| Phụ nữ Thủ đô 02/08/2023 01:26 PM
Ngô Quế Anh sinh năm 1973 trong một gia đình nghèo có 8 người con ở làng Hiệp Gia Phô, huyện Phúc Thành, thành phố Hành Thủy, tỉnh Hà Bắc. Cha mẹ của Quế Anh chỉ là những nông dân bình thường, quanh năm "bán mặt cho đất, bán lưng cho trời".
Để nuôi 8 đứa con, hai vợ chồng già họ Ngô phải lao động quần quật, đến mùa đồng áng bận rộn vô cùng nhưng thu nhập kiếm được cũng chỉ đủ ăn đủ sống. Là con út, Ngô Quế Anh lúc nào cũng ốm yếu, cứ 3 ngày lại phải đi viện một lần.
Ngô Quế Anh không mắc căn bệnh hiểm nghèo nào, chỉ là khả năng miễn dịch quá thấp, một cơn gió thổi qua cũng bị cảm lạnh và sốt cao trong nhiều ngày. Thấy con ốm yếu như vậy, ông bà Ngô đành phải bỏ việc làm đồng và ở nhà chăm con, lúc nào cũng sợ con ốm.
Cũng vì vậy mà gia đình đã nghèo lại càng thêm nghèo nhưng bù lại cô con gái Ngô Quế Anh cũng khỏe mạnh hơn. Thấy vậy, vợ chồng nhà họ Ngô định đi làm đồng lại. Tuy nhiên họ không ngờ rằng, vì lâu nay quá chiều chuộng, quan tâm và thiên vị con gái út nên đã khiến con trở nên "méo mó" về mặt tâm lý.
Mỗi ngày Quế Anh đều được mẹ bưng cơm ba lần đến tận miệng, quần áo thay ra có bố giặt, đồ chơi hay thức ăn gì anh chị cũng phải nhường nhịn. Mỗi khi đau đầu một chút là liền nghỉ học. Những ngày tháng được chiều chuộng vô lối khiến Ngô Quế Anh dần hình thành tích cách ngỗ ngược, ích kỷ và cực kỳ lười biếng!
Ngô Quế Anh giả vờ bị liệt suốt 20 năm.
Ban đầu nhà họ Ngô nghĩ chuyện này cũng không có gì to tát. Ông bà Ngô đều còn khỏe, bảy người anh chị cũng lần lượt đi làm kiếm thêm thu nhập cho gia đình. Dù ông bà Ngô không thể ra ngoài làm việc thì cũng còn 7 người anh chị nuôi cô út. Dù Ngô Quế Anh lười biếng nhưng mọi người đều nghĩ rằng, sau này khi có việc làm, kết hôn và có con thì cô nhất định sẽ thay đổi.
Tuy nhiên năm 1989, khi Ngô Quế Anh 16 tuổi, cô bị anh trai tát 2 cái và bỗng nhiên nằm liệt trên giường, không dậy nổi!
Chuyện gì đang xảy ra ở đây?
Theo đó, vào một ngày cuối tháng 10/1989, trong vụ mùa bận rộn, cả nhà họ Ngô, ngoại trừ cô út đều ra đồng bận rộn thu hoạch. Sau một ngày làm việc vất vả, ai cũng mệt mỏi. Theo gợi ý của người chị cả, cả nhà quyết định đưa bố mẹ đến một cửa tiệm trong huyện để tắm gội và thư giãn.
Bà Ngô gợi ý Ngô Quế Anh đi cùng nhưng cô lười không đi. Sau đó một người anh trai phải ở nhà để trông nom Quế Anh. Người anh này trước giờ luôn có mối quan hệ tốt với cô em út, thường trông nom em nên cả nhà rất yên tâm.
Tuy nhiên khi cả gia đình trở về nhà vào một tiếng sau thì kinh hãi vì cảnh tượng trước mắt. Người anh đang tức giận trong phòng khách còn cô em út nằm thẳng trên mặt đất, thở hồng hộc không nói nên lời.
"Quế Anh bị chiều hư mất rồi. Vừa rồi thôn có thông báo đêm nay sẽ mưa, bảo mọi người mua đi thu hoạch lúa. Lúc đó con đang cho em ăn, nhận được tin liền bảo em tự ăn để còn chạy ra đồng. Thế mà nó lại sống chết giữ con lại, không cho đi, bắt con cho nó ăn hết trước đã. Con nói gì cũng không được, bực quá nên tát nó 2 cái. Rồi nó nằm lăn ra đất như thế. Đứa nhỏ này thật sự đã quen được hầu hạ rồi!", người anh bức xúc kể lại.
Nghe vậy, những người con của nhà họ Ngô đã rất tức giận. Họ thừa biết em gái mình lười như nào và chắc chắn những gì anh trai vừa kể là sự thật. Khi họ đang định mắng Quế Anh thì cô em gái bắt đầu thều thào: "Mẹ, con không cử động được nữa, hình như bị liệt rồi, mẹ đưa con đến bệnh viện đi".
Nghe con gái nói như vậy, hai vợ chồng họ Ngô vô cùng hoảng sợ, không thèm hỏi rõ chuyện liền vội vàng bế con vào bệnh viện lớn trong thành phố để khám. Trong lúc bác sĩ chẩn đoán, cả nhà im lặng ngồi ngoài cửa. Người anh trai cũng rất áy náy, không ngờ 2 cái tát của mình lại khiến em gái bại liệt.
Câu chuyện về Ngô Quế Anh khiến ai cũng ngỡ ngàng.
Không lâu sau, bác sĩ gọi nhà họ Ngô vào phòng làm việc, vẻ mặt đầy nghi hoặc, suy nghĩ hồi lâu mới nói: "Người nhà của Ngô Quế Anh phải không? Chúng tôi đã kiểm tra cơ thể bệnh nhân và không có gì bất thường. Theo lý mà nói, tuyệt đối không thể bị liệt. Đương nhiên, có thể là do vấn đề nào đó không rõ gây ra. Trước mắt cứ mang cô ấy về, mấy ngày sau trở lại quan sát thêm. Nếu có phát sinh gì mới thì lập tức đến bệnh viện khám".
Gia đình họ Ngô sửng sốt lắm, vội chạy vào hỏi Quế Anh cảm thấy thế nào. "Con cũng không biết, chỉ là toàn thân không động đậy được, tay chân đều không có cảm giác", cô con gái út nói. Thấy vậy, bà Ngô liền mắng con trai: "Đều là lỗi của con, con không thể giúp đỡ em một chút à? Bây giờ con bé liệt rồi, quãng đời còn lại sống thế nào?".
Người anh trai nghe vậy nghiến răng quỳ xuống nói: "Là lỗi của con, từ giờ con sẽ phụ trách nuôi em đến cuối đời".
Tất nhiên, đối với một gia đình có đến 8 người con như nhà họ Ngô thì không thể để một mình người anh chăm sóc em được. Cả nhà đã thay phiên chăm sóc cô út vào ban ngày và ban đêm.
Lúc đầu, mọi người đều nghĩ rằng vấn đề của Ngô Quế Anh là tạm thời, chỉ cần nghỉ ngơi và điều trị là sẽ khỏi. Nhưng suốt một thời gian dài, bệnh tình của cô út vẫn không thuyên giảm.
Thấm thoắt 20 năm trôi qua, Ngô Quế Anh vẫn nằm liệt giường. Trong thời gian này, bà Ngô qua đời vì bạo bệnh. Nhiệm vụ lo cho em út được người anh trai và một người chị tên Ngô Quế Linh đảm nhận.
Tuy nhiên, một biến cố đã xảy ra vào tháng 5/2008.
Tháng 5 là mùa trồng trọt, Ngô Quế Linh và chồng ngày nào cũng phải đi sớm về khuya. Họ đành phải giảm khẩu phần ăn ngày 3 bữa của em gái xuống còn 2. Buổi sáng sẽ ăn nhiều hơn để trưa đỡ đói và bữa trưa gộp vào bữa tối. Tuy nhiên chiều nọ, khi Ngô Quý Linh về nhà, cô nhìn thấy một cảnh tượng kỳ lạ qua tấm kính trong phòng ngủ của Ngô Quế Anh.
Đó là một bóng đen chạy vụt qua. Lúc đầu, Ngô Quế Linh nghĩ đó là ăn trộm. Tuy nhiên, phòng Ngô Quế Anh chẳng có đồ gì giá trị. Trong nhà cũng không bị mất đồ gì. Lúc đó, Ngô Quế Linh tưởng mình làm việc mệt mỏi quá nên bị hoa mắt.
Tuy nhiên chỉ vài ngày sau, Ngô Quế Linh đi làm về liền bắt gặp bóng đen này một lần nữa. Cô không hô hào hàng xóm mà trực tiếp cầm dao, mở cửa xông vào. Tuy nhiên, trong phòng vẫn chỉ có người em bị liệt, chứ không có gì bất thường.
Dù vậy, Ngô Quế Linh bị ám ảnh và đêm nào cũng nhìn chằm chằm vào phòng em gái. Sau đó, con gái của Ngô Quế Linh đã phát hiện một điều bất ngờ. Cô bé phát hiện người dì bại liệt 20 năm bất ngờ đứng dậy.
Cô bé giải thích khi đi học về, thấy người lớn đang ngồi nói chuyện nên muốn vào chơi với dì, không ngờ vừa vào phòng đã thấy dì đứng thẫn thờ trên giường. Thấy con gái nói vậy, Ngô Quế Linh liền chạy vào phòng nhưng thấy em gái vẫn đang nằm bất động. Ngô Quế Anh trông thấy chị thì thều thào: "Trẻ con hoa mắt, em đứng lên làm sao được".
Hai lời nói khác hoàn toàn nhau nhưng Ngô Quế Linh tin con gái mình không nói dối, nhưng em thì đã liệt 20 năm rồi! Lúc này, Quế Linh chỉ có 1 suy nghĩ trong đầu, đó là mọi việc chắc hẳn do ma quỷ gây nên. Chỉ lý do này mới có thể giải thích được mọi chuyện.
Dân làng cũng tin như vậy. Tuy nhiên chồng của Ngô Quế Linh thì không. Từ nhỏ, anh đã không tin vào ma quỷ mà chỉ tin vào khoa học. Để tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra, anh yêu cầu vợ từ giờ chú ý đến em gái nhiều hơn.
Quả thật sau một thời gian quan sát, một buổi sáng, khi trở về nhà lấy chìa khóa, Ngô Quế Linh chết lặng phát hiện em gái đang đứng trong nhà! Ngay khi thấy chị gái phát hiện, Ngô Quế Anh liền lăn ra ngất.
Đến khi Ngô Quế Linh lay dậy, Quế Anh mới giả đò: "Em còn chưa có đứng lên, vừa rồi chị vào phòng em liền ngất đi, cũng không biết xảy ra chuyện gì...".
Sau vụ việc này, chồng của Ngô Quế Linh quyết định làm rõ vụ việc mới thôi. Anh bí mật lắp camera ở những góc kín và không cho mọi người biết. Suốt nửa tháng quan sát, anh không phát hiện ra vấn đề gì nhưng rồi một ngày, anh ngỡ ngàng thấy cô em vợ bại liệt đứng lên, đi lại như bình thường. Quế Anh vào bếp lục đồ ăn thừa ngày hôm qua, lấy một nắm đậu phộng bỏ vào túi. Ăn uống xong lại nằm dài trên giường.
Anh lập tức cho vợ xem đoạn trích xuất camera. Sau khi phân tích hồi lâu, hai người kết luận Ngô Quế Anh không hề bị liệt. Cô ấy đã giả vờ suốt 20 năm qua!
Ngô Quế Linh lập tức xông vào phòng, cho em gái xem đoạn video và còn bắt quả tang trong túi em vẫn còn những hạt đậu phộng. Thế nhưng Quế Anh vẫn mặt dày chối cãi bằng được.
Các bác sĩ thăm khám cho Ngô Quế Anh.
Ngô Quế Linh sau đó đưa em gái đến bệnh viện khám. Sau 3 ngày hội ý các bác sĩ kết luận: Thứ nhất, chức năng thể chất của Ngô Quế Anh hoàn toàn bình thường. Một người bị liệt 20 năm, cơ tay và cơ chân chắc chắn sẽ teo đi nhưng Quế Anh không những khỏe mà còn khỏe hơn nhiều người.
Thứ hai, tinh thần cô ta cũng không có vấn đề gì, không có triệu chứng của bệnh tâm thần phân liệt.
Tuy nhiên bác sĩ cũng cho rằng, việc Ngô Quế Anh giả vờ bị liệt có thể là do một loại bệnh tâm lý. Cô ta luôn nghĩ rằng mình bị liệt, tâm trí của cô ta đã điều khiển cơ thể khiến nó không thể cử động.
Sau cùng, bác sĩ tâm lý đề nghị Ngô Quế Linh đưa em gái đến Thượng Hải, tìm giáo sư tâm lý nổi tiếng Xa Giới Long để được tư vấn.
Khi gặp Ngô Quế Anh, giáo sư Xa Giới Long rất bất ngờ. Sau nhiều lần quan sát, tiếp cận, giáo sư Xa phát hiện ra, cô ta chẳng bị bệnh gì cả! Hoàn toàn là giả vờ!
Nhưng tại sao lại có kẻ quái dị, giả vờ bị liệt suốt 20 năm như thế?
Sau khi tìm hiểu về hoàn cảnh gia đình của nhà họ Ngô, giáo sư Xa cuối cùng đã tìm ra được tất cả sự thật. Giáo sư cho biết sở dĩ Ngô Quế Anh như vậy hoàn toàn là do cha mẹ cưng chiều cô từ nhỏ. Điều này khiến cô quen với cảm giác được gia đình quan tâm chăm sóc. Vậy nên cô ta đã giả vờ bị liệt để được gia đình chăm sóc cả đời!
Sự thật cuối cùng cũng được đưa ra ánh sáng, nhưng trước sự ngỡ ngàng của nhiều người, cả nhà họ Ngô không hề tức giận khi biết em gái giả bệnh mà còn rất vui mừng vì em đã "trở thành" người bình thường. Họ quyết định tiếp tục chăm sóc cho cuộc sống của em gái và vẫn yêu thương cô như trước.
Quả thật, gia đình này rất yêu thương nhau. May mắn thay, sau khi lời nói dối bị vạch trần, cảm động trước tình cảm của anh chị nên Ngô Quế Anh đã nhận ra sai lầm của mình. Sau khi được tư vấn tâm lý, cô đã trở thành người bình thường.
Dù vậy, câu chuyện của nhà họ Ngô cũng khiến nhiều bậc cha mẹ phải nghiêm túc suy nghĩ về cách nuôi dạy con của mình. Yêu thương, chiều chuộng con không có gì sai nhưng chiều chuộng quá đà sẽ vô tình tước đi quyền tự lập của con, khiến con trở thành một đứa trẻ to xác, không bao giờ trưởng thành...