Sony đã công bố về S2 - tablet 2 màn hình sắp được ra mắt của hãng. Đây không phải là tablet màn hình đôi đầu tiên, nhưng khi xem xét những nỗ lực chưa đạt được thành công rõ ràng của các sản phẩm tương tự từ Acer, Toshiba và Kyocera, chúng tôi (BTV Gizmodo) có đôi chút hoài nghi. Với S2, về cơ bản Sony đã chia đôi một màn hình 10-inch bằng một bản lề ở giữa.
Trước hết, tất cả các
tablet 2 màn hình này đều sử dụng hệ điều hành mà vốn ban đầu không hề được thiết kế để vận hành thiết bị có 2 màn hình. Iconia của Acer chạy Window 7. Cả Kyocera Echo và S2 đều chạy (sẽ chạy) các phiên bản hệ điều hành Android, được thiết kế cho các thiết bị một màn hình. Duy chỉ có tablet của Kno chạy hệ điều hành Linux được viết riêng nhưng lại vướng phải hạn chế vì hệ điều hành này không được thiết kế để chạy trên các máy tính bảng.
Nếu bạn phân vân: việc có 2
màn hình sẽ có lợi cho việc xài các ứng dụng ra sao? Câu trả lời là: Các ứng dụng có thể được thiết kế để vận hành giống hệt nhau trên cả thiết bị sở hữu 1 và 2 màn hình. Microsoft Courie - dự án tablet 2 màn hình bị đình chỉ gần đây, đã cho ta thấy những ý tưởng thú vị về việc có thể sử dụng 2 màn hình hiệu quả và sáng tạo thế nào (GenK sẽ có bài riêng giới thiệu về mẫu sản phẩm này). Tuy nhiên, người dùng có thể làm được điều tương tự với 1 tablet màn hình đơn thông thường, đó chỉ là vấn đề lập trình mà thôi (ví dụ như thiết kế multi-paned của hầu hết ứng dụng e-mail cho tablet).
Chắc chắn có nhiều người nói: màn hình thứ 2 có thể đóng vai trò keyboard và gamepad ảo hiệu quả hơn. Thế nhưng, nếu bạn đã sử dụng on-screen keyboard và gamepad của tablet, có thể thấy rằng: Dù chúng vẫn hoạt động hiệu quả, nhưng chắc chắn dù bạn có xoay trở hay điều chỉnh thế nào, thì việc gõ và thao tác trên một màn hình thứ 2 cũng chẳng thể nhanh hơn hẳn trên duy nhất 1 màn hình và càng không thể nào so sánh với việc sử dụng bàn phím thật.
Thêm một vài điểm yếu về phần cứng nữa có thể kể ra đối với tablet 2 màn hình. Thứ nhất, kẽ hở giữa 2 màn hình gây 1 cảm giác đứt quãng khó chịu. Thứ hai, các tablet 2 màn hình có kích cỡ tương đối cồng kềnh so với các tablet chính thống như iPad, Xoom. Thế nên việc mang theo sẽ khá bất tiện.
Khá khôi hài là: Thiết kế gấp được của các tablet 2 màn hình chỉ thiết thực khi kích thước máy to. Mà kích thước to lại khiến việc mang theo khá khó khăn vì trọng lượng sẽ trăng (chẳng hạn như mỗi màn hình 10 inch). Thế nhưng, với một tablet, 2 màn hình 10-inch liệu có là quá nhiều? Chắc chỉ một số nhà thiết kế đồ họa đam mê sáng tạo mới thích thú với những sản phẩm như vậy. Nhưng phải chăng đó là một thị trường quá nhỏ bé so vơi những nguồn lực bỏ ra để phát triển sản phẩm?
Máy chơi game Nintendo DS là một ví dụ khá thú vị về một thiết bị 2 màn hình gây được nhiều chú ý và thành công, nhưng đó là một sản phẩm rất “kì dị” và thiên về game. Về cơ bản, Nintendo là một máy chơi game có thêm một vài tính năng độc đáo. Nó có giao diện được thiết kế riêng và phạm vi giao diện thì có thiết kế nhỏ hơn rất nhiều so với các Tablet chạy các hệ điều hành tân tiến. Thêm vào đó, nó chỉ có một màn hình cảm ứng cùng các nút điều khiển vật lí, điều này có nghĩa là: trong các tình huống mà ta không thể điều khiển thông qua màn hình cảm ứng, có thể thay thế bằng các phím vật lí. Các tablet màn hình đôi lại không thể làm được điều này.
Cuối cùng, tablet với 1 màn hình đã có thể dễ dàng thỏa mãn những nhu cầu giải trí và làm việc đối với 90% người sử dụng thông thường. Thế nên việc có thêm 1 màn hình có thể là 1 sự thừa thãi và nhiều khi gây phiền phức. Nhiều người mơ mộng về những gì họ có thể làm được với 2 màn hình tablet. Tuy nhiên, thực tế là: cũng như các màn hình 3D, nó mới chỉ là những ý tưởng hấp dẫn cho tương lai còn hiện tại thì chưa có nhiều ứng dụng thực tiễn.