Chàng game thủ Việt để lỡ mất tình yêu vì chọn nhầm phái PK yếu

Hoàng Hôn  - Theo Trí Thức Trẻ | 27/10/2015 11:40 PM

Mặc dù chuyện đã xảy ra cách đây 7 năm nhưng chàng game thủ này vẫn không thể quên hình bóng của cô gái đó - mối tình đơn phương của mình.

Mới đây, một game thủ Võ Lâm Truyền Kỳ II đã đăng tải những dòng tâm sự của mình về mối tình trong game khiến cho cả cộng đồng những người chơi tựa game này phải lặng người và không khỏi bồi hồi xúc động.

Mặc dù chuyện đã xảy ra cách đây 7 năm nhưng chàng game thủ này vẫn không thể quên hình bóng của cô gái đó và cũng là mối tình đơn phương của mình. Anh và cô tình cờ gặp nhau trong một lần đi vượt ải Tàng Kiếm. Vì team của chàng game thủ này nhờ tìm tòi bên server Trung Quốc mà biết cách vượt ải nên rất thu hút người tham gia và trong đó có cô. Ban đầu không ai biết game thủ nữ đó là con gái nhưng một lần, vì không thể chịu nổi những câu chửi thề thông thường nên cô lên tiếng. Kể từ đó, tất cả các thành viên đều quan tâm, ăn nói nhẹ nhàng với cô gái duy nhất trong bang.

Chúng tôi xin phép đăng tải nguyên văn nội dung mà game thủ này đã chia sẻ:

"Em - Kỷ niệm nhạt nhòa

Dù đã 7 năm trôi qua nhưng tôi vẫn còn nhớ như in cái ngày tôi quen em do tình cờ chúng ta trong cùng một team đi vượt ải Tàng Kiếm. Ngày đó tính năng Tàng Kiếm Sơn Trang mới xuất hiện đa phần các team tham gia vượt ải đều không thể thông qua ải 7, nhưng do trong team có đứa bạn thân học chuyên ngành Tiếng Trung, nó mày mò sang cả diễn đàn game của TQ để tìm hiểu học bằng được cách vượt ải nên team của chúng tôi bỗng dưng trở thành Vip vì có thể vượt được hết ải bởi vậy rất dễ thu hút người tham gia cùng.

Hệ phái em chơi là NMK và NMD còn hệ phái Tôi chọn là TLD và VDK, ngày mới vào team tham gia vượt ải, Em chẳng mấy khi lên tiếng, mọi người trong team có căn dặn điều gì cũng chỉ thấy em lễ phép "vâng, dạ". Cả team chẳng ai nghĩ em là con gái nên mấy đứa cứ vô tư với thứ "ngôn ngữ trẻ trâu", cho đến khi em lên tiếng bắt chúng tôi không được nói bậy "vì em là con gái em không thích nghe" cả team khi đó mới giật mình. Tất nhiên sau đó mọi người trong team cũng tìm hiểu "thực hư" và sau khi đã kết luận "con gái thật đó mày à" thì cả team dường như thay đã thay đổi theo hướng tích cực hơn. Mọi người tỏ ra quan tâm em, thân thiết với em và ăn nói cũng nhẹ nhàng, từ lâu đã không còn xuất hiện những câu chửi thề nữa.


Do thường xuyên cầm key nên tôi với em cũng hay pm riêng với nhau, có những ngày đến giờ hẹn vượt ải mà chưa thấy em online là cả team nháo nhác, người thay thế thì nhiều nhưng đã từ lâu chúng tôi mặc định để em đi cùng. Những lúc như vậy tôi lại "được cớ" alo để được nghe giọng nói nhẹ nhàng, lễ phép của em mà không ngại ngùng với mấy đứa bạn kia. Có lẽ tình cảm của tôi dành cho em cũng bắt đầu từ đó, tôi dành sự quan tâm đến em nhiều hơn, tôi không muốn em thức khuya vì sợ em mệt nhưng lại cứ muốn được trò chuyện với em thật lâu....

Ngày Bang tổ chức offline Tôi háo hức biết bao, hi vọng được gặp em được tận mắt được nói những lời mà bây lâu nay chưa một lần tôi dám thổ lộ, cứ mãi giữ kín trong lòng. em thật sự quá xinh, xinh hơn cả những gì tôi tưởng tượng ra. em chào tôi lễ phép còn Tôi thì "đứng hình" cảm giác như sắp bị chảy máu mũi, phải mất vài giây sau Tôi đáp trả được lời chào "Nga my kiếm Bé Xấu Lắm đây sao..." Cả buổi off mọi người vui vẻ cười đùa chúc tụng, còn tôi thì cứ như là mất đi một nửa tâm trí, thi thoảng lại liếc nhìn trộm em với cảm giác sợ có ai đó phát hiện ra...

Tàng Kiếm rồi dần dần cũng mai một tần xuất em đi cùng đã không còn nhiều, team cũng bắt đầu tan rã, mấy đứa bạn vì những lý do khác nhau mà có đứa nghỉ chơi đứa chuyển server, chỉ còn lại mình tôi. em giờ cũng khác xưa em thường xuyên tham gia những trận pk ở Vân Mộng Trạch, hay Vương Mẫu Động nhiều khi em cũng pm tôi hỗ trợ, nhưng than ôi TLD và VDK danh sao được hội đồng cơ chứ....Cứ ra trận là acc tôi lại quay về thành dưỡng sức, tôi đã không giúp được em mà còn bị em la mắng thậm chí có những câu em làm tôi đau "Chơi phái gì không chơi lại chọn VDK với TLD mấy cái hệ phái phế vật ấy chơi làm gì cho phí tiền, thôi anh ở nhà đi...." Cứ như vậy chúng tôi dần dần xa cách...


Vậy đó, tình cảm tôi dành cho em cũng nhạt dần theo năm tháng, em cứ mải miết chạy theo những trận pk tranh giành địa bàn, còn tôi ở nhà tự kỷ cầm VDK đi ké vài trận tàng kiếm rồi lại out. Nhiều lúc tôi nghĩ thật may vì mình chưa bao giờ ngỏ lời, chưa bao giờ thể hiện tình cảm với em vượt quá ranh giới bạn bè, mặc dù trong tôi rất muốn, nhưng có lẽ chúng ta không thuộc về nhau nên cứ như có một thế lực nào đó ngăn cản tôi lại.

Trời gian đã xóa nhòa em trong tôi,nhiều khi nghĩ lại thấy cũng thật buồn cười vì cái thời "trẻ trâu nông nổi". Em giờ đã có gia đình, có công việc ổn định có hạnh phúc riêng, có cuộc sống mà nhiều người con gái khác phải mong ước. Còn tôi, tôi cũng vậy cũng có những thứ của riêng mình. Hôm qua tình cờ thấy em trong quán cafe tôi định bắt lời chào hỏi nhưng có lẽ 7 năm trôi qua đã khiến em không thể nhận ra tôi, nên tôi đành xin lỗi em vì lý do nhận lầm người quen...
"

Trang chủ: http://volam2.zing.vn/