Mới đây GameK đã nhận được bức thư "thú tội" từ một cựu Game Master (GM) của một game online phát hành tại Việt Nam kể về quá trình làm việc của anh trong đó có không ít những cám dỗ, những việc làm sai trái và đồng thời cũng lột tả được phần nào "góc tối" của làng giải trí game trực tuyến tại nước ta. Sau đây chúng tôi xin được trích dẫn lại toàn bộ bức thư:
"Chào các bạn, rất mong các bạn bỏ chút xíu thời gian để nghe xong lời xưng tội của mình, mình tin là các bạn sẽ không bao giờ thấy hối tiếc.
+ Ngày A tháng B năm XXXX: Hôm nay mình đền trường lấy bằng ĐH, loại khá, chưa thỏa mãn nhưng mình vẫn vui, vui vì từ nay mình đã có thể đi làm, đã có thể mua cho những mòn đồ mà mình muốn mỗi mà không cần xin tiền bố mẹ nữa. Vừa phóng xe về nhà trên cái xe mà bố mẹ mua cho hồi mình học năm nhất ĐH mà tới giờ vẫn chưa trả hết nợ, mình mơ về 1 tương lai tươi tắn.
+ Ngày C tháng D năm XXXX: Chán nản. Đã đi mòn dép rồi mà mình vẫn chưa tìm được một công việc ưng ý. Không kinh nghiệm, không quen biết, không tiền để đưa cửa sau... tìm việc đối với một người chỉ có trong tay cái bằng ĐH loại khá, cái bằng tin học và tiếng Anh làng nhàng mà mình dám tin một nửa số sinh viên ra trường trong cơn bao suy thoái kinh thế thật là quá khó với mình. Đâu phải bố mẹ không thể xin việc cho mình, nhưng mình đã đủ lớn, mình muốn đứng trên đôi chân của chính mình, mình quá hiểu là cái gọi là xin việc cho thực chất là một cuộc ngã giá, không phải nhiều tiền mà là rất nhiều tiền, có khi đi làm cả năm chưa chắc bù đắp lại nổi. Vậy là mình tiếp tục bước đi.
+ Ngày E tháng F năm XXXX, hôm nay mình đến phỏng vấn ở một công ty Game danh tiếng với vị trí nhắm tới là Game Master. Ừ thì đúng là học ĐH ra rồi làm cái nghề này đúng là hơi phí thật nhưng biết làm sao, mình cần một công việc, miễn là trong sạch, ổn định, không quá vất vả, lương chấp nhận được thì nghề nào chẳng thế. Buổi phỏng vấn diễn ra phải nói là không thể hoàn hảo hơn. Game thì mình chơi từ lúc còn đọc chưa thông, viết chưa thạo, game đã gần như là một nửa cuộc sống của mình, chẳng có thể loại game nào là mình chưa từng thử qua. Nhìn nét mặt của sếp tương lai mình hiểu là có họa trời sập thì mình mới để vuột mất cơ hội này.
+ Ngày G tháng H năm XXXX, hôm nay là ngày đi làm đầu tiên. Hạnh phúc đó là những gì mình thấy lúc này. Một môi trường làm việc vô cùng khoa học, chuyên nghiệp, đồng nghiệp thì toàn những người tầm tuổi mình, lại còn rất hòa đồng và vui tính nữa. Mình đang năm mơ hay đang ở trên thiên đường vậy?
+ Ngày I Tháng K năm XXXX: Vậy là một tuần làm việc đã trôi qua. Nửa tuần đầu mình chỉ cần dạo qua dạo lại để nắm bắt tình hình sever được giao, nửa sau thì chính thức làm việc. Mọi thứ diễn rát thuận lợi, chỉ việc ngồi chơi game, lâu lâu thì hỗ trợ gamer qua yahoo, đơn giản, nhẹ nhàng mà thu nhập cũng khá. Tuyêt! Nhưng... mình không thể nói với bố mẹ rằng mình là Game Master được, mình mà nói ra thì ngay ngày hôm sau bố mình có phải đốt cả cái công ty cũng phải lôi mình ra bằng được, vì thế mình nói mình xin vào làm nhân viên bình thường trong đó thôi.
+ Ngày L tháng M năm XXX: Hôm nay là ngày lĩnh lương. Cái ngày mình chờ đợi sau hai mấy năm trời giờ đã thành hiện thực. Khi những tờ tiền đầu tiên chạy ra từ máy ATM mình chỉ muốn nhẩy cẫng lên. Hôm đó mình đã rút 80%, 50% đưa cho mẹ - người cũng chờ cái thời khắc này lâu lắm rồi, cái mẹ mình muốn nhất không phải là tiền mà là con cái đã bắt đầu đủ lông đủ cánh, 30% còn lại để mua vài món đồ bao lâu nay mình chỉ dám nghĩ. Niềm vui càng được nhân lên khi một tháng qua mà công ty đã có mấy cái party nhỏ, 1 cái party lớn. Doanh thu của sever đạt ở mức tốt nếu so với tình hình thực tế, nếu có ai đó mà làm doanh thu này cao hơn 20% so với mình thì mình xin bái người đó làm sư phụ.
+ Ngày N tháng O năm XXXX: Anh trưởng phòng gọi mình ra nói chuyện riêng, chắc chắn là nói về tình hình hợp đồng rồi. Mình tự tin như một học học sinh đã học kĩ bài bước vào phòng thi vậy. Khởi đầu anh ấy thông báo lại cho mình về doanh thu của sever mình đang quản lý, một con số khá tốt nhưng... chưa đạt yêu cầu. Trời đất như tối sầm, đầu óc mình choáng váng. Mất vài phút định thần và suy nghĩ, mình hiểu ý anh ấy, nếu doanh thu chỉ đủ chi phí sever, tiền lương cho mình + hai ba chục % nữa thì đúng là chưa đạt được. Mình biết anh ấy là người rất tốt chứ, mình rất hiếm khi nhìn lầm người người, nhưng công việc là công việc, hoặc là mình trở thành "phù thủy" để biến một con chuột thành một con bò hoặc là từ tháng sau giấc mơ đầu đời sẽ chấm dứt.
+ Ngày P tháng Q năm XXXX: Đã 1 tuần từ cái ngày đấy, mình buộc phải chọn giữa một bên là lương tâm và liêm sỉ, để quyền lời của gamer lên cao nhất mà mình vẫn luôn tâm niệm và một bên là việc làm. Giờ mới là lúc mình trở thành một Game Master theo đúng ý nghĩa của nó, bộ mặt thật của một nhà phát hành game là đây: Nhà phát hành game mua game về là để kinh doanh chứ không phải là làm từ thiện. Đã là kinh doanh thì không từ bất kì thủ đoạn nào để có lợi nhuận cao nhất có thể.
Cái gọi là Game Master chỉ hỗ trợ chứ không được can thiệp trực tiếp vào game thực chất là láo toét. Bạn cứ nghĩ mà xem, một cái cây nếu không bón phân, không dùng thuốc kích thích tăng trưởng thì sao có lợi nhuận cao? Một sever mà nó cứ "hòa bình" trôi qua thì có mà sạt nghiệp, vậy nên mới sinh ra cái nghề gọi là Game Master. Sau đây là một số bật mí:
- Thứ nhất: Game Master luôn đóng vai trò thủ lĩnh tốt bụng với thành viên trong bang. Là thành viên trong bang, bạn đang thiếu vàng hay "bạc"? Tùy theo việc bạn đã nạp bao nhiêu tiền vào game mà bạn sẽ được "hỗ trợ". Đặt từ hỗ trợ trong ngoặc kép là có cái lý của nó. Lấy ví dụ để có một món đồ A nào đó, bạn cần nạp vào tầm 1 triệu, khi đó "thủ lĩnh tốt bụng" đó sẽ cho bạn vay 30 thậm chí 45% số "bạc" để mua. Thực chất số tiền cuối cùng mà Nhà phát hành thu được từ món đồ đó vẫn vậy thôi, nhưng nếu "hỗ trợ" thì doanh thu sẽ tăng lên rất nhiều. Tại sao ư? Vì kém miếng khó chịu vốn là bản chất của gamer Việt Nam và đây chính là cơ sở để hình thành cái "công nghệ hút máu". Bạn có một món đồ xịn thì chẳng lẽ anh em trong bang không cố một tí để bằng bạn? Rồi bạn đi farm kiểu gì cũng đụng độ với các bang đối phương? Nhờ món đồ mới bạn đứng trên đầu "bọn nó" vậy "bọn nó" dễ để yên cho bạn đấy à? Không đời đời nào. Thế là cứ "cố thêm một tí", nhất là sau mỗi đợt event tiền bay khỏi túi bạn một cách không đáng có mà bạn vẫn cứ nghĩ là hoàn toàn xứng đáng, xứng đáng vì đứng trên đầu thiên hạ... Ôi, danh vọng ảo là một thứ được trả bằng rất nhiều "máu"!
- Thứ 2: Game Master luôn là kẻ cực kì hiếu chiến, hay bơm đểu. Nếu chỉ ganh nhau xem ai có đồ xịn hơn thì doanh thu chẳng bao giờ lớn. Không có mâu thuẫn, không có cay cú thì... nó là cái game cho con nít chơi à? Vào một ngày đẹp trời - nhất là khi đang trong thời gian khuyến mại - một người anh em tốt bụng kể trên bỗng dưng la làng lên là bị thằng A, con B bên bang đối địch nó ks không có chỗ mà farm, thậm chí nó còn củ hành cho lên bờ xuống ruộng. Bạn sẽ làm gì ngoài kêu gọi cả bang "xách đao" ra xử. Dĩ nhiên là bên bạn sẽ cho nó chết không kịp ngáp nhưng rồi sao? Kế đến là cả bang bên kia sẽ phi ra cái kết là một cuộc huyết chiến. Mâu thuẫn nối tiếp mâu thuẫn, ân oán chồng chất ân oán... tất cả chỉ dẫn tới một cuộc chạy đua vũ trang đẫm "máu". Máu ở đây có thể hiểu là máu đổ ra trong game hoặc chính là cái ví tiền đang cạn dần của bạn.
- Thứ 3: Bạn sẽ không bao giờ "cày trâu" bằng Game Master, nhưng họ sẽ không bao giờ vươn lên đứng đầu hoặc hãn hữu lắm thì cũng chỉ cách bạn một khoảng nhỏ. Tại sao? Trước hết, bạn nghĩ Game Master tự cầy kéo cả ư? Ôi không, không đời nào? Có bạn nào sẽ nói cắm auto 24/24 là cùng chứ gì? Đúng nhưng vẫn ngây thơ lắm. Game Master ngoài việc khuấy động sever hòng hút được càng nhiều "máu" càng tốt thì còn phải lo hỗ trợ người chơi, còn phải tham gia họp nhóm, còn phải viết báo cáo này nọ... Nhưng đã có một "thánh" sẵn sàng "ban phép mầu cho họ", chỉ vài cái click chuột acc của Game Master sẽ tăng vài chục % level. Không chỉ điểm kinh nghiệm và mọi món đồ dù xịn đến mấy cũng chỉ vài cái kích chuột là xong. Thế tại sao Game Master hiếm khi đứng đầu sever? Câu trả lời rất đơn giản: nếu acc của Game Master mà khỏe quá, gamer cầy không lại thì dễ nản, mà nản thì bỏ game ngay.
- Thứ 4: Nếu không nạp hàng trăm triệu, hàng tỉ đồng thì bạn sẽ không bao giờ làm bá chủ sever mà yên thân. Mọi thứ luôn được đặt lên bàn cân, nếu số tiền bạn nạp đủ "cân" cho cả sever thì bạn sẽ là "thượng đế", còn chưa đủ thì bạn sẽ còn bị "vắt" cho tới đồng xu cuối cùng, bạn có đồ khủng thì vài hôm sau với vài cái click chuột Game Master sẽ có món đồ tương đương hoặc khủng hơn vậy. Nhắc đến "thượng đế" hay cứ gọi là "đại gia" đi cho nó thân thuộc đi. Kiểu gì thỉ kiểu 10 "đại gia" thì có 2-3 đứa là Game Master, những "đại gia còn lại" thì có nhiều lại: doanh nhân, công tử nhà giầu, nông dân mới bán đất (xin lỗi vì chỗ này hơi xúc phạm nhưng đó là sự thực)...
- Thứ năm: Về cái gọi là boss và vị trí của boss. Đã là game thì hầu hết đều có boss, boss là gì? Là con quái hiếm khi xuất hiện, siêu mạnh có thể rơi ra những món đồ quý mà mấy con nhãi nhép khác không đời nào có được. Nhưng bạn có bao giờ nghĩ rằng những con boss đó chẳng qua là một màn kịch được dựng sẵn? Boss chủng loại nào, xuất hiện chính xác ở đâu, vào lúc nào, khi chết sẽ rơi ra món đồ nào... hoàn toàn do Game Master thiết lập.
- Thứ sáu: Game Master không phải là người thất học chẳng biết gì ngoài game - đây là một sự nhầm lẫn nghiêm trọng. Lúc mình nộp hồ sơ mình cũng hơi e ngại khi khai rằng đã tốt nghiệp ĐH một trường có danh tiếng, nhưng sau khi tìm hiểu thì mình shock toàn tập: trong nhóm Game Master có hơn chục người đã có 3 người tốt nghiệp "Harvard Việt Nam" - Đại học Ngoại Thương, số còn lại thì Bách Khoa, Giao Thông Vận Tải, Xây Dựng có cả! Không chỉ học vấn, Game Master còn thường có rất nhiều tài lẻ: múa, hát, đàn... đẹp trai, xinh gái chẳng kém ai - đừng hiểu là mình đang tự tâng bốc mình đấy nhé. Nếu không thông minh thì sẽ chẳng thể khiến người khác móc ra đến đồng xu cuối cùng mà vẫn tươi cười - mình dám khẳng định là như vậy.
- Thứ bẩy: Hack, bug game. Có bạn nào quan tâm về vấn đề này không? 99% số game đang phát hành ở Việt Nam là hàng nhập khẩu, mà đã là hàng nhập về thì Nhà phát hành game chỉ biết "buôn" chứ mấy cái bug đơn giản nhất như lỗi hiển thị đôi khi còn phải gọi điện sang nơi sản xuất game nhờ sửa hộ chứ nói gì đến các bug lớn với chống hack. Khi bạn góp ý trên diễn đàn hay gọi điện thoại, bao giờ Game Master cũng trả lời theo kiểu: "chúng tôi sẽ sửa nhanh nhất có thể"... nhưng thực chất thì sửa thế nào nổi, bạn cứ để ý mà xem, sẽ mất cả tuần cho đế cả tháng chỉ để chỉ để cho 1 cái bug, nhanh hay chậm là do bên sản xuất có nhiệt tình hay không. Còn hack? Hãy xác định là không bao giờ ngăn được. Hãy sống chung với lũ đi.
+ Ngày R tháng S năm XXXX: đã hơn 1 tuần từ lúc mình biến thành "phù thủy ác", mọi cảm giác vui vẻ đã biết mất, thế vào đó là sự bứt rứt, dày vò, khó chịu... Mình cảm giác mình như 1 kẻ lừa đảo, 1 kẻ không có liêm sỉ giống như mấy đứa tuyển dụng lừa mà mình vẫn khinh. Và đỉnh điểm lên cao khi mình phát hiện ra "anh chàng" lâu nay vẫn khoác áo "nhân viên một công ty", thực ra chỉ là một "thằng nhóc" năm nay học thi đại học - bằng tuổi đứa em trong nhà. Thay vì chuyên tâm học hành thì tất cả những gì mình thấy là "gamer" này cắm đầu vào cầy kéo, tốn không biết bao nhiêu thời gian, công sức và tiền bạc. Đồng tiền lương mình đang cầm là từ những nguồn như vậy ư? Nó đã vượt quá sức chịu đựng của mình rồi!
+ Ngày P tháng Q năm XXXX: Hôm nay là ngày cuối cùng trong hơn hai tháng làm Game Master. Đã 2 tuần qua mình đã làm hết sức để "đuổi" hết gamer đi. Đuổi ở đây là xóa bỏ hết hiềm khích, hướng mọi người chơi trong sever tới hòa bình, nạp thẻ thì nạp càng ít càng tốt, chơi vui là chính chứ đừng vì danh vọng ảo... Vậy là mình đã có thể ra đi rồi. Mình ngồi tới tận tối mịt để nói chuyện với tất cả mọi người, trừ anh phụ trách ra còn không ai biết rằng ngày mai mình sẽ không còn đến công ty này nữa. Chụp vài kiểu ảnh làm kỉ niệm, nói lời chào tạm biệt, mình ngẩng cao đầu dắt xe ra khỏi công ty. Bên ngoài, chẳng có gì ngoài vài ánh đèn mờ nhạt trong bầu trời đen kịt. Mình biết con đường tiếp theo của mình sẽ còn lắm gian chông, còn vấp ngã nhiều, chỉ dăm triệu tiết kiệm trong những tháng qua, nếu không sớm được tìm việc thì vào ban ngày mình sẽ rơi vào tình trạng có nhà mà không thể về, có tiền mà không dám ăn trưa... nhưng mình tự hào rằng mình đã dừng đúng lúc và đây là quyết định sáng suốt!
Nhưng... sau một thời gian khi tiền túi đã rủng rỉnh thì sự day dứt vì những đồng tiền có được nhờ "bán đi liêm sỉ, bán đi lương tâm" khi làm Game Master năm xưa vẫn thường xuyên hành hạ mình. Mình không theo bất cứ thứ tôn giáo nào nên không thể đến nhà thờ mà xưng tội mà cũng chẳng muốn xuống tóc đi tu vì thế dù mai có đi làm muộn mình cũng viết ra bằng hết những gì mình chôn dấu bấy lâu nay. Thành thực xin lỗi mọi người trong công ty Game năm xưa nhưng em / mình không thể chịu đựng được nữa. Đúng là trong hợp đồng năm xưa có điều khoản không tiết lộ bí mật công việc nhưng kể cả giờ có bị truy ra thì em / mình cũng sẵn sàng nộp phạt... Tất cả chỉ mong lương tâm hoàn toàn được thanh thản.
Kết: Mình vẫn còn khá trẻ nên không dám "dậy bảo" ai ở đây cả nhưng mình xin phép nói ra vài thứ mình đã đúc rút ra:
1. Game Master là một công việc đầy hấp dẫn nhưng cái giá phải trả không phải nhỏ. Nếu đã tốt nghiệp 1 trường ĐH hoặc thậm chí là CĐ - TCCN nào đó thì trừ khi rơi vào đường cùng thì tuyệt đối không đi theo. Bạn có thể làm cái nghề này 5 năm, 10 năm chứ không thể làm cả đời được. Đến lúc đó bao nhiêu kiến thức bạn học ở trường đã trôi tuột theo những lần luyện công, những lần mưu mô tính toán hòng "hút máu" gamer.
2. Công nghiệp Game ở Việt Nam là một ngành công nghiệp còn rất non trẻ nhưng hứa hẹn nhiều tiềm năng. Nếu được đầu tư nghiêm túc thì 20-30 năm sau nhất định sẽ là một mũi nhọn của đất nước. Và hi vọng môi trường game sẽ "hoàn toàn trong sạch"
3. Mọi danh vọng trong game chỉ là thứ ảo vọng, mọi Nhà phát hành game đều hướng tới một mục tiêu duy nhất là "móc tới đồng xu cuối cùng" của bạn. Ngay từ trước khi đăng kí tài khoản hãy xác định là chơi là không quá 20 tiếng 1 tuần, nạp không quá 1 triệu / năm hoặc đừng bao giờ đụng đến game.
Những gì mình nói ở trên hoàn toàn là sự thực, những day dứt từ tận đáy lòng. Bạn có tin hay không, khen hay chê, có thể chửi mắng thậm tệ... thì mình cũng không quan tâm. Đêm nay có lẽ sẽ là đêm cuối cùng mình mất ngủ vì day dứt bởi những gì cần nói mình đã nói cả rồi.
Cảm ơn bạn đã dành ít thời gian để đọc những lời "xưng tội" của mình - một cựu Game Master..."