Thêm một ngày Valentine của game thủ

PV  - Theo TTVN / Trí Thức Trẻ | 14/02/2013 01:00 AM

"Tận hưởng" thêm một kỳ Valentine với chiếc máy tính

Thế rồi ngày Valentine cũng lại đến. Không chỉ thế, ngày lễ tình yêu năm nay còn trùng luôn với dịp Tết nguyên đán. Ấy thế là bỗng dưng tôi lại cảm thấy có gì đó vừa chơi vơi, vừa hụt hẫng. Hụt hẫng vì không có (hay nói đúng hơn là chưa có) người yêu ư? Cũng chỉ là một trong cả tá lý do mà thôi. Thiếu gì người không có người yêu cơ chứ, ít nhất là đám bạn chơi game của tôi chẳng hạn.
 
Thêm một ngày Valentine của game thủ 1
 
Ngày tư ngày tết quả có khác, không chỉ ngoài đường, mà đến ngay cả server game cũng có vẻ yên ắng hơn ngày thường. Có lẽ mọi người mải đi chúc Tết họ hàng, đi chơi với bạn bè, hay thậm chí là đi chơi với bạn gái. Tôi ư? Đẹp trai thì không, tài ăn nói lại càng không, có người yêu có chăng phải là một phép màu cực kỳ huyền diệu. Thôi, chấp nhận sự thật, tôi lại quay về tựa game ưa thích để gặp lại những người bạn của mình. Ngày tết với tôi đã kết thúc từ hôm mùng 3 rồi.
 
Thế nhưng, game cũng chỉ níu chân tôi được vài tiếng đồng hồ. Ở nhà một mình quả là cái cảm giác tương đối khó chịu, nhất là khi ngoài kia có quá nhiều thứ để tận hưởng. Tôi bèn tắt máy, và dắt xe ra khỏi nhà vào lúc gần nửa đêm. Nghĩ đi nghĩ lại, cái không khí Tết Hà Nội, nơi những cơn mưa phùn thấm cái rét buốt vào tận xương, là một cái cảm giác mà ai ai cũng thích. Nhưng ở một khía cạnh nào đó, cái cảm giác ấy lại khiến con người dường như cô đơn hơn.
 
Thêm một ngày Valentine của game thủ 2
 
Phóng xe trên đường, nhìn thấy từng đôi đèo nhau đi chơi, hay rẽ vào một hàng quán nào đó ăn bát phở đêm, tôi cũng có một cảm giác khá kỳ lạ. GATO ư? Cũng có thể. Chí ít, bên cạnh họ cũng có được một ai đó để quan tâm, chăm sóc. Còn với tôi? Ba thứ duy nhất tôi quan tâm tới đó là gia đình, công việc, và… nhân vật trong game. Có người bạn đã từng nói với tôi rằng, cậu nên hướng ngoại một chút, biết đâu sẽ có người để ý? Hướng ngoại ư? Tôi cũng muốn lắm chứ, thế nhưng trong mỗi buổi liên hoan, mỗi buổi gặp gỡ bạn bè, tôi luôn là đứa ít nói nhất. Một phần là vì “lệch pha”, khó nắm bắt những câu chuyện, những trào lưu bạn bè mình đang theo đuổi, phần nữa, tôi cũng muốn một không gian yên tĩnh, đơn giản chỉ để ngồi nhâm nhi một tách café, vào đọc Facebook xem có gì hot, hay thậm chí chỉ là ngồi một mình để hít thở bầu không khí của Hà Nội về đêm.
 
Thêm một ngày Valentine của game thủ 3
 
Cũng vì lý do đó mà tôi quyết định chọn một quán cafe vắng người, thay vì lên bar hay ngồi ở những con phố đông đúc như Tạ Hiện. Lác đác 1 2 người cũng đang trầm ngâm với điếu thuốc hay tách café, ngắm những chiếc xe, hay những khách bộ hành đi ngang qua. Tôi bỗng cảm thấy thoải mái trong cái không gian ấy, mặc dù có thể nói rằng, tình trạng FA của tôi cũng bắt nguồn từ chính thói quen này.
 
Facebook về đêm cũng nhộn nhịp chẳng kém gì những con phố cổ, nơi những khách du lịch coi 12h đêm mới là giờ bắt đầu đi chơi và tận hưởng. 14/2. Thế mà cũng được một năm rồi đấy. Tôi chợt nhớ lời hứa mình tự đưa ra vào ngày Valentine năm ngoái: Phải có được một cô bạn gái! Thế mà bây giờ tôi vẫn ngồi café một mình. Vậy lý do là do mình rồi. Nhưng lý do nào bây giờ nhỉ? Mình sống quá khép kín? Mình ko tạo được ấn tượng với các bạn khác giới? Hay vẫn chưa có cô gái nào khiến mình bị “hớp hồn”? Cũng có khi là do cả 3. Thôi kệ vậy chứ biết làm thế nào. Đêm nay có đá bóng. “Hiệp hội” Forever Alone trên Facebook đang hô hào anh em ở nhà cầu mưa với xem đá bóng. Dào! Mưa thì các đôi yêu nhau thiếu gì chỗ đi chơi? Café, quán ăn,… Nhìn chung là mưa không ảnh hưởng mấy đến những người đang yêu. Cầu mưa có chăng cũng chỉ là hành động mang tính ‘tuyệt vọng’ khi bạn rất cần một ai đó bên cạnh. Thêm nữa, có người yêu không có nghĩa là không được xem bóng, nhất là khi đêm nay có một trận đấu hay đến như vậy.
 
Thêm một ngày Valentine của game thủ 4
 
Nghĩ lại một chút, có người yêu thì có lợi lộc gì nhỉ? Thỉnh thoảng đi chơi với nhau, đi ăn, rồi lại đến đón đưa cả ngày. Thời gian ấy, suy cho cùng, làm vào việc khác cũng tốt lắm chứ? Nhưng thôi, người ta yêu bằng con tim, lý trí lúc đó cũng coi như mù tịt rồi. Ai mà nói trước được rằng trong tương lai, khi tôi (thật may mắn) yêu được một cô gái, tôi sẽ không làm những điều tương tự?
 
Quanh quẩn, tôi lại về nhà với chiếc máy tính thân thương. Có lẽ tôi sẽ phải gắn bó với “em nó” trong một khoảng thời gian dài sắp tới mất. Nhưng cùng với đó, chắc hẳn tôi cũng sẽ phải “tân trang” bản thân một chút. Gì thì gì, vẻ ngoài và cách ăn nói cũng là hai thứ gây ấn tượng rất nhiều trong mắt các bạn khác giới. Với lại, thử thay đổi một chút cũng đâu có chết ai? Hy vọng, đơn giản chỉ là hy vọng thôi, vào năm sau tôi sẽ có một ai đó để nắm tay, và dạo bước trên phố giống như đôi bạn trẻ tôi vô tình gặp khi ngồi café lúc tối. Còn bây giờ, có lẽ tôi sẽ lại tiếp tục “tận hưởng” thêm một kỳ Valentine nữa với game vậy.
Xem thêm:

game online