Tâm sự game thủ cô đơn ngày Giáng Sinh

PV  - Theo PLXH / PLXH | 25/12/2013 12:40 AM

Đối với nhiều người, việc chơi game chỉ đơn thuần là giải trí.

Đối với nhiều người, việc chơi game chỉ đơn thuần là giải trí. Tuy nhiên, với tôi lại khác, việc chơi game đã trở thành một niềm đam mê khó tả khi bạn được trải nghiệm những tựa game mới, những phong cách chơi hoàn toàn khác biệt xen lẫn với cốt truyện thú vị, và đặc biệt là cả những bản nhạc nền du dương và đầy màu sắc trong mỗi trò chơi.

Tâm sự game thủ cô đơn ngày Giáng Sinh 1

Tôi là một trong những người có niềm đam mê lớn với game, đặc biệt là game online. Trước đây khi còn học cấp 2, cụ thể là lớp 9 thì đã có nhiều người nói với mình rằng mê game thì rất khó có bạn gái, lúc đó mình không thực sự để tâm lắm tới điều đó (có lẽ vì hồi đó còn quá trẻ con và chưa đến tuổi yêu).

Từ eSport, game online cho tới những tựa game PC/Console, tất cả đều có những thú vị và trải nghiệm hoàn toàn khác biệt. Nếu như ở eSport, bạn có thể được trải nghiệm tinh thần teamwork, được vui vẻ sát cánh cùng đồng đội của mình thì sang đến game online, bạn lại có thể được trải nghiệm một cảm giác rõ ràng hơn qua những trận chiến đấu lên tới hàng trăm người, được sát cánh cùng các anh em trong bang, trải nghiệm tình bằng hữu, phấn đấu cho cùng 1 mục đích, dù nó cũng chẳng thực sự đáng giá.

Chơi game thực sự là một đam mê thú vị và chắc chắn, sẽ có không ít người đã từng phải trải qua cái cảm giác trống trải mà tôi chắc chắn rằng bất cứ game thủ nào cũng sẽ gặp phải sau khi phá đảo một tựa game thật hay nhưng lại không thể tìm được một tựa game nào đó xứng tầm để thay thế.

Dẫu vậy, có vẻ như sự khác biệt giữa cuộc sống thật và game vẫn còn khá lớn, và dường như rất nhiều game thủ thường xuyên khó có thể giữ được sự cân bằng này trong cuộc sống. Có lẽ, chỉ cho đến vào sáng nay, khi thấy bạn bè khoe với nhau tối nay sẽ đi chơi đâu thì tôi mới thực sự nhận ra điều này.

Tâm sự game thủ cô đơn ngày Giáng Sinh 2

Như thường lệ, tôi rời khỏi nhà lúc 7h kém để đi học nhưng hôm nay, lớp học đột nhiên vắng vẻ lạ thường. Số lượng người đi học cũng có vẻ vắng hơn mọi ngày trong khi đám bạn thân của tôi cũng chỉ có được vài đứa. Như thường lệ, những câu chuyện phiếm hàng ngày tiếp tục diễn ra, cho đến khi tôi đột nhiên hỏi đến chuyện cùng đánh team Liên Minh vào tối nay thì thật bất ngờ, gần như mấy đứa chẳng quan tâm và đều bảo rằng mình bận.

Sau khi hỏi một số người bạn thân (cả ngoài đời lẫn trong game) về việc làm gì trong ngày này. Tất cả hầu như đều có chung một câu trả lời đó chính là mua quà và dành trọn ngày hôm nay bên người yêu của mình, nghe xong điều đó tôi không khỏi bàng hoàng vì chợt nhận ra rằng mình vẫn chưa có người yêu thì biết làm gì bây giờ.

Từ khi lên đại học, tôi bắt đầu biết chơi game online sau khi được mấy đứa bạn cùng lớp lôi kéo. Cũng có lúc, tôi nghỉ chơi tầm 1, 2 tháng nhưng sau đó, tôi lại nhanh chóng bị cuốn hút vào các tựa game mới. Đến bây giờ thì việc chơi game hàng ngày đã trở thành một thói quen mất rồi. Và quả thực, không chơi game thì chẳng biết làm gì và nếu cứ ngồi không thì chán lắm.

Tâm sự game thủ cô đơn ngày Giáng Sinh 3

Tôi cũng muốn được như họ, có người để đi chơi cùng trong những ngày như thế này nhưng đối với tôi đó là một điều quá khó. Bạn hãy thử nghĩ xem, một người suốt ngày chỉ nghĩ đến game, ngoài giờ học và làm thì cũng chỉ có game thì làm sao có thể kiếm được một cô bạn gái tử tế chấp nhận điều đó được (trừ khi là người cùng có sở thích chơi game giống như mình)
 
Nhưng bản thân tôi lại không muốn bạn gái cũng là một game thủ và đó chính là vấn đề lớn nhất. Chấp nhận thực tại, tôi đành an ủi bản thân với một gói mì tôm và tiếp tục dán mắt vào màn hình máy tính với những trò chơi mà thường ngày với tôi nó vô cùng hấp dẫn nhưng không hiểu tại sao hôm nay tôi lại không có chút cảm giác nào.

Nếu chỉ thỉnh thoảng mình kiếm được một game thực sự hay để chơi thì còn thấy đã chứ đằng này, việc chơi nhiều game có vẻ sẽ trở nên ngày càng nhạt khi bạn đã chơi nhiều. Đến lúc này, tôi lại thèm cảm giác được ra ngoài chơi với những trải nghiệm mới ở cuộc sống thực. Có lẽ chỉ là việc cùng tụ tập bạn bè, đi chơi đây đó hay một chuyến du lịch ngắn, hay có lẽ chỉ là một buổi đi hát bình thường nhưng tràn ngập tiếng cười mà thôi.

Theo tôi cái gì đến cũng sẽ đến, một ngày nào đó tôi sẽ tìm được một người thực sự hợp với tính cách và sở thích của mình để yêu. Chính vì thế mà không có gì phải quá vội vã cả. Đây cũng là lời nhắn nhủ chân tình của tôi đến những bạn đã và đang trong tình cảnh tương tự.