Cảm nhận Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh – Phim Việt Nam hot trước ngày công chiếu

Nút Chuối  - Theo Trí Thức Trẻ | 01/10/2015 0:00 AM

Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh chưa hoàn hảo, nhưng ở một góc nhìn nhất định, bàn tay của Victor Vũ đã tạo ra một tuyệt phẩm mà hiếm khi nào khán giả Việt Nam được thưởng thức

Phải đến ngày 02/10 tới đây bộ phim đang gây sốt cộng đồng hâm mộ bộ môn nghệ thuật thứ 7 tại mảnh đất hình chữ S, Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh của đạo diễn Victor Vũ, phỏng theo truyện dài cùng tên của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh mới chính thức được công chiếu trên màn ảnh rộng ở khắp các rạp trên cả nước.

 

Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh

Thế nhưng những thông tin, những hình ảnh được giới thiệu, và đặc biệt hơn cả là những giải thưởng mà trong số đó phải kể tới giải “Phim hay nhất” tại liên hoan phim quốc tế Phúc Châu ít ngày trước đây lại khiến cho Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh có được sức hút rất lớn trong cộng đồng, đặc biệt là với những fan của tác giả Nguyễn Nhật Ánh.

Điều may mắn là, ngay trước ngày công chiếu chính thức, một số cụm rạp đã bán vé dạng “sneak peak” dành cho những khán giả muốn thưởng thức sớm bộ phim. Vào tối qua, chúng tôi đã có cơ hội tận mắt thưởng thức tuyệt phẩm do bàn tay người Việt nhào nặn này.

Trước tiên, hãy cùng công nhận với nhau một điều. Phim của Victor Vũ có thể không hoàn hảo, có thể có những hạt sạn làm cho trải nghiệm của khán giả không được như ý muốn, nhưng không một tác phẩm nào của nhà làm phim 39 tuổi này lại có hình ảnh xấu cả. Ngay ở đầu phim, từng khung hình, từ màu sắc, cho tới cảnh vật, con người của một làng quê hiện ra mà chúng tôi chỉ có thể dùng một tính từ duy nhất để mô tả: Choáng ngợp. Đã có người khóc khi xem phim.

Nhưng tuyệt nhiên, những giọt nước mắt đó không phải dành cho cốt truyện phim, mà thay vào đó là dành cho sự kết hợp ở mức hoàn hảo giữa hình ảnh và âm thanh. Nó đủ sức mê hoặc những người đang bị ngợp bởi từng triền lúa, con sông tuổi thơ, khiến họ trong một khoảnh khắc bỗng vô thức quên đi mọi phiền muộn xung quanh và trở về với những ngày thơ ngây, những ngày cơm áo gạo tiền không đè nặng, những ngày sống với câu chuyện thần tiên mà ông bà, cha mẹ kể trước mỗi đêm ngon giấc.

Hình ảnh đẹp, nhưng điểm cộng lớn nhất, thứ cuốn hút người xem bậc nhất lại chính là ba diễn viên nhí Thịnh Vinh, Trọng Khang và Thanh Mỹ. Ba đứa trẻ, hai anh em ruột và một cô bé láng giềng với những câu chuyện thuở ấu thơ, những ngây thơ, những rung động đầu đời và dĩ nhiên có cả những ích kỷ cá nhân được ba diễn viên nhí này thể hiện theo cách khó lòng có thể thuyết phục hơn.

Mỗi cô bé, cậu bé trong bộ ba này lại có một nét rất riêng. Cậu em Tường thì ngây thơ, luôn tin tưởng vào những câu chuyện thần tiên mà chú Đàn kể, nhưng luôn sẵn sàng làm mọi việc và tin tưởng anh trai mình, thì thằng bé Thiều tuy là anh cả nhưng lại khá nhát gan, hay chấp vặt nhưng đôi lúc lại vô cùng dũng cảm để bảo vệ cho những người cậu yêu thương.

Còn Mận, có một nét gì đó rất khác trong ánh mắt của Thanh Mỹ. Cô bé vừa có nét hồn hậu, vô tư của tuổi thần tiên, nhưng ẩn bên trong đôi mắt lại là một nét thoáng buồn, và kỳ lạ thay, nó lại hợp với vai diễn của Thanh Mỹ đến mức khó lòng có thể tin nổi. Một cách ngắn gọn, chính sự vô tư của ba diễn viên nhí đã trở thành thứ níu khán giả ở lại với chuyến du hành trở về với ký ức của mỗi con người, nơi sự đẹp tươi của thời thơ ấu mãi tồn tại.

Tình yêu vẫn tồn tại trong Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh, giống như mọi tác phẩm khác của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Chỉ có điều, thứ tình cảm trong phim lại là những rung động đầu đời trong sáng nhất, hồn nhiên nhất mà người xem có thể cảm nhận được.

Câu chuyện dài của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh có phần hơi lê thê, hơi dài dòng. Điều đó có làm sao, vì đây dù sao cũng là một chuỗi những sự kiện của Thiều và Tường những ngày thơ bé. Vẫn có những kịch tính, những cao trào trong phim, nhưng về cơ bản, mạch phim sẽ không khác biệt nhiều so với khi bạn đọc truyện, nhất là nếu bạn đã có cơ hội thưởng thức tác phẩm văn học này trước khi ra rạp.

Một điểm trừ nhỏ của phim, đó là có vẻ như những người chịu trách nhiệm hình ảnh của bộ phim hơi tham, đôi lúc họ cố gắng đưa những đúp hình được quay trên cao với drone để gây ngợp cho người xem. Ban đầu điều này có hiệu quả, và tôi phải thừa nhận, hiếm khi được thưởng thức một tác phẩm điện ảnh Việt Nam có sự đầu tư sâu về mặt hình ảnh như Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh. Thế nhưng khi mạch truyện đã kéo dài, việc đưa những đúp hình như vậy vào phim đôi lúc khiến cho mạch phim bị rời rạc.

Tuổi thơ là nơi ai cũng phải mỉm cười khi nhớ về, là những trò thả diều, rước lồng đèn, là những chiều mò cua bắt ốc, nơi mọi thứ luôn đẹp tươi qua con mắt của những đứa trẻ hồn nhiên, ngây thơ. Đó là cách bộ phim đặt ra nhân sinh quan tới từng khán giả khác nhau. Trong mắt những người lớn, họ thấy cơn lũ, thấy khó khăn của một gia đình, thấy những nghi kị, những điều đáng ghét của cuộc sống.

Còn trong mắt những đứa trẻ non nớt, đó đơn thuần chỉ là những mảnh ghép tạo ra một tuổi thơ hoàn chỉnh. Đó cũng chính là lý do những cao trào, những kịch tính của phim không được đẩy lên đến mức cực đại. Lý do rất đơn giản, đó là liệu có đáng để làm như vậy hay không?

Nhìn lại, Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh chưa hoàn hảo, nhưng ở một góc nhìn nhất định, bàn tay của Victor Vũ đã tạo ra một tuyệt phẩm mà hiếm khi nào khán giả Việt Nam được thưởng thức. Đây xứng đáng là một trong những bộ phim đáng để người mê điện ảnh ra rạp trong tháng 10 này.