Cô gái Chinh Đồ, vì đôi ta có duyên nên anh nhất định sẽ tìm được em!

Đoạn Tuấn  - Theo Trí Thức Trẻ | 26/08/2015 09:15 PM

Chỉ vì nghĩ rằng tình yêu trong Game Online chỉ là một thứ ảo diệu phù phiếm không đáng trân trọng. Để giờ đây mình anh với trái tim cô đơn, rong ruổi tìm kiếm tên của em ở những trò chơi khác. Biết đến bao giờ anh mới tìm cho được em? Tình trong mộng của anh?

Ở kỳ này, chúng tôi xin gửi đến quý độc giả một câu chuyện chân thực trong đời sống của những người ngày ngày gắn bó với màn hình và bàn phím. Từ đó hy vọng mang lại cho độc giả một cái nhìn tổng quát hơn về cuộc sống, những điều khó nói, éo le của những người yêu game, gắn bó với game trong những năm tháng dai dẳng.

Bất kể có chuyện gì xảy ra, tôi vẫn muốn tìm lại mối tình ảo của mình.
Bất kể có chuyện gì xảy ra, tôi vẫn muốn tìm lại mối tình "ảo" của mình.

Hôm nay, chúng ta hãy cùng đến với một câu chuyện tình đơn phương của một nam game thủ, theo đó, chỉ vì quan niệm sai lệch, coi tình yêu game online chỉ là thứ ảo diệu phù phiếm không đáng trân trọng. T.A - nhân vật chính của câu chuyện đã đánh mất người bạn gái cùng bao lời ước hẹn, cho tới giờ, anh vẫn thường lang thang tới nhiều tựa game online chỉ để mong tìm lại được người con gái mình yêu khi xưa. Nguồn bài viết được chia sẻ từ Hội những người hoài niệm về game Chinh Đồ (các bạn có thể tham gia Group thảo luận này tại đây)

Tôi từng có suy nghĩ và định kiến không hay ho về những người chơi Game Online.

"...Với suy nghĩ của tôi lúc ấy, game online thực sự là một thứ gì đó rất phù phiếm và tôi nhận thấy đa phần những người chọn đắm mình vào trong thế giới game đều đang tự đốt thời gian của bản thân một cách vô bổ. Suy nghĩ lại thì cũng có thể do khi ấy vẫn tôi còn là một cậu sinh viên trẻ, những áp lực về chuyện học hành, thi cử đã biến tôi thành một con người mang phong cách sống nghiêm túc, bởi tôi sợ mình sẽ bị lây thói xấu ăn chơi đua đòi, chểnh mảng học hành như nhiều người bạn cùng trường.

Sang năm thứ 2 học Đại học, tên "mọt sách" là tôi cũng may mắn tìm được cho mình một người bạn gái và được nhận 1 tình yêu say đắm hạnh phúc. Mà đã có một cuộc sống lý tưởng tới như vậy thì một người như tôi còn lý do gì đi theo chân một số người, tìm tới game với mục đích giải sầu? trốn tránh thế giới thực?

Giống như người ta vẫn thường nói: Tình đầu luôn là nỗi đau lớn nhất một khi mất đi.

Thế nhưng cuộc đời đắng cay này đã nhanh chóng vả vào mặt tôi chữ ngờ. Giữa năm 2 học Đại học, khi mối tình đầu của tôi vẫn đang yên ấm hạnh phúc thì người thứ 3 xuất hiện. 2 tháng sau, người tôi yêu chủ động nói lời chia tay tôi để quyết định chạy theo mối tình mới, lý do cô ấy đưa ra với tôi đơn giản chỉ là: "Chán".

Những ngày tháng sau khi mối tình đầu vụt qua cuộc đời, với tinh thần ủ rũ và một trái tim vỡ nát, với tôi mọi thứ trước mắt như sụp đổ hoàn toàn (xin đừng cười khinh tôi mềm yếu khi bạn chưa từng trải qua tình đầu tan vỡ giống như tôi), rồi trong lúc cô đơn và chán chường nhất, tôi tìm tới game online để trốn tránh thế giới thực, giống như mục đích của những con người trước đó tôi từng mỉa mai.

Ở các quán Net lúc đó, đi nơi đâu tôi cũng dễ dàng nhìn thấy gương mặt của cặp đôi này.
Ở các quán Net lúc đó, đi nơi đâu tôi cũng dễ dàng nhìn thấy gương mặt của cặp đôi này.

Đúng thời gian năm 2009 ấy, tại Việt Nam nổi lên một game quốc chiến mang tên Chinh Đồ, đó cũng là game duy nhất cho phép hàng triệu người chơi tham gia PK cùng một chiến trường, điều đó khiến nó còn nổi hơn cả game Kiếm Thế ra mắt cùng thời điểm năm đó. Rồi khi đám bạn nghiền Tam Quốc rủ lập hội chơi Chinh Đồ để giải khuây tinh thần, để thử cảm giác được làm thân phận Vua chúa, tôi quyết định tham gia cùng họ.

Tôi chơi Chinh Đồ theo lời rủ rê từ đám bạn..

Tôi đã chơi Chinh Đồ theo lời rủ rê từ đám bạn..

Ban đầu rủ rê nhau là vậy, nhưng tới khi tạo nick lập nhân vật, hệ thống game hỏi về việc quyết định theo nước nào trong 3 nước Ngụy - Thục - Ngô, cả đám bạn tôi đứa nào cũng cãi nhau tóe khói thì chúng cùng đọc truyện xem phim Tam Quốc, đều có lập trường yêu thích về mỗi nước khác nhau. Kết quả là đưa thích Tào Tháo thì theo Ngụy quốc, đứa mến mộ Chu Du thì qua Ngô quốc, đứa thích câu chuyện kết nghĩa vườn đào của 3 huynh đệ Lưu Bị - Quan Vũ - Trương Phi thì nhảy qua Thục quốc.

Còn tôi do không phải là fan Tam Quốc, chỉ biết chọn bừa nước Ngụy, dẫu biết ở Chinh Đồ, quan hệ giữa các quốc gia trong game là khía cạnh đối nghịch với nhau, điều đó có nghĩa rằng tới một lúc nào đó, những người trong đám bạn tôi đều sẽ phải gặp lại nhau trên chiến trường trong trò chơi.

Nhân vật Chinh Đồ của tôi lên cấp vù vù, nhanh chóng trở thành một Soái ca trong mắt các em gái chơi game cùng.
Nhân vật Chinh Đồ của tôi lên cấp vù vù, nhanh chóng trở thành một Soái ca trong mắt các em gái chơi game cùng.

Hơn 1 tháng sau khi đến với Chinh Đồ, nhân vật hệ Cung Tiễn của tôi đã nhanh chóng đạt tới cấp độ 90 - mức level khá để có thể tự tin đi solo với những người chơi khác cùng và khác quốc gia. Tôi cũng đầu tư cho game một khoản tiền không nhỏ, nghĩ game chỉ là trò giải trí nên theo hướng khá dị:

Khi ngứa tay thì tôi bật PK, đi đồ sát những người chơi cấp thấp lúc họ đang train quái, khi vui thì tôi sẵn sàng kéo giúp một người chơi thua mình gần 50 level lên tới mức level 90 bằng nhân vật mình chơi, thậm chí khi hứng lên, tôi còn cho free những người này những món đồ hiếm, ngọc khảm trang bị Hoàn Mỹ mà không cần tính toán suy nghĩ.

Nhân vật Chinh Đồ của tôi được coi là Mạnh Thường Quân tái thế khi luôn đem cho người chơi khác nhiều vật phẩm giá trị.
Nhân vật Chinh Đồ của tôi được coi là Mạnh Thường Quân tái thế khi luôn đem cho người chơi khác nhiều vật phẩm giá trị.

Anh em chơi Chinh Đồ tầm năm 2009-2010 thì hẳn sẽ biết về nhân vật nickname VoPhongBlack - được coi là một Mạnh Thường Quân khi hay đi cho đồ, giúp đỡ người chơi khác tìm nơi train quái ngon, rồi bảo kê để lùng vị trí săn Boss Hoàng Kim, đó thực ra là một trong những account chơi Chinh Đồ của tôi. Vậy nên khi tôi gặp em - một Pháp Sư cấp thấp, tôi đã nghĩ điều đó định mệnh khi mình quyết định giúp em làm nhiệm vụ thay vì "đồ sát" em như việc mọi khi tôi thường làm.

Đôi lúc tôi tự hỏi: Liệu đó có phải là định mệnh không khi ngày ấy tôi quyết định giúp đỡ thay vì bật PK, đồ sát nhân vật chơi của em?

Tôi gặp em vào một chiều tình cờ ở ngoại ô Vương Thành, khi đó em vẫn đang miệt mài dùng gậy phép triệu hạ những con quái theo chỉ dẫn Quest (nhiệm vụ) được giao. Gần đó cũng có vài người chơi tạo Party để làm Quest, nhưng có vẻ chẳng ai chú ý tới em ngoại trừ tôi.

Thấy tò mò vè thiết kế phục trang nữ nhân vật của em có phần kì quặc hơn so với nhiều nhân vật mình từng gặp trước đây, tôi rê chuột đưa nhân vật mình tới gần vị trí của em hơn, đặt lệnh cho nhân vật mình ngồi xuống tạo nên một khung cảnh rất ngộ nghĩnh: nhân vật của tôi ngồi một chỗ nhìn em train quái. Ngồi ngắm nhân vật của em được một lát, chợt tôi thấy góc trái màn hình lóe sáng biểu tượng tin nhắn, đó là lời nhắn được gửi từ nick nhân vật của em...

"Ê! Cái ông gì mà tự kỷ, đi chỗ khác chơi dùm tôi cái đê! Đang train quái mà tự dưng người đâu ngồi một cục!"

"Ta ngồi vì thích ngồi đó! mi là ai? ở bang hội nào mà hống hách ở đây? Đây là lãnh thổ của bang hội nhà mi chắc?" - Đọc dòng tin nhắn chứa đầy sự tức tối nhưng ngộ nghĩnh không thể tả được gửi từ em, tôi mỉm cười viết tin đáp lại

"Đây là Ngô quốc, mà ông là người bên Ngụy quốc, ông không dẹp qua một bên thì đừng trách tui ác, tui bật PK lên là ông nằm luôn đó!"

"Haha, ta thách.."

Câu khích của tôi như gãi đúng chỗ ngứa của em, em bỏ train quái, liền quay sang trỏ nhân vật tấn công tôi bằng bộ chưởng mạnh nhất của một Pháp Sư cấp 45, nhưng người nằm ngay sau đó lại là em, tôi thấy em thật là ngây thơ, vì nếu biết nhân vật cấp 112 của tôi khi đó đã trang bị bộ giáp chiến Hoàn Mỹ - Thần Vật Ô Long, được bổ trợ mức phản damage (sát thương mà NPC hoặc người chơi khác tạo ra cho mình) lên tới 59% thì chắc em đã không dại tới mức chủ động tấn công.

Một lát sau nhân vật của em biến mất trên màn hình, tôi biết em đã "bay" trở về Vương Thành nên cũng nhanh chóng dùng phù trở về đó, cốt là để tìm lại em. Trong tôi lúc đó cảm giác ở cô gái này điều gì đó thực sự thú vị, nhưng đó không phải là cảm giác muốn sở hữu chiếm đoạt, tôi chỉ muốn được làm bạn với em, được bên cạnh giúp đỡ em vượt qua các nhiệm vụ khó. À cũng không hẳn, thực ra vì thấy em thú vị nên tôi muốn theo chân để chọc ghẹo em..

(còn tiếp...)

Các bạn có thể tham gia group
Chinh Đồ - Hoài niệm một thời tại đây

 

>> Bí ẩn người sáng tạo ra khái niệm quốc gia, quốc chiến trong game online