Tâm sự chủ quán net: Kinh doanh game net khổ lắm ai ơi!

Tâm Sự Độc Giả  - Theo Trí Thức Trẻ | 28/09/2015 01:38 PM

Ở chuyên mục Tâm Sự Game Thủ lần này, chúng tôi sẽ đưa các bạn đến với nỗi niềm của một người kinh doanh game net ở tầm trung bình dưới trong một thị trấn nhỏ.

Chuyên mục Tâm Sự Game Thủ luôn đem đến cho người đọc những quan điểm cá nhân, những câu chuyện buồn vui, hài hước dí dỏm về tất cả những yếu tố có liên quan giới game thủ Việt . Hôm nay, chúng tôi nhận được Inbox của một người có tâm huyết với ngành kinh doanh quán net nhưng vấp phải quá nhiều khó khăn trong thời kì tranh giành nhau từng miếng cơm tới manh áo.

Xin chào GameK, tôi tên là Huy, người Thái Bình, năm nay đã 29 tuổi, hiện đã lập gia đình với 1 con. Cho đến thời điểm hiện tại, tôi đã làm quán net được 7 năm rồi, kể từ khi gia đình mở cho tôi một cơ ngơi để kiếm cơm qua ngày.


Kinh doanh quán net từ thời ấy (Minh họa).

Kinh doanh quán net từ thời ấy (Minh họa).

Gia đình tôi chủ yếu phụ thuộc vào cái quán net này bởi hai vợ chồng thay phiên nhau trông quán net cả ngày lẫn đêm. Đứa con lớn năm nay cũng gần 2 tuổi, nó nhõng nhẽo, khóc lóc cũng khiến chúng tôi mệt mỏi nay càng thấy áp lực hơn. Tuy nhiên, đời chẳng được bao nhiêu, chúng tôi cố gắng hết sức vì tương lai con em chúng ta vậy.

Ngày xưa, mở quán net, ai cũng nghĩ mình sẽ nhận về một khoản bội thu vì chỉ cần chăm chút cho tiệm net của mình một chút là đủ. Đấy chỉ ở các Cyber to, nổi tiếng và tầm cỡ mà thôi. Còn với các tiệm net cỏ quy mô nhỏ như chúng tôi, thực sự nguồn thu về chẳng được mấy trong khi rủi ro lại cao, thu hồi vốn quá lâu kèm chịu nhiều yếu tố chi phối. Với một số người kinh doanh quán net bằng phần vốn nhỏ, đa số đi vay như tôi, mọi người đều phải thực sự cân đối được khoản thu chi cho hợp lí.


Làm net nhỏ không hề sung sướng như Cyber!!!

Làm net nhỏ không hề sung sướng như Cyber!!!

Bởi vậy, trong mắt ai không nói, đối với tôi, kinh doanh quán net thực sự mạo hiểm và cần niềm đam mê, tâm huyết với nghề nhất định. Đặc biệt, khi mà người làm kinh doanh không có sự kiên trì nhất định, bạn sẽ nản nhanh chóng mà thôi. Ví dụ, như ngày Trung Thu hôm qua đấy, bản thân chúng tôi cũng ngậm ngùi, tủi thân phần nào. Không nghĩ thì thôi, nghĩ đến thì cay lắm các bác ạ, khách chẳng đông hơn bao nhiêu nhưng nhìn các cặp đôi rủ nhau đi chơi, tôi cảm thấy chạnh lòng vô cùng. Ngày nghỉ, ngày gác mọi công việc mà vẫn phải cặm cụi, lúi húi một mình với lũ nhóc lít nhít.


Họ đưa vợ con, đưa người yêu, bạn bè đi chơi còn tôi thì...

Họ đưa vợ con, đưa người yêu, bạn bè đi chơi còn tôi thì...

Không dừng lại ở đó, chúng nó còn tỏ ra hạch họe mình mà rõ ràng mình đáng tuổi cha chú chúng nó nhé!!! Thôi tự dằn vặt rằng: "Mình kinh doanh quán net, phải chấp nhận vì cuộc sống mưu sinh mà thôi". Cả ngày không thấy mặt trời, quanh quanh qua cái cơ ngơi nhỏ bé thôi, thậm chí còn ăn còn không ngon, đi vệ sinh dở mà cũng phải vào phục vụ chúng nó. Chả biết sướng ở đâu nhưng tôi chỉ thấy cơ cực vô cùng thôi nhưng quen rồi, đành chấp nhận và cố gắng vậy.


Nhiều lúc cảm thấy ức chế vô cùng!!!

Nhiều lúc cảm thấy ức chế vô cùng!!!

Rồi thì đến nhóm người chơi đêm, vợ và con sức khỏe yếu, net không đủ khả năng thuê người thêm để hỗ trợ, tôi đành kham cho cố vậy. Nằm tạm ghế sa-lông, chúng nó đói, gọi chục bát mì ăn cho đỡ đói mà một mình làm mới đau khổ chứ.

Qua đợt sóng gió này đến sóng gió khác, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Thấy món lợi ngon, hàng loạt quán net bắt đầu mọc lên, họ có vốn, có tiền rót về trong khi tôi gây dựng bằng hai bàn tay trắng nên cảm thấy thiệt thòi vô cùng. Vụ PR cài Tool Hack với cả giảm giá quán net vừa qua đã làm tôi phát mệt rồi, cũng may mình làm ăn tử tế, chăm chút cho khách hàng nên họ vẫn ủng hộ cơ ngơi nhỏ nhặt này. Liệu không biết còn cái gì ngăn cản tôi trong tương lai nữa không đây !!!


Sóng gió này đến sóng gió khác.

Sóng gió này đến sóng gió khác.

Trong con mắt xã hội bây giờ, quán net như một điểm tụ tập các tệ nạn xã hội xấu vậy. Ở thành phố như thế nào tôi không biết, tôi chỉ thấy các phụ huynh ở quê tôi cấm mặt con cái ra quán net vô kể. Thực ra, chơi game cũng không hoàn toàn xấu như họ nghĩ, chỉ có điều con nhỏ còn non nớt, chưa hiểu rõ được mức độ tác hại chơi quá nhiều mà thôi. Giờ chúng nó cũng đâu còn thời chơi bi, bắt nịt, đánh quay, đá bóng bằng bưởi như chúng ta hồi xưa nữa đâu?

Tổng thể mà nói: "Làm quán net chẳng sung sướng như người ta thường nghĩ" , với một net cỏ lại càng khó hơn. Ở các Cyber to, họ còn kiếm thêm tiền dịch vụ như thẻ game, ăn uống thì ở đây chỉ trông vào đồng bạc nho nhỏ của tiền net mà thôi. Người chơi với lũ nhóc còn lo cho cuộc sống thường ngày, tiền đâu mà nước nôi với chả ăn uống chứ. Hàng tháng, gia đình tôi vẫn để dành được một chút đỉnh lo cho tương lai nhưng nếu một ngày, dàn máy cũ đi, thế hệ máy mới nổi lên, chúng tôi phải chăm chút lại từ đầu. Quả là một bài toán đau đầu.


Khi các dàn máy đã lỗi thời thì thật khổ.

Khi các dàn máy đã lỗi thời thì thật khổ.

Bởi vậy, tôi chỉ muốn nhắn nhủ với thế hệ trẻ rằng: "Làm quán net không chỉ có tiền giải quyết được tất cả, hãy yêu nghề trước rồi mới tới được thành công". Chúc các đồng nghiệp của tôi trên toàn đất nước thành công, thôi khỏi dài dòng nữa, tôi đi pha mì cho chúng nó tiếp đây!!!

***Lưu ý: Quả thật đây là một câu chuyện buồn nhưng gửi gắm đầy cảm xúc, tâm trạng cũng như lời nhắn nhủ, bài học đầy ý nghĩa của một người từng trải trên con đường kinh doanh. Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của tác giả, các bạn có thể gửi phản hồi cũng như ý kiến của mình về chủ đề này bằng cách để lại bình luận phía dưới hoặc gửi mail tới địa chỉ info@gamek.vn. Mọi thắc mắc sẽ nhanh chóng được giải đáp.