Bài viết của bạn Nguyễn Đức Nhật gửi về cho cuộc thi Cây Bút Vàng 2020, ban biên tập chỉ tinh chỉnh lại về khâu trình bày cho phù hợp.
Chắc hẳn những ai ghé đọc bài viết này cũng từng có những khoảng thời gian “oanh liệt” đáng để nhớ lại: Khi lần đầu tiên nhìn vào màn hình tivi cùng bộ điện tử 4 nút, khi ra hàng game chơi thì bị bố mẹ bắt được, khi lớn một chút thì nhịn ăn sáng để có tiền ra tiệm đĩa CD mua những trò chơi điện tử với nhiều hình ảnh bắt mắt, khi lần đầu tiên biết cảm giác chơi game CS, đế chế cùng bạn bè dù chỉ là nối LAN giữa các máy với nhau…
Cũng như bạn, tất cả những điều đó như mở ra một thế giới đầy màu sắc với một thằng trẻ con như tôi cách đây chừng hơn 20 năm gì đó. Nhưng ngày nhỏ ai biết gì đâu, cứ thấy màn hình với những hoạt cảnh chuyển động đầy màu sắc là thú vị lắm rồi, hơn nữa “chơi điện tử” ngày đó là một khái niệm gì đó cực kì xấu với các bậc phụ huynh: cha mẹ, họ hàng, làng xóm, tất cả những người lớn thậm chí còn kì thị cả bà chủ quán trò chơi điện tử nữa cơ.
Nhưng không phải vì bị cấm đoán, bị ghét mà chúng tôi – những đứa trẻ con, thôi niềm yêu thích với trò chơi điện tử. Cỡ năm lớp 3-4 gì đó, trong một lần bị mẹ cấm ăn cơm vì đi chơi điện tử, tôi đã có suy nghĩ trong đầu rằng: "rồi sau này game sẽ trở thành một điều gì đó thật lớn lao và bố mẹ sẽ không thể cấm con chơi game được nữa". Suy nghĩ vậy, tôi tiếp tục chơi, chơi nhiều tựa game khác nhau để trải nghiệm từng tựa game như một món quà dù ngày đó chẳng dễ gì tìm và chơi được. Cái cảm xúc háo hức tới giờ chơi game ngày đó tới nay - một ông bố 30 tuổi có 2 con – vẫn nguyên vẹn như ngày nào.
Khi lớn lên, đi học, thời kì của Mario hay Contra đã qua đi nhường chỗ cho những tựa game trên máy tính như CS, đế chế, The Sims 1… tại các quán net. Lúc được chơi tôi cố gắng mày mò từng thứ: Cách đổi nút trong CS, các từ khóa được hiện ra mỗi khi bấm vào The Sims cùng số từ vựng nhiều nổ não đối với 1 cháu học tiểu học ngày xưa.
Các lệnh cơ bản tôi còn lấy cả từ điển ra tra với vốn tiếng anh ít ỏi của mình, rồi sau đó lại hướng dẫn lại những bạn chơi khác. Không có gì khoái chí hơn việc vênh váo với thằng bạn tiểu học: "Mày biết Shot là gì không? Bắn đấy. Cái ô ngay dưới là "ngắm", "left" là trái, "right" là phải…." trong khi mặt chúng nó đần nghệt ra. Những điều nhỏ nhặt vậy làm tôi bắt đầu có hứng thú với việc tìm hiểu game, những giá trị mà game đem lại.
Tới khi học cấp 2 cấp 3, đã có tiền tiêu vặt, tôi lại hay dành dụm mua những tạp chí với nhiều bài phân tích, giới thiệu. Lúc này tôi cũng biết rõ game là niềm vui và yêu thích của mình và bắt đầu tìm kiếm sâu hơn: Những nhân vật game, cốt truyện game, nhạc game, những bí mật ẩn giấu trong game. Không ít điều trong số chúng làm tôi vô cùng bất ngờ và cũng đem ra áp dụng trong đời sống thực. Nếu trải nghiệm này cũng giống của bạn, thì tôi chắc rằng, đã nhiều lần bạn bị bạn bè hay gia đình cho rằng mình là người dở hơi trong suy nghĩ cũng như hành động. Đúng chứ?
Sau giai đoạn đó, tôi xách đồ lên Hà Nội học đại học, cũng mang theo niềm yêu thích của mình đi theo. Có máy tính, tôi thử qua hầu hết các tựa game kim cổ, online có offline có. Khó mà đếm hết có bao nhiêu tựa game tôi đã cài, chơi xong, xóa đi, cài game mới. Có bận tôi cũng từng không lên giảng đường để chờ ngày Diablo 3 ra mắt. Tôi cũng có lúc không ngủ cả đêm để xem các giải đấu DotA 1 và DOTA 2 ngay trước ngày đi thi. Người yêu cũng bỏ hẹn hò để ở nhà xem và chơi game The Witcher… Không thể kể hết được tình yêu mà mình dành cho game lớn như thế nào (tí nữa không lấy được vợ).
Counter Strike, một phần tuổi thơ của game thủ Việt...
Vậy tụm lại, game là gì mà làm bản thân có thể say sưa tới vậy? Câu hỏi này tôi cũng thử tự trả lời nhiều lần nhưng cũng chưa có đáp án thực sự chính xác. Cũng như nhiều bạn, chắc đam mê thì là đam mê thôi cần gì lí do. Tuy vậy, có một điều tôi thực sự chắc chắn: Game có nhiều giá trị, thậm chí những giá trị từ game có thể ảnh hưởng tới suy nghĩ tính cách của một con người.
Những tựa game trước kia thường có nội dung không quá lắt léo, cái tốt chống lại cái xấu, thì qua thời gian dài phát triển, game đưa tới cho chúng ta nhiều lựa chọn hơn. Chúng thường có cốt truyện dài hơn, mỹ thuật hơn, tương tác hơn, và quan trọng nhất một tựa game muốn thực sự hay cần đem tới cho người chơi một thông điệp nào đó ý nghĩa sâu sắc mang quan điểm nhân sinh.
Suy cho cùng, game cũng là do người thiết kế ra. Một tựa game mang đầy đủ màu sắc và quan điểm của những người chế tác ra nó. Nếu bạn xem một bộ phim, đọc một cuốn sách, nghe một câu chuyện chỉ thường được đặt ở ngôi thứ ba quan sát, thì game lại cho ta những trải nghiệm thực sự khi cho bạn một nhân vật, cho bạn một tình huống mà bạn phải tự xem xét và suy ngẫm. Sự lựa chọn trong game của bạn là chính con người bạn, là chính cư xử của bạn khi gặp những vấn đề tương tự trong đời sống thực.
Từ niềm vui với những hình ảnh bắt mắt, nay game là nơi mà tôi có thể cảm nhận những trải nghiệm của mình, là nơi để tôi lắp ghép lại những điều vui buồn trong cuộc sống thực mỗi lúc bộn bề. Với một "thanh niên già" như tôi, chờ đợi một tựa game mới tức là chờ đợi những trải nghiệm mới, những câu chuyện mới, những kinh nghiệm mới mà bản thân chưa từng trải qua rồi đem nó vào thế giới thực.
Mỗi game lại có một niềm vui, thông điệp ẩn giấu tới cho mọi người
Câu chuyện của tôi thường được đem ra kể cho học trò mỗi khi rảnh rỗi. Có lúc thì để chứng minh rằng chúng cần phải theo đuổi đam mê, có lúc thì để nói rằng tôi cũng từng có những lúc ham chơi, có lúc thì để mình cảm thấy tự hào vì đã dành thời gian làm điều mình yêu thích mà không quên đóng góp cho xã hội.
Trở lại những năm gần đây, phong trào thể thao điện tử ở Việt Nam dần phát triển, người ta không kì thị với game nữa, coi game là một thú vui giải trí, những người chơi game chuyên nghiệp cũng dần phát triển lớn mạnh qua từng năm. Game còn cho chúng ta những trải nghiệm kết nối bạn bè, kết nối cảm xúc của mọi người với nhau. Tôi thường nhớ lại suy nghĩ ngày nhỏ của mình và tự mỉm cười. Game đã cho tôi nhiều thứ, mà quan trọng nhất là cho tôi trở thành con người hôm nay.
Bài viết này xin gửi tới các bạn trẻ, nếu yêu thích game, hãy yêu nó như một người bạn tri kỉ. Vì yêu game theo tôi cũng chính là yêu con người các bạn, yêu những giá trị mà game đem lại cho các bạn. Đừng chơi game một cách mù quáng mà hãy xem game như liều thuốc tinh thần sảng khoái. Tôi cũng chắc chắn những tựa game bạn đã, đang và sẽ chơi sẽ trở thành một phần con người bạn trong cuộc sống thực giống như cách đã làm nên con người tôi vậy. Thân ái! Giờ thì tôi lại xin phép vợ chơi game đây!
Đã thành thông lệ, sân chơi "Cây bút vàng" được GameK phối hợp tổ chức hàng năm để anh em có dịp giao lưu, thể hiện mình với game thủ khắp bốn phương.
Đây cũng là nơi các bạn được đọc, trải nghiệm những bài viết xuất sắc, chất lượng... xoay quanh cuộc sống, những cảm xúc rất riêng mà chỉ game thủ mới thấu hiểu - đồng cảm.
Chi tiết cuộc thi và giải thưởng xem Tại Đây . Mọi bài viết và thắc mắc, anh em hãy gửi về caybutvang@gamek.vn nhé!