Bạn bè bảo tôi điên khi bỏ vài triệu mua phím cơ

Nút Chuối  - Theo Trí Thức Trẻ | 16/03/2016 06:27 PM

Cái thời sinh viên tiền ăn, tiền xe cộ, tiền học còn phải chắt chiu, thì việc có một thú chơi để rót tiền vào gần như là một thứ gì đó kỳ cục và có phần điên rồ trong mắt nhiều người

Đối với các bạn, nhiều game thủ Việt, chiếc bàn phím chỉ là một công cụ gõ chữ, nhận lệnh phím để chơi game, chat chit với bạn bè, vân vân và mây mây... Ngày xưa thời kỳ quán net chỉ có bàn phím Mitsumi của Malaysia, mà cũng phải mãi về sau mới biết là bàn phím của Malaysia, cùng với những trò chơi phá phím như Audition canh finish nhấp bung cả phím spacebar, dân mê game, mê máy tính gần như chẳng có nhiều lựa chọn.

Nhưng thời đó, nếu may mắn, ý tôi là cực kỳ may mắn, các bạn sẽ có thể bước chân vào một phòng máy chơi game với những chiếc bàn phím IBM AT101 to cồng kềnh, tiếng gõ thì ồn ào nhưng cảm giác từng ngón tay lướt trên mặt phím lại sung sướng khó tả, chẳng giống như những lúc ngồi trước những bàn phím Mitsumi bụi bám đầy bên trong, gõ mãi mới ra chữ, rồi khuyến mại kèm thêm cả mấy vết nhựa chảy vì ông nào đó trước đó ngồi cày MU đi Lorencia hơi quá đà để quên điếu thuốc đang cháy dở kê trên bàn phím.

Hồi đó tri thức non nớt của chúng tôi làm sao mà biết được bàn phím cồng kềnh kia hóa ra lại là một thứ rất được người mê bàn phím ở Việt Nam cũng như trên thế giới săn đón, và cũng chẳng biết đó là bàn phím cơ, một món đồ đắt tiền nhưng một khi đã trót chơi thì chẳng tài nào dứt nổi.

Lên đại học, lúc này những chiếc bàn phím cơ đầu tiên bắt đầu đặt chân tới thị trường Việt Nam. Từ Filco, Das cho tới thời kỳ những nhà sản xuất gaming gear nổi đình nổi đám bắt đầu tấn công thị trường với những cái tên như BlackWidow hay 6Gv2, chúng tôi mới được thỏa sức thử nghiệm cả chục loại bàn phím khác nhau. Chúng có thể khác nhau về độ bền, về vẻ ngoài, hình thức, nhưng một điểm chung không thể chối bỏ chính là so với những phím mạch cao su thông thường, cảm giác gõ luôn tuyệt vời hơn hẳn.

Khoảng cuối năm 2012, bắt đầu nhen nhóm xuất hiện những chiếc bàn phím cơ khí đầu tiên tại Việt Nam từ một số tín đồ công nghệ. Những nhân vật này đã nhanh chóng loan truyền sự "bá đạo" của dòng bàn phím cơ khí này đến với ngày càng nhiều người. Kết quả là sau gần 2 năm phát triển, đến cuối năm 2013 gần như các loại bàn phím dành cho game thủ đã được đẩy lên thành các bàn phím cơ sang trọng chứ không còn tập trung vào hình thức và phím phụ như trước nữa.

Những bàn phím cơ học đều có trọng lượng xấp xỉ khoảng 3 pounds (hơn 1kg). Với khối lượng như vậy cộng với những miếng cao su nằm bên dưới chiếc bàn phím (lớn hơn hẳn so với chiếc bàn phím Dell mà trước đây chúng tôi từng sử dụng), thực sự thiết bị này ít bị di chuyển. Điều này rất hữu dụng vì chúng tôi thực sự khó chịu khi bàn phím cứ bị trượt đi khi đang sử dụng. Hiển nhiên bàn phím cơ học không được thiết kế phục vụ việc di chuyển chỗ ngồi.

Mà thời đó không đơn giản cứ bỏ tiền mua bàn phím về chơi luôn như bây giờ. Cái thời sinh viên tiền ăn, tiền xe cộ, tiền học còn phải chắt chiu, thì việc có một thú chơi để rót tiền vào gần như là một thứ gì đó kỳ cục và có phần điên rồ trong mắt nhiều người, bạn bè, cha mẹ và những người quen của tôi. Việc bỏ ra 3 4 triệu Đồng mua bàn phím về chỉ để... gõ cho sướng tay, là một người "ngoại đạo", chắc chắn bạn sẽ thấy sự dở hơi trong lựa chọn đó.

Nhưng một khi đã lựa chọn cho mình một thú chơi để thỏa đam mê, thì có khuyên can đến đâu đi chăng nữa, chúng tôi cũng sẽ chẳng bao giờ quan tâm đâu. Từng có người nói, những thú vui là thứ giết chết ví tiền nhưng lại tốt cho tâm hồn. Giữa sự đời tấp nập với những âu lo, một thú vui là quá đủ để chúng tôi chìm đắm, dù rằng điều đó đôi khi còn dính đến cả công việc khi đều là những nhân viên bàn giấy hoặc lập trình viên hàng ngày sử dụng bàn phím.

Giờ đây nghĩ lại, quả thật thời đó khó khăn, nhưng chúng tôi chẳng bao giờ tiếc nuối những ngày tươi đẹp đó, vì nếu không có những ngày làm quen với bàn phím cơ, có lẽ sẽ chẳng bao giờ mới có thể có được một thú vui mà chúng tôi có thể cháy hết mình như vậy.