Hoài cổ là một thứ cảm xúc kì diệu, nó khiến những thứ ta yêu thích một thời trở thành huyền thoại. Nói cách khác, những tuyệt tác game mà chúng ta từng chơi có thể thật sự không tuyệt đến thế.
Thử thách mà những bản game làm lại phải đổi mặt là phải mang tới những trải nghiệm như người chơi nhớ, chứ không phải như game thật sự như thế, đồng thời cũng là điều Resident Evil HD đã làm được một cách xuất sắc. Những kẻ không đồng tình có thể nói rằng phiên bản này chẳng qua giống hệt bản làm lại cho Gamecube năm 2002. Trên thực tế Resident Evil HD có thêm rất nhiều cải tiến mới về mặt đồ họa, do vậy nói rằng game giữ những nét như trong kí ức người chơi 13 năm trước thực sự lại là một lời khen ngợi.
Tuy nhiên, Resident Evil HD quả thực có rất nhiều điểm tương đồng với bản làm lại của năm 2002. Người chơi vẫn đối mặt với những bí ẩn cũ, những câu đố cũ, những địa điểm cũ. Có thể có một chút thất vọng với cách bản remake xây dựng lại bối cảnh và mở rộng gameplay. Nhưng nếu có bài học nào rút ra từ Resident Evil 6, thì đó là cái gì vốn đã tốt thì không nên can thiệp vào.
Sự cuốn hút của cuộc phiêu lưu trong Resident Evil đến từ yếu tố khám phá và giải đố. Dù rằng yếu tố kinh dị như những con chó nhảy qua cửa sổ hành lang có vai trò quan trọng, nhưng cái thực sự lôi cuốn là bí ẩn trong mỗi căn phòng. Sau mỗi cánh cửa ẩn chứa lịch sử của căn biệt thự, dấu vết còn lại của những thí nghiệm thất bại, những kết cấu lạ lùng và biểu tượng huyền bí. Với mỗi câu đố được giải quyết người chơi lại tiến gần hơn tới sự thật.
Dù không kinh hãi tới mức bật khỏi ghế, Resident Evil vẫn là một game đáng sợ. Những con chó nhảy xuyên qua ô cửa kính vẫn gây rùng mình dù người chơi biết chúng đang tới. Nỗi sợ không phải bởi tiếng kính vỡ hay gầm gừ, mà là do ta biết sẽ không chống cự được gì trong vài giây khi bị những hàm răng kia găm vào tay. Không chỉ có chó, những con cá mập cũng gây căng thẳng tột độ mỗi khi người chơi phải lội qua vùng ngập nước.
Camera cố định gây cảm giác bí bách đồng thời cho phép Capcom bố trí đồ đạc và ánh sáng một cách hiệu quả nhất. Nhiều địa điểm đáng sợ lại chỉ có góc nhìn hạn chế: người chơi nghe thấy tiếng gầm gừ của xác sống sau lưng, nhưng trên màn hình chỉ có tấm thảm trải sản, giấy dán tường và một cánh cửa duy nhất ra khỏi phòng. Góc quay đó buộc ta phải chọn một trong hai: chạy trốn qua cánh cửa hoặc quay lại chiến đấu.
Mặc dầu đóng góp quan trọng vào gameplay cũng như tính điện ảnh của game, nhiều trường hợp camera cố định lại gây khó chịu. Đó là những lúc góc quay đột ngột thay đổi khi đang chạy trốn kẻ thù hoặc khẩn trương giải một câu đố trong lúc sắp bị ép bẹp bởi những bức tường. Một số cơ chế nhằm khiến người chơi lo sợ và cẩn trọng đôi lúc cũng khiến lãng phí thời gian vô ích, ví dụ phải chạy về safe room do chỉ mang được lượng item hạn chế hoặc chờ tới 3 giây cho hiệu ứng mở cửa.
Vẻ đẹp trong sự đơn giản của Resident Evil HD là một lời nhắc nhở rằng những bí ẩn tuyệt nhất không cần cốt truyện vòng vo phức tạp. Không cần nhiều loại virus và cốt truyện phụ như những bản Resident Evil sau này, chỉ riêng căn biệt thự ma quái đã làm nên tất cả. Mục tiêu của người chơi cũng như kẻ thù đều rõ ràng, những cảnh cutscene không nhiều và đều có mục đích. Chỉ có căn biệt thự, bạn và trí tưởng tượng của mình, ba thứ đó đủ làm nên một cuộc phiêu lưu đáng nhớ, không cần thêm quái vật, dịch bệnh hay súng ống.
Tham khảo: GameSpot
>> Tham quan khu giải trí Resident Evil mới tại Nhật Bản