"Mẹ! Con vô địch game rồi! Giờ mẹ có thể mua bất cứ thứ gì mẹ thích"

PV  - Theo Trí Thức Trẻ | 05/09/2016 06:05 PM

Đây chính là câu nói cảm động khái quát toàn bộ cuộc đời đầy gian truân của SanSheng, một thanh niên bỏ học năm 16 tuổi để trở thành game thủ chuyên nghiệp.

Như bạn đọc đã biết, chặng đường để trở thành một game thủ chuyên nghiệp là vô cùng gian nan. Thậm chí, để trở thành game thủ chuyên nghiệp còn khó khăn muôn phần nếu so với các ngành nghề khác bởi vài năm trước, định kiến của xã hội về game không được tốt. Ấy vậy mà anh chàng game thủ SanSheng đã vượt qua những rào cản đó và trở thành một trong những nhà vô địch thế giới DOTA 2.

Profile

- Tên thật: Wang Zhaohui

- Ngày sinh: 13/06/1989

- Quốc Tịch: Trung Quốc

- Vị trí sở trường: Support

- Hero tủ: Rubick, Visage, Shadow Demon

- Tổng thu nhập từ giải đấu: 1.205.274 USD

- Hiện tại: huấn luyện viên team Newbee

Các đội tuyển từng tham gia: Invictus Gaming (DotA), PanDare (DotA), Tongfu (DOTA 2), Newbee (DOTA 2)

Chi tiết số tiền thưởng SanSheng đạt được:

Tuổi thơ dữ dội

SanSheng sinh ra trong một gia đình bình thường tại thị trấn Hoài Hóa, tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc. Cha anh là một người ham mê cờ bạc và thường xuyên không ở nhà, chính vì vậy ông cũng không hề chu cấp cho gia đình. Mẹ SanSheng mở một cửa hàng buôn bán nhỏ để nuôi cả gia đình bao gồm anh và một chị gái hơn anh 7 tuổi. Có thể nói rằng, tuổi thơ chính là khoảng thời gian SanSheng muốn quên đi nhất bởi sự thiếu thốn và bất hòa giữa cha mẹ. Tên Wang Zhouhui hiện tại là do anh đổi khi 16 tuổi, trước đó anh tên là Wang Shuai (Shuai nghĩa là đẹp trai). Mặc dù là một cậu bé ngoan, học lực tốt thế nhưng SanSheng lại có dấu hiệu tự kỷ khi chỉ thích xem TV, không bao giờ chơi cùng bạn bè quanh nhà.

Đến khi học lớp 5, một người bạn của mẹ anh mở tiệm Internet Cafe gần nhà và vì khá thân thiết nên anh được chơi miễn phí. Và cũng chính vì thế, các trò chơi đã khiến SanSheng mê mẩn, dẫn đến sức học sa sút.

Tôi không biết là cho nó chơi game có đúng hay không nữa, lúc đầu tôi chỉ nghĩ là nó sẽ trở nên thông minh hơn khi chơi. Vả lại tôi cũng quá bận nên không có thời gian chăm sóc nó. Mỗi chiều đi học về là nó lại ra tiệm chơi game đến tối mới về.” – Bà Wang, mẹ của Sansheng kể lại.

Đến lớp 7, SanSheng đã biết bỏ học đi chơi game. Mẹ anh đã rất vất vả để đi tìm và trong một lần, bà định đánh anh ngay tại quán game thì SanSheng nói rằng:"Mẹ! Đừng đánh con ở đây, đang có rất nhiều người xung quanh nên không hay đâu. Đợi về đến nhà rồi mẹ hãy đánh!”. Mẹ SanSheng từng khuyên anh rất nhiều lần hãy bỏ game đi với thái độ mềm mỏng, nhưng tất cả đều vô ích.

Nhận ra rằng không thể ngăn cản niềm đam mê game của SanSheng, bà quyết định cắt giảm chi tiêu trong gia đình dù vẫn đưa đủ tiền quà sáng cho con trai. Vào thời điểm đó, chi phí để SanSheng chơi game là không hề rẻ với phí dịch vụ khoảng 2 NDT/giờ.

“Mặc dù nó rất mải chơi, nhưng nó vẫn biết quay trở về nhà. Mỗi lần nghe thấy tiếng nó về lúc nửa đêm, tôi mới có thể yên tâm mà đi ngủ. Dù sao, tôi cũng không thể ghét nó được. Nó cũng biết nó lo cho tôi, biết được rằng tiền tôi kiếm ra không phải dễ dàng và tôi phải ăn ít đi mỗi bữa. Nó bắt đầu đi chơi lúc quá khuya, vì chi phí chơi cả đêm chỉ có 5 tệ. Nó biết tôi chờ cửa mỗi ngày và tôi sẽ lo lắng đến chừng nào khi mở mắt ra vào buổi sáng mà không thấy nó đâu. Vì vậy, mỗi lần chơi về, nó nhẹ nhàng trèo vào nhà để không phải mở cánh cửa sắt mà đánh thức tôi. Nhưng tôi biết hết, khi thấy nó giả như vừa mới ngủ dậy và chuẩn bị đến trường, mắt tôi chỉ chực khóc.” – bà Wang kể lại.

Lần đầu tiên khi thấy SanSheng đem tiền về nhà, mẹ anh đã rất lo lắng vì sợ anh trộm cắp. Gặng hỏi mãi, SanSheng mới nói rằng đó là khoản tiền người khác trả công cho anh để chơi game hộ, mỗi lần như vậy được 20 NDT. Không những vậy, một đứa cháu đã đến nhà và nói với mẹ SanSheng: "Cháu rất hâm mộ SanSheng, anh ấy chơi giỏi như thánh vậy. Dì à, cháu nghĩ nếu anh ấy tập trung vào con đường này rồi thì sẽ có ngày thành công thôi.

Vào giữa năm lớp 10, SanSheng đã đưa ra quyết định lớn nhất đời mình đó là bỏ học vì anh không muốn phí thời gian đến trường để đối phó. Ban đầu, mẹ anh phản đối rất kịch liệt nhưng cuối cùng, bà cũng phải đồng ý với điều kiện chỉ nuôi anh đến năm 18 tuổi, từ đó về sau anh phải tự lập.

"Tôi chưa bao giờ nghĩ việc chơi game là xấu xa cả. Khi gặp người quen, tôi chỉ nói là con tôi chơi suốt mà thôi. Nếu nó chọn chơi game để kiếm sống, tôi nên chấp nhận và tôn trọng, nhưng nó phải cố gắng rất nhiều. Nếu đã chơi thì phải chơi đến trình độ cao nhất, để tên tuổi nó được nổi tiếng" - Mẹ SanSheng chia sẻ.

Đường đến thành công

SanSheng đã từng xin gia nhập EHome - Đội tuyển DotA mạnh nhất Trung Quốc thời bấy giờ nhưng không được chấp nhận. Không nản chí, anh cùng vài chiến hữu ở Hồ Nam tự lập team DotA mang tên "Pegasus Hồ Nam" và chơi lên chuyên nghiệp trong khoảng 6 tháng. Sau khi đạt được một số thành tích, nguồn tài trợ đã đến với team anh nhung chỉ là phần nào.

Team của SanSheng phải tập luyện từ 7 giờ tối đến 1 giờ sáng hôm sau. Nhà tài trợ cũng chỉ cung cấp khoảng 1300 NDT/tháng/người. Chính vì vậy nhiều khi, SanSheng không có cái gì để ăn và phải nhờ gia đình bạn bè giúp đỡ.

SanSheng cũng từng chia sẻ về quãng thời gian gian khổ nhất sự nghiệp game thủ của anh:

“Khi chúng tôi còn ngủ trên đường phố, tất cả những gì chúng tôi muốn chỉ là kiếm được tiền để có thể trang trải cho cuộc sống và tiếp tục niềm đam mê chơi game. Chiến thắng để mang vinh quang về cho Tổ quốc ư? Tôi sợ rằng lúc đó tôi chưa thể nghĩ xa đến thế. Tất cả những điều chúng tôi muốn chỉ là giành chiến thắng. Khi chiến thắng, chúng tôi có thể tự trả tiền cho những bữa ăn no bụng. Đó là tất cả.

… Giải đấu chuyên nghiệp đầu tiên tôi tham dự được tổ chức tại Trùng Khánh. Trước khi lên đường thi đấu, chúng tôi đã phải chuẩn bị cả chăn màn để có thể ngủ qua đêm tại các quán net (đội của Sansheng lúc đó không đủ kinh phí để thuê khách sạn hoặc nhà nghỉ khi thi đấu xa nhà). Đáng tiếc rằng chúng tôi đã không thể tìm được bất cứ quán net nào xung quanh địa điểm thi đấu. Kết quả cả đội đã phải ngủ bên lề đường vào đêm hôm đó. Dưới cơn mưa phùn rả rích, chúng tôi đã cố tìm một cổng vòm để trú tạm. Sáng hôm sau khi thức dậy, chăn chiếu xung quanh đều đã ướt sũng…”

Giải đấu đầu tiên đó, team của SanSheng đã giành chức vô địch cùng 80.000 NDT giải thưởng. Tuy nhiên, ngặt một nỗi là sau bao nhiêu gian khổ để giành lấy vinh quang ban đầu, tay chủ tài trợ lại ôm số tiền thưởng đó và trốn mất.

Từ khi DOTA 2 thịnh hành, sự nghiệp của SanSheng mới bắt đầu có những bước tiến lớn. Anh có tên trong danh sách dự giải đấu triệu đô The International 1 dưới màu áo iG. Lần ấy anh và đồng đội chỉ được xếp thứ 6 với 35,000 đô la tiền thưởng.

Đến TI2, Sansheng tham gia vào đội hình Tongfu với hi vọng thắng TI2. Đáng tiếc, vào lúc đó các team khác rất mạnh, điển hình là iG, LGD. Tongfu chỉ được vị trí thứ 7 với 25,000 đô la tiền thưởng.

Vào TI3, Sansheng vẫn nằm trong đội hình Tongfu, đã có những tiến bộ rõ rệt hơn so với năm trước. Tuy vậy đây vẫn đang là thời của nền Dota 2 châu Âu, với Na`Vi và Alliance hùng mạnh. Trận chung kết, Na`Vi đã tiễn Tongfu về nhà với vị trí thứ 4 cùng khoảng 200,000 đô la tiền thưởng.

Sau đó, SanSheng cùng Hao, Mu rời khỏi Tongfu và gia nhập Newbee cùng xiao8 và Banana. Cùng với nhau, Newbee trở thành một đội tuyển hùng mạnh, đánh bại tất cả các đội tuyển trong nước. Bước vào TI 4, ban đầu Newbee có những chệch choạc ở giai đoạn vòng bảng thế nhưng sau khi sốc lại tinh thần, họ dễ dàng chiến thắng ở các trận đấu tiếp theo, lên ngôi vô địch cùng số tiền thưởng kếch xù.

"Mẹ! Con giành vô địch rồi! Giờ mẹ có thể mua bất cứ thứ gì mẹ thích, hay mẹ đi xem nhà đi!! Con sẽ trả hết! Nếu nhà mình còn nợ tiền đánh bạc của ai thì con cũng sẽ trả hết” – Nước mắt của bà Wang trào ra khi nhận được cuộc điện thoại của con trai từ Mỹ, ngay sau khi SanSheng giành cúp TI4.

Cái kết viên mãn

Sau khi chiến thắng trở về, SanSheng mua cho mẹ anh một căn nhà ở tỉnh Hồ Nam, mua cho chị gái một chiếc xe hơi và số tiền còn lại anh gửi tiết kiệm. Ít lâu sau đó, anh cũng nghỉ thi đấu chuyên nghiệp, chuyển về làm huấn luyện viên cho Newbee đến nay.

(Theo Godu)