LMHT: Kkoma lần đầu thổ lộ mình "chán ghét" làm HLV của SKT T1 như thế nào

Triệu Tử Long  - Theo Trí Thức Trẻ | 28/05/2017 10:22 AM

Liên Minh Huyền Thoại
01/08/2012 NCB: Riot Games NPH:

Dù là HLV hay tuyển thủ chuyên nghiệp đều không phải công việc mà Kkoma yêu thích. Một áp lực luôn phải đè nặng lên tâm trí bạn...

Nếu như SKTelecom T1 là đội tuyển Liên Minh Huyền Thoại vĩ đại nhất thế giới thì Kkoma chính là HLV xuất sắc nhất trong lịch sử Liên Minh Huyền Thoại. Thật vậy, người ta biết đến Kkoma với việc ông là HLV tài năng nhất, người đứng sau tất cả thành công của SKT T1. Tuy nhiên, sự thật liệu có dễ dàng với Kkoma như vậy. Hãy đến với bài phỏng vấn của LoLeSports với vị Kkoma trong MSI 2017 vừa qua nhé.

Đó là vào lúc 11:05 sáng khi tôi nhìn đồng hồ của mình trong khi đợi Kim “kkOma” Jung-gyun. Vào Thứ Tư trước Trận bán kết của MSI 2017, tôi sẽ phỏng vấn huấn luyện viên của SK Telecom T1 – người được biết đến là huấn luyện viên xuất sắc nhất trong lịch sử Liên Minh Huyền Thoại.

“Anh ấy sẽ đến sớm thôi” HJ Kwon – người phiên dịch được chỉ định để giúp tôi dịch câu trả lời từ tiếng Hàn sang tiếng Anh nói. “Không vấn đề gì” tôi trả lời khi khá e ngại về 30 phút phỏng vấn mà tôi có.

KkOma không tham gia nhiều cuộc phỏng vấn, anh ấy thường ở lại đằng sau hậu trường, trong khi toàn đội thu hút sự chú ý khi đánh bại đối các thủ từ Hàn Quốc hoặc bất kỳ khu vực nào khác và thêm cả những danh hiệu vào một bộ sưu tập khổng lồ.

Với tuổi nghề làm huấn luyện viên, và việc 3 lần lên ngôi vô địch thế giới đã khiến KkOma trở thành một huyền thoại sống. Anh ấy cũng có con mắt nhìn người sắc bén khi tìm kiếm và tạo ra những ngôi sao hàng đầu như Faker, Wolf, Bang và nhiều tuyển thủ khác, những người được coi là xuất sắc nhất ở vị trí của họ.

Thậm chí khi nhìn vào lúc anh ấy dẫn dắt giai đoạn cấm chọn của đội, KkOma thực sự đang áp đặt. Anh ấy dường như tỏa sáng ở mọi thứ anh ấy biết: những ý tưởng anh muốn áp dụng vào trận đấu, những chiến thuật khiến các nhà phân tích không nói nên lời và khiến đám đông hào hứng. Anh ấy là người đòi hỏi sự tôn trọng – tự tin khi chiến thắng và nghiêm khắc khi thất bại.

KkOma tiến vào sảnh khách sạn muộn 10 phút với một biểu hiện khá mệt mỏi, nhưng anh ấy đang cầm một cốc cà phê đá. Anh ấy chào tôi và nói chuyện với người phiên dịch cùng với một nụ cười, rồi sau đó anh ấy đến ngồi trước mặt tôi. Tôi đã gặp KkOma tại CKTG 2015 và gặp lại anh ấy một lần nữa vào năm tiếp theo, nhưng đó luôn là những cuộc gặp gỡ khá tình cờ.

Bạn đang toát ra một sự áp lực rất lớn, nhưng dường như bạn đang giải quyết nó khá tốt,” tôi nói lúc đầu cuộc phỏng vấn. Anh ấy nhún vai và mỉm cười, kinh nghiệm của anh ấy làm cho điều này gần như là một trạng thái tự nhiên đối với huấn luyện viên của đội tuyển xuất sắc nhất thế giới. “Bạn có nghĩ rằng áp lực đó là thứ mà bạn đã mang trong người kể từ khi là một tuyển thủ chuyên nghiệp không?”

“Có lẽ là vậy. Việc đã từng làm tuyển thủ chuyên nghiệp đã giúp cho công việc huấn luyện của tôi rất nhiều bởi vì tôi có thể nhớ những gì tôi đã trải qua khi còn là một tuyển thủ, sẽ rất tuyệt vời nếu như huấn luyện viên của tôi hồi đó có thể nghĩ được giống tôi bây giờ.” Anh ấy nói. “Cá nhân tôi nghĩ rằng nếu bạn không thi đấu chuyên nghiệp thì thật khó để có thể trở thành một huấn luyện viên giỏi. Vì tôi đã trở thành một tuyển thủ khi tôi không còn trẻ (27 tuổi) nên đôi khi tôi cảm nhận được điều đó.”

“Bạn thích thi đấu hay huấn luyện hơn?” Tôi hỏi và anh ấy cười “Tôi không muốn làm cả hai việc đó!”

Khi gia nhập SK Telecom T1 vào tháng 12 năm 2012, kkOma đã ngừng thi đấu chuyên nghiệp với vai trò là người đi rừng. Kể từ đó, anh luôn thể hiện được sự am hiểu của mình và đã biến những cậu học trò của anh trở thành những tuyển thủ xuất sắc nhất trên thế giới. KkOma đã rèn luyện Faker trong 4 năm, rèn luyện Bang và Wolf trong 3 năm. Những tuyển thủ khác mới tham gia SKT chưa lâu, nhưng những tân binh này tôn trọng kkOma giống với cái cách mà những người có kinh nghiệm hay làm.

“Tôi nghĩ điều quan trọng nhất là có được sự tin tưởng giữa các tuyển thủ và huấn luyện viên.” Anh ấy nói. “Khá dễ để nói nhưng khi thực hiện thì lại rất khó khăn. Bây giờ tôi biết họ khá rõ và họ tin tưởng tôi, nhưng ban đầu tôi thực sự đã chơi cùng họ để kiếm được sự tin tưởng và cho họ thấy rằng tôi đã làm việc chăm chỉ hơn, để đảm bảo rằng họ sẽ cảm thấy thoải mái và chấp nhận những lời khuyên và chiến thuật mà tôi đề ra. Tôi đã cho họ thấy sự tôn trọng bằng cách làm điều đó, vì vậy họ cảm thấy thoải mái khi tin tưởng tôi.”

Khi anh ấy đề cập đến điều đó, ngay lập tức tôi nhớ một đoạn video có Peanut khi đang stream vào lúc 5 giờ sáng. Khoảng thời gian sau khi người đi rừng này được “giải cứu” bởi kkOma, người đã chạy khỏi nhà của mình đến phòng luyện tập chỉ để thuyết phục Peanut ngừng chơi và nghỉ ngơi một chút. “Bạn có nghĩ rằng bạn chỉ làm điều đó bởi vì nó là công việc của bạn hay là bởi vì bạn có được sự tin tưởng anh ấy?” Tôi hỏi.

“Thực sự là cả 2. Peanut tin tưởng tôi và ngược lại, nhưng hơn thế nữa, tôi là một huấn luyện viên của SK Telecom, người phải quản lý đội, và đó là trách nhiệm của tôi để ngăn chặn những thiệt hại cho toàn đội cũng như thiệt hại về hỉnh ảnh của những tuyển thủ.” KkOma nói.

SKT có 3 người trong ban kỹ thuật: cCarter, huấn luyện viên trưởng, chịu trách nhiệm giải quyết công việc ở trụ sở chính cũng như những hoạt động bên ngoài của đội. KkOma và RapidStar là các huấn luyện viên, giải quyết các vấn đề trong trận đấu. KkOma sẽ quyết định phong cách chơi của đội và RapidStar đưa ra những lời khuyên và quan điểm khác.

“Điều gì sẽ tạo nên một huấn luyện viên giỏi?” Tôi hỏi. Ban đầu, kkOma nghĩ rằng đó là một câu hỏi khá hài hước, nhưng sau đó nhưng anh ấy dừng lại và suy nghĩ một chút: “Tôi không nghĩ là có một câu trả lời chính xác cho câu hỏi này.”

“Trước tiên, tôi tin rằng điều quan trọng nhất để trở thành huấn luyện viên là bạn phải chứng minh rằng bạn có thể giành chức vô địch cùng với đội của bạn, vì vậy kết quả rất quan trọng. Thứ hai là trong khi theo đuổi danh hiệu, những tuyển thủ phải thực sự nghe và làm theo lời của các huấn luyện viên, và đó là một trong những điều tôi tự hào nhất về SKT. Trong những năm qua đội đã không chỉ giành được rất nhiều danh hiệu, mà những cầu thủ còn có mối quan hệ tuyệt vời với tôi. Tôi rất biết ơn và tự hào về điều này.”

KkOma không nghi ngờ gì về việc các tuyển thủ và bản thân SK Telecom T1 có ý nghĩ nhiều như thế nào đối với anh ấy. Nụ cười cùng với đó là sự phấn khích trong những câu nói của KkOma đã phần nào nói lên được điều đó. Nó giống như thể là người cha đang nói về con trai mình một cách đầy tự hào vậy. KkOma trông có vẻ mệt mỏi, nhưng niềm đam mê trong những câu trả lời khiến anh trở thành người sống động nhất trong phòng căn phòng này.

“Rất khó để đối phó với áp lực đè nặng lên vai SKT, vì vậy đó là lý do tại sao chúng tôi phải chiến thắng,” anh trả lời sau khi thở dài. “SKT là một đội tuyển vĩ đại, vì vậy kỳ vọng mà người hâm mộ đặt ra là rất lớn, và mọi sai lầm đều được coi là thất bại.”

Nhưng liệu áp lực này có làm cho huấn luyện viên mất đi niềm đam mê với môn thể thao điện tử này?

Áp lực là một phần của việc tham gia vào một môn thể thao chuyên nghiệp, và tôi muốn chấp nhận nó như một thực tế và thực sự làm việc để chứng minh rằng họ sai hay đúng bất cứ khi nào điều này xảy ra. Ngoài ra, áp lực sẽ đến khi bạn đang ngồi trên ngai vàng, hay khi bạn đã là người chiến thắng nhưng vẫn tiếp tục muốn giành được thêm những vinh quang. Tôi thường nhận tất cả mọi áp lực lên người mình, vì vậy ngay cả khi người hâm mộ và các phương tiện truyền thông không đặt áp lực lên SKT thì tôi sẽ tự làm nó và điều đó sẽ không khác so với những gì đang diễn ra.”

KkOma dường như quan tâm đến những câu hỏi của tôi, nhưng rõ ràng cho thấy sự khó chịu khi nói về những gì anh ấy đang suy nghĩ trong đầu. Anh nhìn chằm chằm vào cái bàn trước mặt chúng tôi, bất động một hồi lâu rồi anh ấy lại tiếp tục.

“Bạn có thể nói rằng tôi nghiện áp lực, nhưng vượt qua và loại bỏ nó là cái gì đó mà bạn không bao giờ quen được, và bởi vì tôi đã làm nó trong một thời gian dài nên đôi khi tôi đã quá quen thuộc với nó. Trong kỳ CKTG lần trước (2016) mặc dù chúng tôi đã giành chiến thắng nhưng khoảng thời gian sau khi giải đấu kết thúc thực sự khó khăn nhất đối với tôi, bởi vì tất cả mọi áp lực được dồn nén trong CKTG không tan biến đi ngay tức khắc sau khi chúng tôi vô địch. Tôi đã bị suy nhược khá nhiều về mặt tinh thần.”

Mệt mỏi, kiệt sức về tình cảm và gánh nặng rất lớn dường như là giá phải trả cho việc trở thành huấn luyện viên thành công nhất mọi thời đại.

“Dĩ nhiên là để trở thành huấn luyện viên giỏi nhất, bạn cần rất nhiều chiến thắng, và bạn sẽ nhận được phần thưởng cho mọi thứ, nhưng đồng thời tôi nghĩ rằng có rất nhiều nỗi đau và sự hy sinh đằng sau những vinh quang mà tôi đã đạt được. Rất khó để tôi có thể duy trì bản thân ở mức độ này. Rất nhiều áp lực đặt lên tôi không chỉ là việc phải thi đấu tốt, mà còn là tôi phải tiếp tục thể hiện phong độ này trong năm tới, và đó là điều mà tôi luôn nghĩ đến khi mà tôi không vướng bận gì. Những câu hỏi như ‘Tôi sẽ trở thành nhà vô địch trong năm tới như thế nào?’, ‘Tôi có thể dẫn dắt đội như thế nào?’, ‘Làm thế nào tôi có thể lặp lại những thành công mà chúng tôi đã có trong năm nay?’ luôn xuất hiệ n trong đầu tôi. Đó là lý do tại sao khi bạn hỏi tôi rằng tôi muốn làm tuyển thủ hay huấn luyện viên thì tôi trả lời rằng ‘tôi không muốn làm cả 2 việc đó’, bởi vì tôi ghét việc bị áp lực mọi lúc mọi nơi.”

KkOma nhìn tôi với một cái nhìn đầy cam chịu, điều đó làm tôi nhớ lại những gì mà Wolf đã nói với Yahoo eSports trong giải đoạn vòng bảng của MSI 2017. “Tôi lo lắng. KkOma dường như đã già đi, anh ấy đang bị rụng tóc.” Lên đến đỉnh có vẻ dễ dàng hơn nếu như so sánh với nhiệm vụ duy trì bản thân ở đó.

“Thay vì màn trình diễn hiện tại, điều mà tôi tin quan trọng hơn để đánh giá thành công của một huấn luyện viên là liệu vị huấn luyện viên có thể ghi tên mình trong lịch sử của môn thể nào này hay không, và đó là điều tôi muốn đạt được.

Ngay cả khi bạn giành chức vô địch thế giới năm ngoái, bạn vẫn cảm thấy áp lực. Bạn không cho phép bản thân được nghỉ ngơi một chút nào sao?” Tôi hỏi KkOma.

“Đó là điều tôi phải suy nghĩ và tôi luôn luôn lên kế hoạch mọi thứ, không chỉ để xem những gì sẽ xảy đến sắp tới, vì vậy chắc chắn là vẫn tồn tại một thứ gì đó trong tâm trí của tôi và một trong những thứ đó khiến tôi cảm thấy thất vọng ngay cả khi chúng tôi đã giành chiến thắng. Ngay bây giờ tại MSI, cảm giác này lại càng hiện ra, vì nếu chúng tôi giành chiến thắng thì tôi sẽ bắt đầu suy nghĩ về MSI năm sau.”

“Tôi nghĩ cách tốt nhất để đối phó với căng thẳng này là nói chuyện với ai đó để giải tỏa, nhưng chỉ có một người mà tôi gần gũi ở Hàn Quốc thực sự hiểu điều này và đó là Park”Reach“Jung-Suk – HLV trưởng của CJ Entus. Anh ấy là người mà tôi có thể nói chuyện, tin tưởng và thực sự hiểu được những áp lực mà tôi cảm thấy ngay lúc này. Nhưng trong CKTG lần trước, tôi đã không có ai để nói chuyện, vì vậy tôi đã giải tỏa bằng cách nói mọi thứ tôi cảm thấy với mẹ tôi; và bà ấy đã khá lo lắng cho tôi. Do đó lúc ấy tôi cảm thấy như là ‘Ôi, tôi không thể làm điều này nữa, tôi đã phạm sai lầm bằng cách nói với mẹ tôi về công việc cũng như cảm giác của tôi’, bởi vì bây giờ bà ấy luôn lo lắng vì tôi. Vì vậy, tôi nghĩ rằng áp lực là thứ gì đó mà tôi bắt buộc cần phải giải quyết khi đang đứng trên đỉnh vinh quang.”

KkOma đặt đầu lên ghế. Vào thời điểm đó, tôi có thể nói rằng cà phê của anh ấy sẽ có thể bị nguội, nhưng điều đó chẳng có ý nghĩa gì vì anh ấy đã bỏ đá vào cà phê ngay từ đầu. Anh ấy nhắm mắt lại và tôi chờ đợi anh ấy. Những câu nói của anh ấy có phần tự nhiên hơn cái cách mà anh ấy cố mở mắt ra, điều đó dường như đòi hỏi một nỗ lực rất lớn.”Ngay cả những tuyển thủ dường như không có thời gian ngừng chơi game. Vậy cuộc sống của một HLV có khó khăn hơn và không có thời gian để nghỉ ngơi hay không?” Tôi hỏi KkOma.

Anh ấy nghiêng người về phía trước để trả lời tôi. “Ngoài thời gian biểu thì tôi cũng thư giãn khá nhiều. Hiện tại đã là năm thứ 5 tôi làm huấn luyện viên. Cho đến năm thứ tư, tôi đã sống chung với các tuyển thủ trong gaming house và luyện tập cùng với họ. Sau những trận đấu tập thì tôi sẽ đưa ra những phản hồi cho họ, và cuối ngày tôi chơi xếp hạng đơn cùng họ. Khi tôi còn trẻ, tôi đã đứng đầu bảng xếp hạng, bây giờ thì tôi đang già đi và kỹ năng chơi game của tôi giảm sút theo từng năm.” KkOma cười. “Tuy nhiên, để có thể cung cấp cho họ những phản hồi mang tính chất xây dựng, tôi cần có một sự am hiểu nhất định về trò chơi và đó là lý do tại sao tôi phải chơi xếp hạng đơn. Thực sự khá là khó khăn cho tôi để sống một cuộc sống như vậy.”

Tiếng cười của anh ấy khiến tôi mỉm cười và cũng làm tôi nhẹ nhõm được phần nào, nó cũng khiến tôi cảm thấy rằng phần căng thẳng trong câu chuyện của anh ấy đã qua. “Bạn có nghĩ rằng bước ra khỏi gaming house có thể khiến bạn ngừng suy nghĩ về trò chơi và có cảm giác thư giãn không?”

“Thực sự là không có quá nhiều khác biệt vì tôi sống ở gần đó. Câu chuyện tôi chạy đến để ngăn Peanut xảy ra bởi vì tôi đang ở nhà lúc đó, khá gần nơi ở của các tuyển thủ và chỉ cần chạy đến gaming house.” kkOma nói, dừng lại một giây để phiên dịch viên có thể nắm rõ. “Tôi chỉ cần làm một điều gì đó về những khó khăn tôi gặp phải tại CKTG năm ngoái, đó là khi tôi rời khỏi gaming house, bởi vì rất khó để vượt qua áp lực chỉ với tinh thần. Tôi cũng có rất nhiều điều cần phải lo trong cuộc sống của cá nhân mình, vì tôi đang già đi (KkOma năm nay 32 tuổi) và tôi muốn kết hôn, chăm sóc một số thứ khác. Nhìn chung, không có nhiều thay đổi, nhưng đó là một động thái để làm mới bản thân.”

Tôi cảm thấy KkOma đã nhẹ nhõm hơn sau những lời anh đã nói ra, mặc dù điều đó đã dấy lên một câu hỏi về sức khỏe của anh ấy. KkOma nói với tôi rằng SK Telecom T1 không có những chuyên viên tâm lý hay những huấn luyện viên tinh thần như những đội khác, nhưng đôi mắt của KkOma sáng lên khi tôi đề cập đến vấn đề đó.

“Đây là điều cần thiết, bởi vì tôi đã có nhiều áp lực và cần đến điều này. Tôi khá quan tâm đến việc này khi tôi giải nghệ. Tôi đã không học nhiều khi tôi còn nhỏ, vì vậy tôi muốn du học ở nước ngoài về những thứ đại loại như tâm lý học và sau đó trở lại để giúp mọi người, không chỉ trong trò chơi mà còn là cuộc sống bên ngoài nữa.”

Cuộc phỏng vấn đáng lẽ đã phải kết thúc, nhưng KkOma dường như không quan tâm đến điều đó. Tôi đã nắm được mấu chốt những câu nói của anh ấy để có thể hỏi một câu hỏi mà thường xuyên xuất hiện trên các phương tiện truyền thông trong khoảng thời gian gần đây, đó là việc giải nghệ của KkOma.

“Điều gì khiến bạn suy nghĩ lại về việc làm huấn luyện viên thể thao điện tử của mình?”

“Đó là thứ không xảy đến với tôi. Tôi muốn tự quyết định điều gì sẽ khiến tôi phải suy nghĩ lại. Trong khi tôi làm huấn luyện viên, tôi vẫn sẽ phải nhận những áp lực tương tự như vậy và tôi sẽ cố gắng để vượt qua nó bằng cách chiến thắng các giải đấu lần này qua lần khác, và bây giờ thì tôi sẽ tiếp tục làm như vậy. Tôi nghĩ rằng cần nhiều hơn một yếu tố bên ngoài để có thể khiến tôi suy nghĩ lại vị trí của mình trong ngành thể thao điện tử.”

“Bạn xác định điều gì sẽ là kết thúc hoàn hảo cho sự nghiệp của bạn?” Tôi hỏi.

“Giải nghệ ngay khi tôi đang ở trên đỉnh cao sự nghiệp, ví dụ như là giành chức vô địch thế giới và giải nghệ ngay sau đó sẽ là kết thúc tốt nhất có thể.” KkOma mỉm cười.

“Và bạn có thể có được trang phục SKT Teemo của riêng mình?” Tôi nói đùa.

“Hoàn hảo“. KkOma cười lớn.

Tôi đứng dậy, bắt tay và cảm ơn KkOma và phiên dịch viên. Với một bản ghi chép trong tay về gần một giờ đồng hồ phỏng vấn, tôi đi ra thang máy để quay trở lại phòng của mình, rồi sau đó bất chợt có một người chạm vào lưng tôi.

“Ôi này, khi bạn viết câu chuyện của bạn, hãy cố gắng nói rõ rằng tôi là một người vui vẻ, người mà luôn cười đùa với các tuyển thủ, người yêu thích và tìm được nhiều niềm vui với những gì anh ta làm. Tôi cảm nhận được tất cả những áp lực này và tôi có vấn đề của riêng mình, nhưng tôi là một người đàn ông tốt.” Huấn luyện viên xuất sắc nhất lịch sử nói với tôi cùng một nụ cười trên môi.

Bạn đã có được những điều đó, KkOma.