- Theo Trí Thức Trẻ | 17/04/2020 10:24 AM
Vừa qua, tại chương trình Hẹn cuối tuần, người mẫu nude Trang Lê đã nghẹn ngào chia sẻ về công việc, cuộc sống của mình.
Đa số mọi người vẫn nghĩ mẫu nude là nghề xấu
Tôi làm nghề người mẫu nude từ trước tới giờ gia đình không hề biết. Nhưng hiện tại, tôi đã đủ năng lực, khả năng để chứng minh với gia đình mình rằng, nghề của tôi là chính đáng và giúp ích cho xã hội.
Trong quá trình làm người mẫu nude, tôi cũng được nghe nhiều người nói tốt về mình khi có những bức ảnh đẹp được tuyên dương trong các buổi triển lãm, hay có tác phẩm được giải thưởng cao.
Tuy nhiên, đa số mọi người vẫn nghĩ đây là nghề xấu. Mọi người khi nhắc đến mẫu nude thường không coi đây là nghề mà chỉ xem là một cuộc dạo chơi để một số cô gái được thoát y cho người khác nhìn ngắm, chụp hình rồi nổi tiếng một cách không chính đáng.
Tôi không làm mẫu nude để nổi tiếng mà chỉ âm thầm làm để có được những bức ảnh đẹp đưa đến công chúng.
Trong nghề chụp mẫu nude này, người tử tế thì ít, người xấu xa thì nhiều
Tôi không có con số chính xác nhưng trong nghề chụp mẫu nude này, người tử tế thì ít, người xấu xa thì nhiều. Theo kinh nghiệm của mình, nếu bây giờ có một nhiếp ảnh đề nghị tôi chụp nude, việc đầu tiên là tôi phải hỏi xem người đó từng chụp nude chưa và chụp cho bao nhiêu người rồi.
Sau đó, tôi sẽ hỏi xem nơi chụp ở đâu, nội dung, chủ đề buổi chụp thế nào và có những ai xuất hiện trong buổi chụp đó.
Nếu nhiếp ảnh đó nói chưa từng chụp nude cho ai, tôi sẽ khước từ, không nhận lời. Để những người chưa từng chụp nude chụp mình, nguy cơ người mẫu bị hại rất cao.
Khi chưa từng chụp nude, nhiếp ảnh rất khó giữ được cảm xúc trong buổi chụp hình, khiến phần con trong họ lấn át phần người, khiến tôi không được an toàn.
Tuy nhiên, có trường hợp một nhóm nhiếp ảnh cùng chung tiền thuê tôi về chụp, và trong đó sẽ có những người mới chụp nude lần đầu, thiếu kinh nghiệm. Trường hợp này tôi không kiểm soát được. Trong những trường hợp đó, sẽ phải có một người đứng ra chịu trách nhiệm, kiểm soát các bức hình.
Tôi cũng có cách xử lý riêng của mình là người nào từng chụp tôi rồi, tôi sẽ cởi mở hơn. Còn ai chưa chụp, tôi sẽ khép nép, giữ mình hơn để tránh những góc ảnh xấu bị phô ra.
Trong quá trình chụp, tôi nhìn vào nhiếp ảnh là biết phần nào suy nghĩ của họ về mình. Nếu nhiếp ảnh đó đang nhìn tôi với ánh mắt trần tục thay vì nghệ thuật, tôi sẽ nhận ra qua hành động, cử chỉ của họ.
Chẳng hạn, họ sẽ chụp sâu cận cảnh, run tay, thiếu tập trung. Có người lại bỏ ra ngoài để lấy lại mình rồi mới vào chụp tiếp. Có người lại nhìn tôi với ánh mắt khờ dại, như kiểu đang ngắm chứ không phải chụp hình.
Tôi không muốn lấy chồng vì chắc chắn không ai chấp nhận công việc của tôi
Tôi đã từng có bạn trai. Bạn trai tôi có biết tôi làm nghề này và chính anh ấy là nhiếp ảnh từng chụp tôi.
Tuy nhiên, anh ấy có một suy nghĩ ích kỷ là đã chụp tôi rồi thì không muốn tôi phô diễn cơ thể cho người khác nhìn hay để người khác nhìn ngắm cơ thể tôi. Bởi vậy nên chúng tôi chia tay. Chuyện này xảy ra lâu rồi.
Hiện tại, tôi đã suy nghĩ nhiều và muốn sống độc thân, không lấy chồng vì tôi biết nghề của tôi khó có ai chịu quen. Ai đó quen tôi, chắc chắn sẽ rất khó để chấp nhận công việc của tôi.