- Theo Trí Thức Trẻ | 31/08/2017 04:49 PM
(Bài viết có tiết lộ tình tiết phim)
Xem Game of Thrones những ngày gần đây giống như xem một tập hợp các giả thuyết của fan trên 9gag trở thành hiện thực. Điều đó không thể đúng hơn với tập cuối mùa 7 mang tên The Dragon and the Wolf. Sau 5 cuốn sách, 7 mùa phim, rất nhiều ngực và rồng, thì bức tường cũng bị sụp đổ và lũ bóng trắng tràn xuống Westeros.
Khán giả: buồn – vui – lo – giận
Chỉ còn lại 6 tập phim của series làm tiền nhất và bị hack nhiều nhất của HBO, phim truyền hình giả tưởng thành công nhất nhì lịch sử. Điều này mang đến buồn vui lẫn lộn cho khán giả. Thế nhưng với fan trung thành, đống cảm xúc tạp nham kia giờ còn thêm một cảm giác mới: sự bồn chồn.
Là một người có trình độ đọc hiểu và hóng phốt mức trung bình trên mạng xã hội thì bạn cũng nhận ra mùa 7 hứng chịu loạt gạch đá phàn nàn về một cốt truyện "thủng lỗ chỗ" và các nhân vật bị xây dựng nông cạn thế nào. Không ai dám nói đây là một thảm họa, nhưng nhìn chung thì mùa phim này đem lại cho con người ta nỗi sợ hãi về một con tàu khổng lồ không biết cách tiếp đất sau khi cất cánh rõ cao. Giờ đây khán giả lo lắng rằng Trò chơi vương quyền sẽ tự sụp đổ vì chính quy mô của nó mà không có lấy một kết thúc tốt đẹp ở mùa cuối cùng.
Mùa phim vừa rồi không phải là lần đầu tiên David Benioff và D.B. Weiss làm phim mà không có sự tham khảo từ nguyên tác truyện của George R.R. Martin. Tập phim The Winds of Winter mùa 6 đã tạo ra cả một cơn địa chấn – từ quy mô khủng khiếp tới các tình tiết gây sốc: Cersei "nổi lửa lên em", Tommen thì nhảy lầu, nhà Dorne và Tyrells gia nhập hội chị em cây khế…
Game of Thrones đã mở đầu một thời – đại – không – có – thánh – Martin trên màn ảnh, bằng việc giữ được quy mô khổng lồ, âm hưởng khuếch đại với nhiều cảnh máu me trong ít nhất là một vài tập phim đầu. Thế nhưng càng về sau, mùa 7 càng bộc lộ các lỗ hổng là minh chứng cho sự không thể tách bạch của Game of Thrones và nguyên tác tiểu thuyết.
Lúng túng, các nhà làm phim đã thêm vào một loạt tình tiết chiều fan quá đà từ rất nhiều cảnh "lan quyên" của Lyanna Mormont, một cuộc loạn đả không có thương vong đáng kể, Jon Snow và Daenerys thực hiện điều mà mọi người nhà Targaryen rất giỏi, Brienne và Tormund được tích cực ghép cặp, Littlefinger thì chết như một nhân vật đen đủi, cái kế hoạch ngớ ngẩn nhất trong lịch sử Westeros đi ăn cắp một con xác sống cuối cùng cũng đã (phần nào) thành công… Mọi thứ đã lên tới đỉnh điểm của khiên cưỡng và vô lý tới mức Game of Thrones đã đánh mất bản sắc của mình còn khán giả thì cảm thấy như bị phản bội.
Trò chơi vương quyền hay trò chơi thần quyền?
Trận chiến giữa người với người trong những mùa đầu đã được thay thế bằng cuộc đối đầu giữa người và thế lực siêu nhiên (đội quân xác sống). Tất cả những âm mưu giờ đây không còn quan trọng. Ván bài đã lật ngửa. Các nhân vật trở nên hời hợt và hành xử như những con rối. Mọi thứ diễn ra quá nhanh chóng và mất phương hướng, đã phá vỡ mọi quy tắc về không gian và thời gian được 6 mùa phim trước tiết lộ.
Game of Thrones có một sự mỉa mai thường trực đối với những nhân vật chính - rằng ảo tưởng lạc quan của họ cũng chính là của khán giả. Những người anh hùng được giao trọng trách không phải lúc nào cũng chiến thắng, tương tự thì những kiếm sĩ vĩ đại không phải lúc nào cũng trở thành những lãnh đạo vĩ đại.
Chỉ vì Jon Snow được phương Bắc tin tưởng không có nghĩa anh biết lắng nghe từ bài học của cha mình, còn nữ hoàng Daenerys người - không - giữ - nô - lệ thì hành pháp bằng lửa rồng. Sẽ là một cú sốc nữa nếu như những con người được khán giả tin tưởng này ngồi lên Ngôi Báu Sắt, bởi xét cho cùng họ có thể là quân cờ quan trọng nhưng chưa bao giờ là những nhà cầm quyền giỏi.
Tất cả những điều trên tựu thành một câu hỏi lớn, liệu phần cuối của Game of Thrones có thể thỏa mãn khán giả và khắc phục được những nhược điểm của mùa 7 hay không. HBO thì cần khẩn trương đóng lại một series dài hơi, tốn kém và tham vọng bậc nhất này, đổ mọi áp lực lên đôi vai của Benioff và Weiss. Thế nhưng họ cũng có đến một năm rưỡi để tìm được câu trả lời cho fan trung thành, hy vọng đó là một câu trả lời đáng ngạc nhiên chứ không phải một lời vỗ về ngọt nhạt như 7 tập phim chúng ta vừa thưởng thức.