Chuyện kinh dị: "Leo rank Việt, vui nhất là việc chửi nhau từ khi pick tướng đến lúc GG"

Cua Kỳ Cục  - Theo Helino | 07/05/2018 05:30 PM

Liên Minh Huyền Thoại
01/08/2012 NCB: Riot Games NPH:

Đôi khi chơi game, những cảm xúc tiêu cực nhất lại là điều đáng nhớ nhất.

Đến Cowsep sang server Việt Nam “du học” cũng phải thốt lên: “Trẻ trâu chửi bậy kinh quá!”, thì sẽ hẳn không ngoa khi nói rằng: Chửi bậy trong Liên Minh Huyền Thoại chính là một trong số những đặc trưng khác biệt nhất tại “lò đào tạo Yasuo số 1 Thế giới” chúng ta.


Đến thánh Cowsep cũng phải thừa nhận điều đó

Đến thánh Cowsep cũng phải thừa nhận điều đó

Chửi nhau từ khi pick tướng

Có rất nhiều lý do khiến cho tâm trạng của bạn trở nên tiêu cực và thốt ra “lời vàng ý ngọc” ngay từ khâu cấm chọn. Những thành phần pick lock? Những thành phần tranh lane? Những thành phần vác vào một con tướng không ăn nhập gì với đội hình? Troller? Bị cấm mất tướng định chọn? Yasuo? Hay thậm chí là chỉ vì tên nhân vật của thằng trong team trùng với tên của… người yêu cũ?

Hàng triệu người chơi sẽ là hàng triệu câu chuyện khác nhau về vấn đề này, cũng là bấy nhiêu cách nhìn nhận. Có người cảm thấy rất khó chịu khi ngay từ bước đầu tiên cả team đã không được hòa thuận cho lắm, thậm chí một số người chơi còn nghĩ ngay đến một ván thua ngay cả khi chưa bắt đầu. Tuy nhiên đối với một số game thủ khác thì việc này tỏ ra không thực sự quan trọng, chửi thì chửi, chơi thì vẫn cứ chơi, vậy thôi.


Ngay từ những tướng ban/pick đầu tiên cũng có thể châm ngòi cho một cuộc khẩu chiến

Ngay từ những tướng ban/pick đầu tiên cũng có thể châm ngòi cho một cuộc khẩu chiến

Cho đến khi GG

Có ai mà chưa từng trải qua một trận đấu mà chơi thì ít, chửi nhau thì nhiều? Chửi từ khi mua đồ đến khi nhà chính nổ, hở ra là chửi, chết là chửi, skill hụt là chửi, không giết được địch là chửi, thậm chí lỡ ks mất 1 con lính cũng chửi. Từ những ngôn từ thâm sâu ý hiểm đến cục súc thô thiển, từ câu ngắn đến câu dài, từ chửi bằng tiếng Việt vắt sang cả tiếng Anh, ôi thôi đủ cả.

Đứng từ một góc độ “sách vở” và đậm chất lý thuyết, sẽ có người nghĩ như thế này: “Lúc đầu mới chơi thì có thể ai cũng gà thôi, mình phải nên thông cảm, chứ mình không nên chửi bới. Thắng thua là chuyện bình thường, nếu mình có chửi thì cũng không thay đổi gì thậm chí còn khiến cho đồng đội nản, thua còn nhanh hơn. Trong game nếu có bực mình thì không nên chat gì hết, tốt nhất là nếu gánh được thì gánh, còn không thì đánh chơi chơi thôi đợi 15 phút GG hoặc là đứng yên cho phá nhà”.


Đối với những thành phần này thì biết thiền làm sao, nhịn làm sao…

Đối với những thành phần này thì biết thiền làm sao, nhịn làm sao…

Điều ấy là hoàn toàn đúng và văn minh, lịch sự. Ấy thế nhưng vào game thiên biến vạn hóa, có ván nhịn được, có ván không, kiểu gì thì kiểu chẳng thể nào tránh 100% được, thậm chí là ngày nào chơi cũng gặp ấy chứ.

Nhưng lại là những cảm xúc vô cùng đáng nhớ

Không thể nói rằng rằng việc chửi nhau, đổ lỗi cho nhau là vui được, trừ khi đó là bạn bè đã quen biết từ trước (với trường hợp này thì chửi nhau lại là cách “thể hiện tình cảm”). Cảm giác ức chế lúc đó là thật, tuy nhiên sau vài ngày, đôi khi một trận thắng lại không phải là thứ còn nằm trong đầu bạn, mà chính là cái trận “võ mồm” từ đầu chí cuối ấy.

Tôi đã từng chơi những trận đấu LMHT “chuẩn mẫu mực”: rừng gank hợp lý, support kiểm soát mắt liên tục, mid đảo đường bất cứ khi nào có khoảng trống, toplane luôn dịch chuyển kịp thời, cuối cùng là một chiến thắng nhanh chóng kèm 5 cái vinh danh. Có lẽ đó cũng là những trận đấu “trong mơ” của bất cứ game thủ LMHT nào. Tuy nhiên thử tượng tượng, nếu cả tháng, cả năm các trận đấu đều “sạch sẽ, tinh tươm” như thế, chỉ ngồi im lặng click và click, mọi thứ cứ trôi tuồn tuột theo ý muốn, có phải rất chán không?

Bởi vậy, cảm giác máu lửa, nhập tâm tuyệt đối vào việc thành hay bại, thắng hay thua mới là giá trị cốt lõi của bất cứ một tựa game nào. Hằng ngày gặp trẻ trâu, dù team ta hay team địch, rồi không kiềm chế được mà trót lỡ… chửi nhau thì có phải lúc ấy cảm xúc của bạn được bộc lộ một cách thật nhất, dữ dội nhất? Và có phải sau mỗi lần như thế, cảm giác ganh đua lại khiến bạn muốn chơi nữa, rồi vỡ òa sung sướng khi gánh được team và bắt “kẻ thù cùng team” im mồm bằng thực lực?

Tạm Kết

Nói như vậy không có nghĩa là chúng ta cổ súy việc chửi bậy, chỉ là điều gì cũng có hai mặt của nó mà thôi. Chúng ta vẫn nên tự hào mình đang được chơi ở một khu vực máy chủ, tuy không phải là giỏi nhất, nhưng chắc chắn là khó nhất, và vui nhất! Thấy gương Cowsep đấy, dù đã được unbanned tại server Hàn nhưng vẫn một mực thích server Việt hơn, chính là nhờ những giờ phút “trẻ trâu” và “chửi bậy thần sầu” ấy chứ đâu.