- Theo Trí Thức Trẻ | 26/04/2016 07:19 PM
Mới đây, một độc giả đã gửi tới chúng tôi những dòng tâm sự khá "mặn đắng" xung quanh việc Liên Minh Huyền Thoại đã thay đổi tính cách của anh ta như thế nào. Để các bạn có cách nhìn rõ nét nhất về vấn đề này, chúng tôi xin trích nguyên văn:
"Từ khi chơi Liên Minh Huyền Thoại đến bây giờ, tôi phát hiện ra rằng rất nhiều thứ của tôi đã bị thay đổi. Còn nhớ lúc trước, với tôi đây chỉ là một trò tiêu khiển trong lúc rảnh rỗi, không phải là cảm thấy chán mới chơi mà là lên đại học chơi bóng rổ mệt quá mới ngồi lại một chỗ nghỉ ngơi, chơi game.
Nhìn lại giờ đây mới thấy rằng, cứ khi nào "chán chán" là tôi lại tìm đến thế giới của Liên Minh Huyền Thoại. Nhiều lúc tôi cũng đã tự nhắc bản thân mình rằng, chính tôi chứ không phải ai khác nên đối mặt nỗi cô đơn, nhưng trên thực tế tôi làm không được, tôi cần sự ủng hộ của đồng đội trên mạng.
Nhớ lúc đầu chập chững chơi game, nhìn thấy tướng đẹp (đặc biệt là hero nữ) thì chơi chứ kiểu Taric kính hồng là tôi cạch ngay từ đầu; đánh trận không phải vì thắng thua, quyết chẳng bao giờ nổi giận với đồng đội. Giờ đây, cứ mỗi khi sắp thua, đồng đội "gà" quá, lòng tôi lại nóng như lửa đốt. Khi đăng nhập game luôn niệm câu thần chú "không sợ kẻ địch mạnh như hổ, chỉ sợ đồng đội ngu như bò", cầu mong sau game này được lên hạng. Viết xuống những dòng chữ này tôi mới thấy bây giờ tôi đã có thể đau lòng vì một trận thua, sao tôi trở nên lạ lùng như vậy được cơ chứ? Không biết các bạn có giống tôi không?
Còn nhớ trước khi chơi Liên Minh Huyền Thoại, bản thân luôn biết kiềm chế chẳng dễ dàng nóng giận. Khi gặp bất cứ chuyện gì đều bình tĩnh giải quyết, đối thủ mạnh hơn thì "nhịn". Sau khi chơi LMHT, thấy thằng rừng không xuống gank đường dưới, tôi mắng. Thằng mid feed nhiều quá, tôi than. Hỗ trợ tham mạng, tôi chửi. Quái rừng cắn chết, tôi đập bàn phím!
Vẫn còn nhớ trước khi chơi Liên Minh Huyền Thoại, mấy thằng cùng ở ký túc xá luôn tuân thủ quy định dọn dẹp vệ sinh, trong phòng lúc nào cũng cười đùa truyện trò. Giờ đây phòng toàn gói mỳ tôm chẳng ai thèm nhặt, 12h đêm phòng im ắng như tờ không phải vì ôn thi mà còn bận leo hạng...
Và giờ tôi mới biết, lý do tại sao tôi chơi lâu như thế mà vẫn đồng đoàn. Không phải vì tôi chơi kém mà chính là tôi đã thay đổi rồi. Không phải vì tôi không biết chiến thuật mà vì tôi quá nóng tính trong xử lý tình huống. Tôi cần thay đổi, cần trở lại như ngày đầu tiên ấy, chơi game với một trái tim dại khờ nhưng đầy nhiệt huyết ấy".