- Theo Trí Thức Trẻ | 23/10/2016 06:57 PM
Jack Reacher là một trong những tác phẩm đình đám của nam tài tử Tom Cruise đang là tâm điểm của dòng phim hành động trong tháng 10 sau khi The Accountant cuả Batman - Ben Affleck tạo được ấn tượng không thể tốt hơn trong giới phê bình phim. Tuy nhiên, nếu so sánh với The Accountant thì có vẻ như Jack Reacher: Never Go Back lại tỏ ra lép vế hơn đôi chút khi lựa chọn đi theo thể loại hành động cổ điển và không mang đến nhiều điều mới mẻ cho người xem.
Là phần tiếp theo của bộ phim từng ra mắt trong năm 2012, Jack Reacher: Never Go Back đưa khán giả theo chân cuộc hành trình của một sĩ quan quân đội Jack Reacher, người sở hữu kĩ năng chiến đấu, khả năng phán đoán, điều tra cùng sự cương trực, thẳng thắn, không chịu khuất phục trước cái xấu. Đây cũng chính là điều sẽ khiến anh gặp rất nhiều rắc rối với những thế lực ngầm đang thao túng quyền lực tại Mỹ.
Trong Jack Reacher: Never Go Back, người đồng nghiệp của Jack Reacher là thiếu tá Tunner đã bị khép vào tội phản quốc sau khi cô tiến hành một cuộc điều tra về vũ khí quân đội tại chiến trường Afghanistan. Ghé thăm người bạn cũ của mình, Jack Reacher bất ngờ nhận được tin dữ này và anh đã quyết tâm phải cứu bằng được thiếu tá Tunner, cùng với cô điều tra ra thế lực ngầm đã lập ra âm mưu đẩy thiếu tá Tunner vào vòng lao lý.
Đối với đại đa số khán giả thì Jack Reacher: Never Go Back sẽ không phải là một bộ phim tệ bởi nó đi theo đúng những tỉ lệ vàng của dòng phim hành động đã trở thành kim chỉ nam cho giới làm phim suốt bao năm nay. Những nguyên tắc như tạo nên hình tượng một người anh hùng mạnh mẽ, cá tính, không sợ trời, không sợ đất. Đưa đẩy anh ta vào một cuộc phiêu lưu, điều tra từ manh mối này tới manh mối khác để rồi cuối cùng đối đầu và tiêu diệt kẻ ác trong một cái kết tương đối bất ngờ (dù rằng trong phim thì cũng không bất ngờ lắm).
Các cảnh hành động thì được phân bố đều với những màn đấu võ tay đôi, xen lẫn các cuộc đọ súng mà chắc chắn nhân vật chính của chúng ta là người giành chiến thắng. Xen lẫn giữa những cảnh này sẽ là các màn rượt đuổi để phô diễn khả năng lái xe, kĩ năng bỏ trốn của nhân vật anh hùng mà phim theo đuổi.
Tuy nhiên, điều đáng nói đó là chất hành động cổ điển của phim chưa thực sự gây được ấn tượng mạnh đối với những khán giả khó tính hay những fan ruột của thể loại hành động bởi tất cả chỉ dừng ở mức độ trung bình mà thôi.
Hầu hết các cảnh hành động đều được đan xen với nhau nhằm che đi sự đơn điệu trong kịch bản cùng những lỗi logic mà bạn có thể gặp phải tương đối nhiều trong phim. Mạch phim cứ tiếp diễn một cách đều đều khi nhân vật chính của chúng ta lần ra từng manh mối nhỏ để làm sáng tỏ ai là kẻ đã hãm hại thiếu tá Tunner. Các đoạn cao trào gần như không có hoặc chưa đủ sức để đẩy cảm xúc người xem lên cao khiến cho khán giả dễ cảm thấy nhàm chán trong suốt 2 tiếng đồng hồ xem phim.
Thêm một điểm trừ nữa, đó là các nhân vật phản diện trong Jack Reacher: Never Go Back tương đối mờ nhạt, gã trùm chính thì không thể hiện được nhiều sự bá đạo của mình ngoài việc suốt ngày đuổi theo chân nhân vật chính. Gã sát thủ được đưa vào làm đối trọng với Jack Reacher cũng chưa thể hiện được sự quan trọng, sự tinh quái của mình khiến cho người xem không có cảm giác là Jack Reacher đang gặp nguy hiểm mà chỉ thấy như anh ta đang đùa giỡn với những kẻ dưới cơ mình hoàn toàn.
Chưa kể đến việc các nhân vật là những tướng tá giữ chức vụ tương đối cao trong phim thì bị ám sát và chết quá nhanh chóng, đúng như kiểu họ chẳng khác gì dân thường, sát thủ cứ thế vào bắt cóc rồi thích làm gì họ thì làm vậy. Phim được chuyển thể từ tiểu thuyết của Lee Child thì chắc chắn bạn sẽ thấy được rằng những lỗi logic kiểu như này không bao giờ có trong bản tiểu thuyết, còn trên màn ảnh thì...
Về diễn xuất của các diễn viên thì Tom Cruise vẫn là một điểm sáng với kinh nghiệm của mình trong những vai diễn như thế này. Nhân vật nữ chính là Cobie Smulders trong vai thiếu tá Tunner cũng không thể hiện được gì nhiều bởi thực tế thì nhân vật của cô cũng chỉ là phụ tá, làm nền cho Jack Reacher mà thôi. Cô nàng diễn viên trẻ tuổi Danika Yarosh thì thể hiện khá tốt vai trò con gái... của Jack Reacher, Samantha với những sự tinh quái, lanh lợi không khác gì nhân vật chính của chúng ta. Tuy nhiên, vẻ đẹp của cô nàng có lẽ phù hợp với vai tiểu thư đài các hơn là một cô nàng láu lỉnh, tinh ranh như thế này.
Nhìn chung thì Jack Reacher: Never Go Back không hẳn là một bộ phim tệ nhưng phim lại không có nhiều điểm đột phá so với các tác phẩm hành động truyền thống. Điểm cộng của phim nằm ở các màn đánh đấm, đấu súng và rượt đuổi tương đối đã mắt, còn điểm trừ thì không thể bỏ qua phần kịch bản lê thê, không có điểm nhấn và cuối cùng là diễn viên nữ chính không mấy xinh đẹp! (Cái này là đùa thôi nhé!)