Sau vài tuần trải nghiệm, với tôi PES 2020 quả là một thứ bóng đá tự do, không tập khuôn, thường có sức thuyết phục nhưng cũng dễ gây nản lòng, như dòng PES từ nhiều năm nay. Chỉ có điều, lần này nó không được gọi là "football", mà là "eFootball", và tên gọi mới được thêm vào dường như là một cú gật đầu của Konami với ESport.
Mặc dù vậy, đừng để bị quá phân tâm. Những chế độ chơi vẫn như mọi khi: "Become a Legend" cho phép bạn tập trung vào một nhân vật duy nhất và cho sống trong sự nghiệp quần đùi áo số, mặc dù không được biên đạo hoành tráng như "FIFA's The Journey". Trong khi "Master League" theo đuổi vinh quang lâu dài ở dạng ngoại tuyến, thì "My Club" cung cấp một màn trình diễn thực sự: một cuộc phiêu lưu trọn vẹn, hàng dài danh sách thi đấu trực tuyến, xây dựng đội ngũ và chỉ số khả năng. Chế độ trực tuyến cung cấp màn chơi "Matchday", giống như những tựa game MMO đòi hỏi sự hợp tác ăn ý trong một khoảng thời gian giới hạn. Những chế độ chơi này, tất nhiên, là tất cả chúng ta đều đã biết kể từ phiên bản Pangea.
Thứ thay đổi lớn nhất là những điều xảy ra trên sân cỏ. Có hàng loạt những animation mới trong tất cả các khía cạnh của tựa game, tạo nên một tựa game bóng đá vô cùng chân thực từ những cú vô-lê, những đường chuyền quỹ đạo hay những cú đá trượt, vấp ngã và chen chúc nhau.
Điều này gây ra một hiệu ứng kỳ lạ. Một phần trong tôi đánh giá cao sự thuần khiết và chân thực, trong khi phần còn lại tôi lại muốn những cầu thủ của mình quay cuồng như những nhân vật hoạt hoạ cách đây mười lăm năm. Dù vậy, PES 2020 chắc chắn đã được cải thiện một cách rõ rệt.
Đây là sự cải thiện rõ rệt nhất kể từ PES 2019 và người tiền nhiệm 2018, tựa game sẽ tặng thưởng khi bạn đặt cầu thủ đúng vị trí và canh thời gian đúng lúc chuyền bóng, nhưng sẽ phạt nếu bạn cố tình spam nút và để xảy ra những cú va chạm.
Tuy nhiên, ngay cả khi không tính đến đống giấy phép ít ỏi của eFootball PES 2020, thì bản trình bày của nó vẫn còn tụt hậu tận 40-50 năm so với FIFA. Không phải để so sánh với những đoạn cắt cảnh đậm chất điện ảnh hoành tráng của Alex Hunter, nhưng tính năng mới của chế độ "Master League" bao gồm các đoạn cắt cảnh không lời, mờ nhạt giữa người quản lý và thành viên của câu lạc bộ khác. Nó cũng dễ mến theo cách của riêng nó, nhưng lại là một thế giới rất khác so với sự hào nhoáng của EA Sports.
Nhưng điểm trừ không chỉ nằm ở đó. Ivan Perisic là cầu thủ duy nhất vượt qua được một mục tiêu dễ dàng và kiến tạo ra một đường chuyền hoàn hảo. Có một sự tẻ nhạt kỳ lạ đối với AI của tựa game, chúng dường như không có khả năng tự chạy chỗ tốt, và không phải lúc nào ta cũng có thời gian di chuyển đám này một cách thủ công mà không bỏ lỡ những pha quyết định.
Chưa hết, bạn đã đọc đi đọc lại những dòng này suốt bao lần rồi? PES vẫn là một tựa game bóng đá thuyết phục hơn đối thủ của nó. Có vẻ như không khó để game thủ chọn giữa PES hay những animation rập khuôn của tên tuổi khác, và với fan thuần túy thì thế cũng đủ. Tuy nhiên, những người khó tính có thể sẽ bị một chút thất vọng bởi eFootball PES 2020.