khắc gia đình biết mình có công việc liên quan đến game, là lúc đội mình (Saigon Jokers) may mắn đi Chung kết thế giới mùa 2 (LMHT), rồi bắt đầu về nhà xách balo nói đi du lịch tầm 17 ngày sau mới về. Dạng như truyền thông có lên, đài truyền hình thể thao nào đó họ chiếu các trận của đội, vô tình nhà cũng thấy, rồi mới hỏi, cái mình kể hết", anh cười rồi nói thêm, "nhà thấy mình có việc làm ổn định, sáng đi chiều về, tối thì ngủ đúng giờ, cứ sáng 7 giờ rưỡi là bắt đầu chạy xe đi làm".

- Sao anh giấu gia đình về công việc này? – Tôi hỏi.

- Cha mẹ nào cũng muốn con cái có công việc làm ổn định, hay học hành tiếp tục. Thì lúc đó, mình chỉ nói đơn giản với mẹ là "con có việc làm rồi", cứ sáng là xách xe đi rồi chiều về nhà. Mà lúc đó hình như tháng nhận được tầm ba bốn triệu gì đó bên công ty game, tháng đầu tiền cầm lương về, mua đồ và rủ bạn bè ra khoe "tao có công việc làm nè!" – Anh nhìn lại thuở đầu tập tễnh với nghề game thủ (chuyên nghiệp).

QTV: Thật ra có thời đâu mà hết - Ảnh 10.

 Bên cạnh thi đấu chuyên nghiệp, khoảng thời gian cá nhân anh dùng cho công việc stream game cũng được tận dụng hiệu quả. Rảo quanh vài kênh stream hàng đầu Việt Nam, về game (online, offline, và mobile) gần ba năm qua, một hình ảnh QTV với vai trò streamer hài hước (thích troll), thường đội kiểu nón cụp vành mũ xuống tận mắt (chất lừ), thích dội bật sự im lặng với user bằng vài pha ngẫu hứng guitar (gảy đàn), chuyện trò - tâm sự, với lối rất đời và không nhạt nhẽo.

Cái nét phong trần khi xem QTV stream game, khó lẫn vào đâu được. Nhưng mọi cuộc chơi đều có nơi kết thúc, tôi buột miệng hỏi vẩn vơ: "Tương lai lượng người ủng hộ, theo dõi trên kênh QTV giảm dần vì điều gì đó, chắc anh buồn dữ lắm?". Anh cười nhẹ rồi rồi kể: "Thật sự lượng người ủng hộ càng vơi đi, thì càng vui. Tại vì cái lứa mới bắt đầu theo dõi mình thì đã có công ăn việc làm ổn định, khoảng thời gian họ thức khuya sẽ không còn nữa (hoặc ít đi), vì bắt buộc họ phải ngủ sớm để sáng đi làm. Còn những ai còn thức, chắc là thuộc những người sinh hoạt đêm, khó ngủ".

QTV: Thật ra có thời đâu mà hết - Ảnh 11.

Cuộc sống cũng như sự nghiệp game thủ chuyên nghiệp qua góc nhìn của QTV

 Có lần ra nhà sách, tôi chợt mua một cuốn nói về game/ game thủ Việt Nam từ tác giả trong nước, "Nói không với game online" là tựa sách này. Tôi tò mò quan điểm của anh khi cầm trên tay cuốn sách vừa nêu, anh phì từ tốn nói: "Ý đồ của tác giả thì họ muốn khuyên thôi, mình không nên dành thời gian nhiều quá cho game online... Nhưng mà, mình không đồng tình khi tác giả kêu là đánh dấu x, tức nói không với game online, cái này thì hơi quá", anh nhấn mạnh, "mỗi người đều có quyền lựa chọn cho mình hình thức để giải trí, miễn sao nó không gây hại cho xã hội,... vì giải trí nào cũng thế, nếu quá đà sẽ phản tác dụng".

Nhìn lại quá khứ đã diễn ra và hiện tại đang chứng minh, "Có những bạn theo đuổi, bỏ rất nhiều công sức, tâm huyết, thời gian mà người ta không gặt hái được gì. Có nghĩa là những số tiền (ít) các bạn kiếm được không xứng đáng công sức mình bỏ ra", anh trải lòng về tình trạng chung của nghề game thủ chuyên nghiệp tại Việt Nam.

Thật vậy, số người sống được với nghề quá ít, chỉ leo lét như ngọn đèn trước gió mang tên mưu sinh. "Để theo đuổi nghề này mà kiếm được đồng tiền nuôi chính bản thân, thật sự là rất ngắn!", anh nói.

QTV: Thật ra có thời đâu mà hết - Ảnh 13.

Có lẽ sau thành công của chức vô địch Đông Nam Á từ đội Saigon Jockers, sau đó, giành vé đi Chung kết thế giới mùa 2 thuộc bộ môn LMHT, đã truyền cảm hứng đến nhiều người chơi game đơn thuần, và giới game thủ chuyên nghiệp tại Việt Nam. Tôi bỏ lửng câu hỏi, chỉ nói bóng gió, "Chắc do lứa tụi anh", anh nói thêm: "Có thể những bạn trẻ muốn theo đường game thủ chuyên nghiệp, có lẽ từ lứa tụi mình. Nhưng họ lại ngộ nhận, chưa phân biệt đâu là đam mê, đâu là nghiện (ham mê quá độ), hay chỉ là chơi game để thỏa mãn bản thân, kiểu như "Ồ tui được ngồi chơi game, tui không bị ai la mắng, tui không bị gì hết… mà tui lại có tiền", hay là họ chơi vì đam mê vì thi đấu, mình chỉ sợ giới trẻ họ đang bị ngộ nhận cái điều đó", QTV nhìn lại.

Có những câu chuyện không được kể, nhưng ngẫu nhiên được nghe hẳn bạn sẽ cảm thấy ám ảnh, bình yên, nhót lòng, hoặc trầm tư. Nhưng với tôi, khi nghe được câu chuyện của anh về sự giúp đỡ, trong công việc và đam mê, anh gợi lại: "Thật sự giúp đỡ thì mình không giúp đỡ nhiều, chỉ là họ đến với mình (tùy duyên), chẳng hạn như team có mấy đứa nhỏ, tụi nó không có chỗ để luyện tập, thi đấu thì qua mình nhờ giúp, hỗ trợ được nhiêu thì hỗ trợ, chừng nào có chỗ ổn định thì tụi nhỏ đi thôi", anh thường nói vậy với họ.

"Không phải mấy cái này mình cao thượng, thật sự mình giúp cho họ cũng chẳng là đáng gì, nghĩa là, cứ kệ tới đâu thì tới, cứ theo đuổi đam mê, mình hỗ trợ được gì mình hỗ trợ thôi. Mình không nghĩ việc giúp người khác là phô trương thêm tên tuổi, vì sự thật, đâu có ai biết đâu", anh nói.  

QTV: Thật ra có thời đâu mà hết - Ảnh 14.

 Có lần online, tạt qua kênh stream của anh chốc lác rồi đi, ngẫu nhiên tôi đọc được dòng comment của một user (giấu tên), "chơi game quảng cáo nầy nọ, chắc anh giàu lắm!", rồi anh nói: "Nếu anh giàu anh đâu có ngồi đây".

Tôi khơi lại chuyện cũ, theo cách hỏi bản năng "thật sự anh có giàu không?", anh nhoẻn miệng cười rồi nói: "Rõ ràng mình trả lời thật mà, nếu mình giàu mình đâu có làm việc đó đúng không, đâu phải theo con đường game thủ chuyên nghiệp làm gì", anh nói thêm, "với cái mức thu nhập (lương cứng) của game thủ chuyên nghiệp rất thấp so với mặt bằng hiện tại, nên mình mới nói, "Các bạn bỏ ra khoảng thời gian để theo con đường này với mức lương như vậy thì sự rất phí!", trong khi các bạn cứ ráng học cho thành tài, hoặc có cái nghề nào đó thì đảm bảo cuộc sống sẽ cao hơn nhiều".

"Ok, nếu bạn may mắn nổi tiếng, tham gia các giải đấu, nhưng tiền thưởng nó không như ý. Thí dụ là, một tỷ đi, giải đấu trên thế giới là một tỷ, thật sự nó không phải một đâu,... nên mọi người đừng nghĩ như vậy, dễ bị lầm tưởng", anh nhớ lại.

QTV: Thật ra có thời đâu mà hết - Ảnh 15.

Bức tranh thuật lại bản vẽ gốc của một Fan gửi tặng QTV

Đời người có nhiều cái khổ, khổ tâm hay khổ lực, hoặc cả hai. Vậy mà, trong cuộc sống hiện thực của thời hiện đại, bon chen và áp lực len lỏi từng ngày từng đêm. Nhưng vẫn còn đó những người ái mộ, theo dõi anh suốt một thập kỷ, họ vẽ tranh gửi tặng anh như một hành động tỏ bày sự ái mộ về mặt tinh thần. Tôi đưa anh bức tranh, thuật lại bản vẽ gốc "QTV" từ một người ái mộ gửi tặng.

Anh có hạnh phúc khi nhìn lại kỷ niệm này, qua bức vẽ? – Tôi hỏi.

Còn nhớ giữa buổi phỏng vấn có nói "phải kiếm thật nhiều tiền", không phải do mình thay đổi, hay trầm hơn gì hết, vì công việc hiện tại của mình bị nhiều thứ chi phối, nên không vui vẻ như trước. Nhiều khi mình online stream, live buổi tối lâu lâu sực tỉnh ra "không biết đối tác người ta nhìn mình như thế nào?" Với lại, mình không còn đủ vô tư như xưa, rất trầm, chứ không phải có một chút gì đó mình chảnh, ít giao lưu. Chỉ là thật ra, mình không tiện nói cho mọi người, sự thật là như vậy – Dứt câu, nét mặt anh khi đó trầm ngâm như một nỗi đau đáu, khó mà dùng ngôn ngữ để tỏ bảy cho trọn.

QTV: Thật ra có thời đâu mà hết - Ảnh 16.

 Sẽ có lúc sự lãng quên tìm đến anh, nhẹ nhàng và chậm rãi, đó là thời gian. Vậy có khi nào anh tự hỏi chính mình, một ngày ngẫu nhiên trong tương lai kia, "QTV hết thời?" - Tôi bưng nguyên xi câu hỏi này gửi đến anh, theo cách tế nhị, anh nhướn mày rồi nhẹ cười mà nói: "Thật ra có thời đâu mà hết!".


Nguyễn Thành Trung (Galaxyfess)
Benjamin Ng
Thiên Kim
Lê Trung Học, Huỳnh Quang Tuấn, Benjamin Ng
Quốc Anh
Theo Helino06/02/2018