- Theo Helino | 19/07/2019 10:00 AM
Hiện tại thì tôi đang chơi Pica Huyền Thoại, 1 con game lấy đề tài Pokemon mới ra mắt ngày vài ngày trước. Nói thật thì tôi chưa từng xem phim về Pokemon, càng chưa từng được chơi hay sờ vào mấy cuộn game băng đời đầu, Team Rocket là gì, Ash là ai, Pokemon bao nhiêu hệ và mỗi Gen gồm những con nào thực sự tôi không hề biết rõ.
Pica Huyền Thoại theo tôi là một con game "quốc dân" dành cho người người, nhà nhà
Ấy thế nhưng tôi cá là phân nửa độc giả ở đây cũng giống như tôi, biết đủ, hiểu đủ và có tình cảm đủ để chơi bất cứ một tựa game về Pokemon nào dù là thể loại nào đi chăng nữa. Tôi nghĩ đó là sức mạnh lan tỏa kỳ diệu của các sinh vật huyền bí này, khiến chúng trở thành một phần thực sự trong cuộc sống của chúng ta thông qua quảng cáo, phim chuyển thể, báo đài, tin tức, quà lưu niệm niệm. Mà nhắc mới nhớ, đợt xem Thám Tử Pikachu, tôi còn không thể kể tên chính xác được phần nửa trong số chúng, nhưng vẫn cứ gọi là phê và sướng phát điên vì độ cute và thông điệp truyền tải trong suốt bộ phim.
Chẳng cần là fan cứng của Pokemon cũng có thể thưởng thức Thám Tử Pikachu một cách khá trọn vẹn
Mẹ tôi cũng vậy, bà chẳng biết Pokemon là gì, Pikachu là con nào, tất cả những gì bà biết là có một tựa game cài sẵn trong máy tính, việc của bà là phải tìm đường nối đến 2 con vật có hình thù giống nhau. Cái máy tính đấy cách đây đã ngót ngét chục năm, một đứa con gái lầm lũi ở trường làng như tôi cũng không rõ là loại gì, cấu hình bao nhiêu, chỉ biết là nó cũng mỏng dính mà hay lỗi lắm. Bố mua cho mẹ tôi để bà đánh văn bản, giấy tờ giáo án nuôi dạy trẻ. Mua thế thôi chứ bố tôi cũng chẳng ở nhà, ông đi bộ đội 1 năm về được đôi lần, nghĩa là cả tuổi thanh xuân mẹ tôi cứ vò võ nuôi tôi và… chơi Pikachu cho khuây khỏa.
Đây chính xác là phiên bản có trong máy nhà tôi khi đó
Mẹ tôi gọi Caterpie là sâu róm, Ledyba là cánh cam, Seel là hải cẩu, Squirtle là con rùa xanh. Mà đúng là giống thật! Ngày ấy tôi cũng quen gọi theo mẹ tôi như vậy, mãi cho tới bây giờ tôi mới hiểu chúng là gì, đến từ đâu là có sức mạnh ra sao. À mãi bây giờ tôi mới biết cái con "bông hoa" mà tôi và mẹ tôi vẫn thường cãi nhau, tên thật của nó là Bulbasaur.
Đương nhiên thì giờ tôi biết con mọc hoa trên thân kia là Bulbasaur rồi
Tôi giờ nghiện Liên Minh Huyền Thoại ra sao thì ngày ấy mẹ tôi nghiện Pikachu y như thế. Cứ tối tối đi làm về, bà ngồi in ắn vào máy ra chừng cần soạn bài gấp lắm, ấy thế mà dăm mười phút sau cái âm thanh quen thuộc ấy lại vang lên: "Ố ồ"! Ừ, bà toàn để loa ngoài thôi. Mà bà chơi không thèm bật điện đâu, cả gian nhà cứ tối om, chỉ có ánh sáng hắt lên từ màn hình Pikachu là thứ duy nhất tôi có thể nhìn thấy.
Mẹ tôi phá đảo cái trò đấy lần thứ n rồi mà vẫn cứ không bỏ được. Cái màn mẹ tôi ghét nhất là màn mà số Pikachu được đẩy dần vào trung tâm sau mỗi lần ăn được, mẹ tôi bảo nó khiến mẹ tôi bị loạn và mất thời gian khá lâu để tìm được cặp đôi tiếp theo. Thế mà hết ngày này qua ngày khác, bà cứ cứ ngúng nguẩy với cái trò cổ lỗ sĩ ấy. Bà ngồi chăm chú, tay click chuột điệu nghệ, mắt đảo liên hồi, thỉnh thoảng lại dẵm chân bành bạch.
- Ối giồi ôi chết rồi!
- Sao cái gì làm sao ai chết?
- Chết mạng rồi rõ ràng tao nhìn thấy rồi mà tay tao không bấm kịp
Mẹ tôi ghét nhất là màn này
Nhớ lại thì khi ấy tôi học lớp 7, nghĩa là cách đây cũng đã 13 năm có lẻ. Sau này bà bận nhiều giáo án quá, lại thêm việc sinh cả em trai tôi nên dần dần bà không còn chơi nữa, máy tính cũng hiếm khi được bật. Ai là game thủ thì biết, có những giai đoạn ta đắm chìm vào trò chơi đến mức quên sự đời, nhưng qua giai đoạn đó rồi thì lại không còn có đủ kiên nhẫn và đam mê để chơi nữa. Có lẽ mẹ tôi cũng vậy, nên dù giờ bà có nhiều thời gian hơn nhưng Pikachu đã không còn là game yêu thích của bà nữa. Hoặc giả như, 12 màn chơi của Pikachu ngày đó đã trở nên "ez" đối với trình độ của bà rồi.
Đây chính là đôi bàn tay điệu nghệ đã từng phá đảo Pikachu "n" lần
Tôi không đam mê Pikachu, cũng không dám nhận là một fan cứng của Pokemon, nhưng rõ ràng là tôi phải cảm ơn nó vì đã đồng hành cùng bà cả một quãng thời thanh xuân. Một thanh xuân mơn mởn nhưng vò võ nuôi con, đằng đẵng chờ chồng. Một thanh xuân chơi chưa hết tuổi đã gánh trên vai nào gạo nào tiền, nào cơm nào áo.
Hôm nay chơi Pica Huyền Thoại, thay vì build một đội hình mạnh thì tôi chỉ muốn chọn những cái tên đã từng ăn sâu vào tiềm thức của mẹ tôi, ấy là bông hoa, cừu, bò sữa, lốc xoáy (ở bụng), pikachu và cánh cam...