Chuyên mục Tâm Sự Game Thủ luôn đem đến cho người đọc những quan điểm cá nhân, những câu chuyện buồn vui, hài hước dí dỏm về tất cả những yếu tố có liên quan giới game thủ Việt. Hôm nay, chúng ta sẽ đến với chủ đề đang được cộng đồng tranh cãi trong thời gian qua: “Giảm giá quán net để tranh giành khách hàng”. Khác với hình thức trao đổi bằng mail, chúng tôi nhận được Inbox của một anh chàng kinh doanh quán net ở ngoại thành Hà Nội về chuyện tranh giành thị trường game thủ. Chúng ta cùng bắt đầu nhé.
Tôi tên Hoàng, năm nay cũng 30 tuổi rồi, hiện tại đang kinh doanh quán net ở Hoàng Mai được 7 năm, cách khá xa trung tâm thành phố Hà Nội. Cũng bởi quá trình đô thị hóa nhanh, tiền giải tỏa nhiều kèm theo a dua phong trào hiện nay nên các quán net mọc lên như nấm, cảm tưởng cả 1 con đường phải hơn chục tiệm san sát nhau.
Tôi kinh doanh từ thời ấy (Minh họa).
Cuộc sống chẳng có gì thay đổi nếu như hiện trạng cạnh tranh khách hàng với nhau đang nóng lên từng ngày, thậm chí còn xuống nước 2000 đồng/ giờ để đánh bật đối thủ trên thị trường. Một thời gian ngắn thì không sao nhưng nếu cứ kéo dài, chúng tôi biết lấy đâu ra tiền để trang trải cho cuộc sống đây.
Thế này thì chán luôn.
Tôi đã có gia đình và 2 đứa nhóc, đứa đầu 5 tuổi còn đứa thứ 2 chưa đầy 6 tháng tuổi. Vợ tôi vẫn còn chăm đứa bé, chưa thể tiếp tục đi làm nên mọi sự trông đợi vào cái quán net nhỏ bé này. Dù chỉ hơn 40 máy nhưng ít ra vào khoảng thời gian trước, chúng cũng đem tới nguồn thu đủ để trang trải cho gia đình từ miếng cơm, manh áo cho đến bịch sữa, cái tã cho đứa nhỏ.
Đứa con nhỏ và gia đình phụ thuộc cả vào quán net.
Từ ngày chơi cái trò cạnh tranh này, tôi mất đi một lượng khách vô cùng đáng kể. Tiền máy mất đi đã đành, tiền dịch vụ nước nôi, bát mỳ, quả trứng cũng nhanh chóng tiêu tan. Gia đình tôi lâm vào cảnh khó khăn trước những “Tiểu Xảo” đến từ đám thanh niên trong làng, từ vụ PR Tool Hack cho tới giảm giá, đòi khô máu. Giờ tôi cũng chẳng biết phải làm sao để qua đợt khó khăn này.
Khó khăn chồng chất khó khăn khi đồng nghiệp chơi xấu.
Không chỉ riêng mình tôi mà các chủ quán net trung niên khác cũng “Kêu Trời Kêu Đất” vì hiện trạng này. Ngày chúng tôi còn làm ăn được, số lượng quán net cực ít trong khi lượng học sinh, sinh viên sử dụng lại tăng mạnh. Đáng tiếc, do như trào lưu, do a dua, bắt chước, đám trẻ “Vô công rồi nghề” dựa trên điều kiện gia đình thay nhau lao vào phong trào. Mới gặp chút khó khăn, chúng nó nghĩ tới những trò quái chiêu nhằm giành giật khách hàng. Chỉ khổ cho những người làm ăn lâu năm như chúng tôi mà thôi.
Vắng như chùa Bà Đanh (Minh họa).
Bản thân tôi cũng nhận được rất nhiều câu hỏi nghi vấn: “Sao anh không làm như chúng nó, sao anh không dạy tụi nó một bài học”? Tôi chỉ cười trừ, đơn giản vì điều kiện gia đình không cho phép tôi làm vậy. Hơn nữa, con người làm ăn cần giữ cái tâm, cái đức, mình không lớn tuổi nhưng cũng gọi là già hơn tụi nó, không làm cái này thì mình làm cái kia. Còn là con người, mình thiếu gì việc làm, lo gì cái ăn, chỉ sợ bất đi chữ “Người” để trở thành “Con” mà thôi *Cười*. Trời không tiệt đường ai bao giờ, còn hiền lành, còn lương thiện việc gì phải sợ.
Chứng kiến việc trên, bản thân tôi cũng rất là buồn cho hiện trạng kinh doanh quán net bây giờ. Dẫu cuộc sống vất vả, khó khăn, thị trường cạnh tranh khốc liệt nhưng vì những vụ lợi trước mắt, họ sẵn sàng đánh đổi lương tâm của bản thân. Không phải đời họ thì đời con, đời cháu họ cũng sẽ nhận lấy hậu quả mà thôi. Cuộc sống tôi dù khó khăn, dù vất vả nhưng cả gia đình vẫn luôn lạc quan, động viên nhau để trang trải cuộc sống qua ngày.
Gia đình luôn là điểm tựa để tôi lạc quan.
Cuộc sống mà, phải thế này thế kia mới là cuộc sống chứ. Nhưng điều đáng buồn chính là cách suy nghĩ của thế hệ trẻ hiện nay. Được lợi nhuận cao trong thời gian vừa rồi, bao nhiều người đâm đầu vào kinh doanh quán net nhưng lại không có kinh nghiệm, không có kế hoạch cụ thể, rõ ràng dẫn tới sự bộp chộp, lúng túng khi va vấp phải khó khăn. Để rồi thị trường bão hòa, cung thừa cầu, những người làm ăn chân chính như chúng tôi phải khốn đốn. Tôi không trách họ, luôn nghĩ rằng đây là thử thách lòng can đảm mà ông trời tạo ra thôi.
Hãy cân nhắc trước khi kinh doanh quán net.
Lời cuối, tôi muốn nhắn nhủ với thế hệ trẻ rằng hãy cố gắng tìm được con đường mình thích để gắn bó chứ không chỉ bộp chộp nay đây mai đó. Làm gì cũng phải có lập trường vững vàng, làm bằng đam mê, tâm huyết đồng thời sống với cái “Tâm” vốn có, mọi người cũng sẽ đạt được nguyện vọng mà thôi. Cảm ơn mọi người đã chú ý đọc tới, tôi tiếp tục công việc đây.
Giới trẻ cần tìm nên sự đam mê.
***Lưu ý: Quả thật đây là một câu chuyện buồn nhưng gửi gắm đầy cảm xúc, tâm trạng cũng như lời nhắn nhủ, bài học đầy ý nghĩa của một người từng trải trên con đường kinh doanh. Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của tác giả, các bạn có thể gửi phản hồi cũng như ý kiến của mình về chủ đề này bằng cách để lại bình luận phía dưới hoặc gửi mail tới địa chỉ info@gamek.vn. Mọi thắc mắc sẽ nhanh chóng được giải đáp.