- Theo Trí Thức Trẻ | 17/06/2020 12:18 PM
Vụ cướp tại Stockholm
Vào ngày 23 tháng 8 năm 1973, hai tên tội phạm với súng máy xông vào một ngân hàng ở Stockholm, Thụy Điển. Tên tù vượt ngục Jan-Erik Olsson vừa xả súng khủng bố các nhân viên ngân hàng và hét lên "cuộc vui chỉ vừa bắt đầu thôi!". Hai tên cướp bắt giữ 4 con tin, 3 phụ nữ và 1 người đàn ông, trong 131 giờ. Những con tin bị gắn thuốc nổ và giam trong một kho đựng tiền cho đến khi được giải cứu vào ngày 28 tháng 8.
Sau cuộc giải cứu, các con tin cho biết mình bị sốc khi bị đe dọa, bạo hành và lo âu cho tính mạng của mình trong 5 ngày bị giam cầm. Trong các cuộc phỏng vấn với các hãng truyền thông, lại cho thấy rằng rõ ràng họ ủng hộ những kẻ bắt giam họ và lo sợ khi các nhân viên thực thi pháp luật đến giải cứu. Những con tin này đã bắt đầu cảm thấy những kẻ giam giữ kia thực ra đang bảo vệ họ khỏi cảnh sát. Một người phụ nữ trong số đó còn đính hôn với một trong hai kẻ tội phạm, và gom góp một quỹ bảo vệ pháp lý để hỗ trợ chi phí thuê luật sư hình sự cho các tên cướp đó. Rõ ràng, các con tin đã hình thành một mối cảm xúc "ràng buộc" với những kẻ giam giữ họ.
Điều kiện tâm lý trong những tình huống con tin biểu hiện công khai tình cảm "ràng buộc" với những kẻ giam giữ được đặt tên là "hội chứng Stockholm – Stockholm Syndrome", và trở thành mộ hội chứng nổi tiếng trong tâm lý học. Tuy nhiên, nó đã đươc ghi nhận nhiều năm trước và tìm thấy trong các trường hợp bắt con tin, tù nhân và bạo hành khác.
Nguồn gốc của hội chứng này ở "con tin" được giải thích rất nhiều và cụ thể, tuy nhiên có thể tóm gọn lại một vài ý như: nhận thấy các mối đe dọa về thể chất - tâm lý cho sự sống còn, cảm nhận được những "sự tử tế nhỏ", cách biệt với quan điểm của người khác hơn so với quan điểm của kẻ bạo hành, nhận thấy không thể trốn thoát...
Pokemon thực sự bị hội chứng Stockholm dạng "nặng"
Giả thuyết này được rất nhiều fan của Pokemon đưa ra trước đây rồi. Thế giới Pokemon luôn được miêu tả là vô cùng tươi đẹp, nơi con người và Pokemon cùng nhau chung sống, chiến đâu, phiêu lưu. Tuy nhiên cần nhớ rằng Pokemon vốn thuộc về nơi hoang dã, sinh tồn và phát triển theo bản năng tự nhiên của chúng. Dĩ nhiên, cũng có vài phần tử xấu như đội Hoả Tiễn, team Plasma... nhưng nhìn chung là thanh bình và tươi đẹp.
Rồi những nhà khoa học và huấn luyện Pokemon xuất hiện, bắt chúng, tách khỏi gia đình, đánh cho thừa sống thiếu chết và bỏ chúng vào một quả cầu bé tẹo. Chúng phải luyện tập, chiến đấu sống còn với đồng loại để... kiếm tiền cho chủ nhân. Nhưng chúng vẫn nghe theo, yêu thương và hy sinh hết thảy vì con người. Phải chăng chúng đều mắc "hội chứng Stockholm"?
Một trong những giả thiết giải thích sự tồn tại của Hội chứng Stockholm là: Sự đồng cảm của nạn nhân với kẻ hành hạ là cách mà nạn nhân phản ứng với nỗi đau mà họ đang phải trải qua. Bằng cách đồng hóa bản thân với kẻ hành hạ, bản ngã của nạn nhân được bảo vệ. Khi đó, nạn nhân chia sẻ chung những suy nghĩ, thái độ và giá trị với kẻ hành hạ, "tạm quên mất" rằng mình đang bị đe dọa. Nếu xét theo nghĩa này thì Pokemon - khi chúng ta nhìn từ góc độ nhân đạo thật là đáng kinh khiếp.
Tuy nhiên cần phải nhớ rằng sau khi trải qua quá trình (có thể gọi là) bắt cóc ấy, Pokemon cũng được yêu thương, được dành tình cảm và tìm kiếm được những người bạn thực sự, cùng khóc cùng cười. Vế thứ hai này hoàn toàn khác với khái niệm bắt cóc thông thường vì lợi ích ở đây được chia đều cho cả 2và cả 2 đều hài lòng, hạnh phúc với những gì mình đang có.
Hơn thế nữa, xét về mặt thời gian thì Pokemon cùng con người gắn bó lâu hơn, trải qua nhiều sự kiện và qua đó tạo nên sự gắn kết nhiều hơn, trong khi đó những vụ bắt cóc có thời gian ngắn hơn và chỉ bị giới hạn trong không gian bó hẹp. Thời gian sẽ là phương thuốc kỳ diệu xóa bỏ mọi tổn thương và tạo nên những trải nghiệm mới, mối quan hệ mới đối với Pokemon.
Nói rằng Pokemo bị hội chứng Stockholm cũng không sai nhưng có một điều chắc rằng, hội chứng này đã mang đến quá nhiều điều tốt đẹp hơn cho thế giới quan của Pokemon.