Chính phủ Trung Quốc từ lâu đã để mắt tới những website địa phương, cung cấp nội dung “không phù hợp” nên cuối cùng, họ đã đưa ra quyết định cấm tổng thể 43 website chuyên lưu hành các tiểu thuyết khiêu dâm. Thú vị hơn, theo một giáo sư tại Viện Khoa Học Xã Hội Trung Quốc tại Bắc Kinh, hiện rất nhiều nhân viên làm việc trong chính phủ được huy động để làm công việc kiểm duyệt nội dung: “Họ kiểm tra hàng ngày, từng trang một. Họ còn có cả một đường dây nóng để người dân báo cáo nếu họ thấy bất cứ ấn phẩm khiêu dâm nào trên mạng. Và nếu điều đó là sự thật, bạn sẽ nhận được phần thưởng”.
Kể từ tháng 10/2010, Bộ Văn hoá và Truyền thông đã đưa ra hàng loạt kiến nghị điều tra khoảng 12 tiểu thuyết người lớn và những website lưu hành nó. Nếu là một công dân Mỹ, hẳn bạn sẽ rất thắc mắc tại sao chính phủ Trung Quốc lại quan tâm tới vấn đề này như vậy. Bởi họ cho rằng sự tiếp xúc với Internet có thể được sử dụng nhằm mục đích chính trị xấu cũng như băng hoại giá trị đạo đức truyền thống. Họ nghĩ rằng những ấn phẩm đồi truỵ trên Internet là các nội dung bất hợp pháp. Trước đó, khoảng 19.000 website đã “ra đi” trong một cuộc thanh trừng của chính phủ. Và giờ thì 24 website đã nhận được sự trừng phạt từ các cấp lãnh đạo cũng như được yêu cầu phải xoá 209 đường dẫn các nội dung, 8 trang phim thì bị đóng cửa vĩnh viễn.
Tuy nhiên, công việc kiểm duyệt ngày càng trở nên khó khăn hơn khi các website đã bắt đầu trở nên ngày một tinh vi trong việc trá hình. Một số chủ website còn cố chuyển máy chủ sang tỉnh khác hoặc thậm chí là ra nước ngoài. Bên cạnh đó, động thái này của Trung Quốc được cho là hành động không thoả đáng trong thế giới mạng, nơi mà đang phát triển với tốc độ trong mặt và cũng chỉ đi con đường đó duy nhất.