Cận cảnh quán net nhà cổ tại Hội An và câu chuyện lạ có một không hai

Nút Chuối  - Theo Trí Thức Trẻ | 04/04/2016 04:20 PM

Chúng tôi đã bất ngờ có cuộc trò chuyện kỳ lạ nhưng ấm lòng với chủ một quán net cổ bậc nhất tại Hội An.

Tôi bước chân đến Hội An vào một buổi chiều đầy nắng sau khi đã tắm biển thoả thê ở bến Cửa Đại. Chẳng có một lý do gì khiến tôi cùng đám bạn quyết định bỏ xe máy ở một khu gửi xe và tản bộ để tận hưởng cái không khí êm ả, yên bình tại đây, khác hẳn với những gì thường ngày tại Hà Nội chúng tôi phải trải nghiệm.

Rồi giống như những gì người ta gọi là duyên số, tôi bất chợt nhìn thấy một tấm biển mà vốn tôi đã nhìn thấy quá nhiều đến mức nhàm mắt ở cái xứ Kẻ Chợ xô bồ: Internet game online. Nhưng trái ngược hoàn toàn với rất nhiều quán net khác, địa điểm có biển quán net này lại toát lên một cảm giác cực kỳ thân quen, ấm áp chứ chẳng phải một nơi toàn những thanh niên đến chơi game.

Không gì có thể cản nổi việc tôi bước vào bên trong và xin ngồi vào một máy tính. Ồ không, không có core i5, chẳng có card đồ hoạ khủng cho các bạn đâu. Thay vào đó là những cỗ máy bình dân đúng chất 'net cỏ', cụm từ thiếu đi sự tôn trọng, có phần rẻ rúng những người làm nghề linh doanh phòng máy chơi game tại Việt Nam.

Bàn phím thì chẳng xịn, chuột cũng đã sờn cũ, nhưng quán game nằm lọt thỏm bên trong căn nhà cổ đúng phong vị của thành phố yên bình miền Trung này lại có sức hút quá đỗi đặc biệt với tôi, vì nó vừa lạ vừa quen. Không phải ngày nào bạn cũng có thể được chiêm ngưỡng một quán net nằm trong phố cổ Hội An, nhưng lại có cảm giác của một quán net đúng nghĩa trước khi những cyber khổng lồ bắt đầu xâm chiếm thị trường.

Nhưng trong đó điều mà tôi cảm thấy kỳ lạ và ấn tượng nhất lại chính là khách hàng tại đây toàn những game thủ nhí, già nhất có lẽ đang học cấp 2 (tất nhiên là ngoại trừ tôi ra).

Đến đây, không kiềm nổi sự tò mò, bản tính vốn có, tôi buộc phải đứng dậy kéo ghế ra ngồi cạnh chú chủ quán net và bắt chuyện trong sự ngỡ ngàng của chú. Một cuộc trò chuyện mà có nằm mơ cũng không tưởng tượng nổi bắt đầu.

Hoá ra chú đã làm game đến 27 năm trời. Bắt đầu từ thời kỳ điện tử 4 nút, rồi PlayStation, đá bóng Nhật... Và giờ đây khi đã nghỉ hưu, người chủ quán mà tôi xin phép giấu tên lại về với công việc nhàn rỗi cùng người vợ tại căn nhà cổ của gia đình.

Chú cho biết: "Ở đây toàn trẻ em đến chơi, vì hầu hết là... chính cha mẹ gửi chúng đến chơi game để không sa đà vào những thứ cám dỗ ngoài cánh cổng nhà trường. Họ sẽ tự đến đón con về vào buổi chiều. Chơi game thật sự không xấu như nhiều phụ huynh nghĩ đâu."

Đến đây chú chia sẻ cho tôi những điều mà không phải ai cũng hiểu: "Cấm chúng chơi game mới là nguy hiểm. Càng cấm chúng sẽ càng tìm cách chơi và lúc đó càng dễ sa ngã vào những tệ nạn. Cũng vì thế mà chú quyết định tạo ra một quán net có ý thức để con trẻ có được một môi trường giải trí có ích. Những hành vi như văng tục chửi bậy, ôm ấp tình tứ đều không được tồn tại ở đây."

Đến đây hẳn các bạn cũng đã hiểu vì sao tôi bị bất ngờ rồi chứ? Không chỉ góc chơi game đẹp mà ngay cả ông chủ quán cũng có những cách nghĩ rất đúng đắn để không còn biến game trở thành thứ bị nhiều bậc phụ huynh quay lưng lại.

Chẳng mấy chốc câu chuyện đã khiến hai chú cháu chúng tôi vèo qua hai tiếng đồng hồ. Những người bạn đã quay lại đón để tiếp tục cuộc hành trình. Nhưng nếu có một ngày trở lại, tôi sẽ lại tìm đến chú để tiếp tục câu chuyện còn dang dở.