- Theo Màn Ảnh Sân Khấu | 28/03/2015 10:20 AM
Tôi tham gia làm môn đệ của Cửu Dương Thần Công đến nay cũng đã gần một tháng, nhẩm tính tới ngày trăng tròn lần nữa chắc cũng tháng thứ 2, rồi nếu tới ngày trăng tròn lần 3 thì... Mà thôi, dẹp dẹp hết, hôm nay tôi viết bài này chỉ để muốn “rủa xả” chuyện bất công cực lớn đang diễn ra hàng ngày, trước mặt quan dân bá tánh thiên hạ đây. Nạn đó chỉ gói gọn trong mỗi một từ mà hậu quả do nó gây ra thì lớn vô cùng: Ức chế, thất thoát tài sản, tốn thời gian thiên hạ, chưa kể đến hệ lụy nếu như chịu đựng lâu dài thì có đập máy, đập bàn và... chửi thề.
Cướp
“Sáng cũng cướp, trưa cũng cướp, chiều tối cũng cướp... đêm ngủ mơ cũng thấy cướp.”
Còn đang là học sinh, ngày hai buổi đến trường, tiền sáng má cho đã ít thì có dư đâu mà nạp game tranh đua với đời. Thế nên, nghèo thì chơi theo kiểu nghèo, người ta có tiền đi xe hơi "uống ...ôm", còn mình nghèo thì đi xe ôm, uống ...hơi. Chẳng có thằng nào nghèo mà hèn cả, có mỗi thằng hèn nó thích nghèo thôi. Với tư tưởng đó nên khi chơi game Cửu Dương Thần Công tôi chẳng sợ đứa quái nào cả, đứa nào ngang ngang thì tôi quất tới, mạnh xí cũng quất luôn, mạnh quá... thì chạy, tránh voi chẳng hổ mặt nào. Nhưng mà tư tưởng đó đã bị lung lay khi tôi tham gia những tính năng mà “đâu đâu cũng thấy cướp”.
Chuyện là một ngày đẹp trời, đang tham gia hoạt động gọi là “Hộ Tống Sư Muội”, chính vì mang danh là sư muội nên kiểu đi đứng của nó cũng biết gái nhà giàu. Đi thì chậm, đã thế đường lại dài, thế là tôi chạy trước mặc kệ cho con em lả lướt theo sau. Chạy được một đoạn thì bỗng dưng hệ thống báo tôi bị cướp. Á à, tôi cười thầm, lâu nay nghe vụ đạo tặc xảy ra khá nhiều, nhưng đó là với những người khác, còn tôi mặc dù tiền không có, nhà nghèo vì má không cho, nhưng được cái là chăm chỉ cày bừa, có thể kiếm được hàng ngàn lễ kim một ngày nên cũng... không phải dạng vừa đâu.
Tôi liền quay lại, tìm cho ra thằng xấu số nào định ăn hôi thì bất ngờ khi thằng cướp là đứa đứng top trong server, và tất nhiên là nó thuộc dạng mạnh quá mà tôi đã kể ở trên. Nhưng tiếc một điều là ở trên tôi có thể chạy còn ở đây chỉ có thể... chết. Tôi tức máu, nhưng bản tính đàng hoàng nên chỉ hỏi thăm vài câu nhẹ nhàng kiểu như là sao bạn lại đồ sát mình vậy vậy đó. Thế mà thằng “cướp ngày” nó đã không xin lỗi thì thôi, chỉ đáp gỏn lọn là mới ngủ dậy thể dục chân tay, thế là tức khí tôi “phóng sinh” vài câu bậy bạ không tiện nêu ra. Kết quả là ngày nào, đêm nào, giờ giấc nào thấy tôi vận chuyển em gái là nó lại nhào vô cướp.
Biết là với thực lực này, cả đời tôi cũng chẳng bao giờ với kịp nhà nó, nên ức chế lắm, chỉ biết ngậm bồ hòn làm ngọt. Nó cướp mấy ngày đầu tôi còn hơi sức để mà rủa xả, dần dà về sau tôi chẳng muốn chửi làm gì, cứ như bị quen hơi ấy. Có hôm nó cướp trễ một xíu là tôi lại thấy nhớ... À không, thực sự bây giờ không phải là lúc để nhớ, phải tìm cách để trả đũa và tôi đã nhờ một ông anh khá là máu mặt trong bang mình, đó còn là minh chủ của phe do tôi đầu quân.
Được kể sự tình, ông anh gật đầu và bảo “chú cứ để anh lo”, “ôi dào, chuyện đó có là gì” hay đại loại “thằng đó ấy hả, anh giết hoài ấy mà”. Thế là chúng tôi lên kế hoạch chi tiết, đúng hôm đó, y như rằng tôi đang đi dạo với em gái thì thằng ma đầu này lại nhảy vào cướp, nhưng tôi giờ đã khác xưa, đâu phải là tôi của ngày hôm qua, bèn sử dụng quyền trợ giúp tức khắc. Ông minh chủ phe hùng hổ sấn vào tuôn một tràng: mày cứ để anh, chú để anh lo, em cứ đứng đó v.v... và v.v... Nó bị ngã sấp mặt trước ông anh và tôi chỉ trong vài nốt nhạc, chưa vui sướng được bao lâu thì lại ngộ ra rằng “Đạo cao một thước, Ma cao một trượng”, ông anh Minh chủ và tôi phải “về thành dưỡng lão” vì phía trước là cao thủ “Thiên Hạ Đệ Nhất” cũng chạy vào giúp nó.
Trả thù bất thành, tôi bấm bụng chịu thua, chỉ khổ cho ông minh chủ cứ cay cú mắng tôi là không báo trước để ông ấy chết mất mặt. Thưa các bạn, tôi hiểu rằng hàng ngày ai cũng phải chịu nỗi ức này, chịu cảnh cướp táo tợn giữa ban ngày thậm chí cả đêm mà không dám ho he, cam chịu. Giờ đây tôi cũng ngẫm lại thôi thì đã bị đô hộ thì chịu đựng, chỉ còn cách đầu tư thêm thời gian tìm cách mà lật kèo, chứ nhờ vả hoài ê mặt thêm. Bởi, trước khi ra giang hồ tôi nhớ hoài câu nói của má.
“Con ơi nhớ lấy câu này, cướp đêm là giặc cướp ngày là quan”
Giờ nó cướp cả đêm lẫn ngày, tôi chẳng biết đó là cái giống gì nữa. Thôi thì cố chịu khổ vậy, không thì sau này làm gì chịu cực cho đặng.
Chi tiết về Cửu Dương Thần Công, bạn đọc quan tâm có thể tìm hiểu tại:
Trang chủ: http://cuuduong.vn/
Fanpage: facebook.com/cuuduong.vn
>> Bang chiến Cửu Dương Thần Công: Game thủ chen chúc chật cứng toàn server