Counter Strike - Miền ký ức xa xăm của tôi

Rồng xanh  - Theo Helino | 22/01/2018 05:01 PM

Bài dự thi của độc giả Rồng xanh với tựa game Counter Strike.

“Au sồ” “I-Ta-Ly” “Đớt” “Men-sần” B41 B42 B13 B46 B31 IM(tab) 101

Cho dù năm tháng có trôi qua thì những từ trên có lẽ luôn nằm ở trong tim của những lứa tuổi 8x 9x như tôi. Vâng, tính từ lần đầu tiên tôi biết Counter Strike cho đến giờ chắc cũng trên dưới 15 năm rồi nhưng sau này trong những buổi cafe hoặc họp mặt bạn bè hễ cứ nhắc đến Counter Strike (Hay còn gọi là Hép-Lai/ Háp-Lai) thì cả bàn như lặng im vì tâm trí ngao du về những miền ký ức xa xăm, nơi chúng tôi từng ngồi gào thét bên trò Counter Strike, nơi những buổi học được về sớm tranh thủ chạy ra tiệm Vi tính chơi 30 phút cho đỡ ghiền, nơi cả đám trước thì lạ nhưng chỉ sau vài vòng Counter Strike là đã quen nhau và hẹn hò chơi tiếp như thể bạn thân lâu lắm rồi ấy.

Thời ấy giá tiền chơi ở tiệm vi tính (Vâng lúc đấy nó gọi là tiệm vi tính chứ không gọi là tiệm net vì hoàn toàn là chơi mạng LAN, chưa có Internet như bây giờ) là 2.500 VNĐ/ giờ cho máy mạnh (Pentium 4) và 2.000 VNĐ/ giờ cho máy thường (Pentium 3) mà trong quán 30 máy cũng chỉ có 5 máy Pentium 4 thôi. Đứa nào cũng biết là chơi máy đó thì hình ảnh đẹp hơn, mượt hơn nhưng chỉ những đứa “nhà giàu” mới chọn còn lại chúng tôi chỉ dám ngồi máy Pentium 3 do tiếc 500 VNĐ. Và khi rủ nhau đi chơi vi tính tức là chơi Counter Strike, Diablo 2, Worm, Starcraft, Hero 3. Tuy nhiên còn đọng lại trong tôi nhiều nhất vẫn là huyền thoại Hép-Lai (Counter Strike).

Counter Strike - Miền ký ức xa xăm của tôi - Ảnh 1.

Mà nói là nói như thế thôi chứ không phải lúc nào cũng có tiền để được chơi liền 1 tiếng, thông thường mỗi lần ra chỉ có 1.000 VNĐ hay 1.500 VNĐ để chơi 30, 45 phút cho đỡ ghiền xong rồi đứng đằng sau “coi cọp” các bạn khác chơi cho đỡ thèm. Lúc ấy cả quán vui lắm, cứ 1 đứa tạo map là rủ cả đám vào cùng chơi. Anh em từ bốn phương trời chẳng quen nhau nhưng chỉ sau vài vòng là trở thành bằng hữu, thành hảo huynh đệ.

Không biết có phải do phong trào hay không nhưng thời ấy cả quán suốt ngày chỉ chơi các vòng Mansion, Assault, Italy, Dust và Tổng thống (tôi chả còn nhớ vòng đó tên gì, chỉ biết là bảo vệ 1 nhân vật Vip có 200 giáp thì phải lên máy bay) mà mãi sau này tôi mới biết là tất cả các map kia đều chơi được và có cả mấy chục map lận. Đấy, đơn giản không cầu kỳ như thế nhưng thử hỏi ai đã từng 1 lần trải nghiệm có quên được hay không.

À mà quên nữa, còn map Tank chuyên dùng cho những cặp đôi “hăng tiết vịt” không muốn bắn chung với anh em mà muốn thách nhau solo súng nhắm.

Những màn múa tay trên bàn phím B41B13B6B7B82B84 nhoay nhoáy, những pha vẩy B46, những lúc cầm B51 đi càn, những lúc hết tiền phải mua B31 “xài đỡ” hoặc là những lúc hứng lên rủ nhau chơi dao và không ít lần mắt chữ A mồm chữ O khi nhìn các “đàn anh” cầm B13 headshot cả đám, lập đi lập lại không biết bao nhiêu lần nhưng không hề chán. Thời đó tụi tôi không hề có khái niệm tên các loại súng như AK47, M16, Eagle hay AWP, Machine Gun đâu mà mỗi đầu mỗi ván chỉ hỏi nhau là mua “B mấy” thôi.

Counter Strike - Miền ký ức xa xăm của tôi - Ảnh 2.

Ký ức không thể xóa nhòa

1 trải nghiệm vui nho nhỏ khác khi mới chơi đó là tụi bạn chỉ biết chém dao bằng nút chuột trái (Mỗi lần chỉ mất khoảng 20 máu) trong khi tôi khám phá ra rằng chuột phải chém 1 phát là trên dưới 50 máu thì thích thú lắm nên giấu nhẹm luôn đâu có chỉ, sau này nhìn lại thấy nó buồn cười thế nào.

Và dĩ nhiên thời ấy cũng có “hack/cheat” nhưng không phải là các phần mềm bên thứ 3 bây giờ mà chỉ là các lệnh trong game và áp dụng toàn map mà thôi như Impulse 101 là mã tiền này, sv_gravity là mã bay này, rồi cũng không thiếu những chú láu lỉnh chỉnh mã “đạn dí” hay mã “nhìn xuyên tường” trong chế độ 3D. Tuy nhiên lúc ấy chúng tôi chơi khá là có trách nhiệm, nếu có chỉnh thì chỉ lấy ra chọc anh em vài ván cho vui thôi rồi lại tắt ngay vì hack như thế không thật sự thú vị tí nào cả và sẽ làm dở game đi.

Counter Strike - Miền ký ức xa xăm của tôi - Ảnh 3.

Mansion huyền thoại

Nhưng nhiều lúc giờ nghĩ lại thì nghịch lý nhất là mục tiêu của game lúc ấy là giải cứu con tin nhưng nếu chú nào mà giải cứu con tin sớm xong thắng thì sẽ bị tổng xỉ vả từ đội bạn lẫn đội mình vì anh em bắn chưa đã tay mà đã dám….làm hết vòng.

Tuy nhiên trên hết là vào lúc ấy chơi game nó rất vui, cứ chết rồi thì lại làm “ma” đi soi địa điểm của địch rồi chỉ cho phe mình xong qua ván mới chơi tiếp chứ không cay cú như các bạn trẻ ở các game bắn súng bây giờ dùng hack/cheat gây ảnh hưởng game. Và thêm nữa thời ấy chơi là chơi, thắng thì cười rồi chơi tiếp, thua thì cũng……cười rồi chơi tiếp chứ không hề có tí cay cú nào cả.

Counter Strike - Miền ký ức xa xăm của tôi - Ảnh 4.

Chơi Italy cho nó rộng

Bây giờ thì đã lớn, 1 phần vì thời gian đi làm bận rộn, 1 phần nữa cũng không thể nào gom góp anh em được như trước nên thời gian chơi game của tôi cũng ít dần, hầu hết chỉ là Indie Game chứ không cày cuốc như trước. Tuy nhiên có những chủ nhật khi ngồi thư giãn bên tách café tôi vẫn miên man nhớ về thời ấy, những mảnh ký ức về Counter Strike dần ghép nối lại và đem trở lại những ký ức tuyệt vời mà có lẽ tôi sẽ mang nó đến suốt đời.

Tôi muốn gửi lời cám ơn đến những anh em đã từng cho tôi các trải nghiệm thú vị thời học sinh nói riêng và tất cả anh em đã từng góp phần giúp Counter Strike trở thành huyền thoại nói chung, cám ơn các bạn rất nhiều và đừng quên “Chơi Game trong trách nhiệm”

Counter Strike - Miền ký ức xa xăm của tôi - Ảnh 5.

P/S: Nhân vật bị giết nhiều nhất map Italy

Để tham gia cuộc thi Cây Bút Vàng, các bạn hãy gửi bài viết về hòm thư info@gamek.vn.

Thông tin chi tiết xem tại ĐÂY.

Cùng đọc các bài dự thi khác của Cây bút vàng 2018 tại ĐÂY.