Tôi đã từng đọc đâu đó một câu nói: “Chỉ có hai điều là vô hạn: vũ trụ và sự ngu dốt của con người, và tôi không chắc lắm về điều đầu tiên”. Một số người nói nó thuộc về Albert Einstein, một số nói không. Tôi thì cũng chẳng quá ham thích tìm tòi tường tận gì cho cam, nhưng thật sự tôi vẫn rất ấn tượng. Cuộc sống có những điều thật tình cờ khi mà những thứ xa lạ vô tình lạc vào nhau, cuốn hút nhau hoặc tương đồng nhau đến kỳ diệu. Chúng như những cặp mắt của hai kẻ xa lạ chưa từng biết gì về nhau bỗng nhanh chóng tan vào nhau say đắm. Hay cũng có thể là cái cảm giác đầu tiên khi chúng ta rơi tuột vào một thế giới mà Bioshock Infinite đã được tạo ra, cảm nhận nó như một thực thể đang thở, đang tồn tại, đang sống. Và thật hấp dẫn khi câu nói mà tôi đã đọc lại tương đồng một cách huyễn hoặc với siêu phẩm kết thúc tuyệt tác Bioshock một thời.
Cuộc sống hiện đại ngày nay là những chuỗi những âm thanh chát chúa của động cơ xe, tiếng kèn, tiếng người la ó... Nếu một ngày đẹp trời bạn bắt đầu dạo bước để quên đi những thứ buồn bã vẫn còn vang vang sâu trong lòng, có bao giờ bạn nghĩ phố xá ngày xưa có yên ả, thanh bình hơn bây giờ không? Tôi tìm thấy những thứ thật hoài cổ và nhẹ nhàng, êm dịu trong Bioshock Infinite. Thật hiếm có trò chơi nào mang đến cái cảm giác thân thuộc và lắng đọng như thời gian từng hằn lên trên da thịt mỗi con người những dấu ấn chỉ thuộc về riêng nó.
Bầu trời của thành phố Columbia đầy những tia nắng và một màn sương mù giăng giăng khắp phố, nơi mà những tiếng nhạc du dương từ ban nhạc cùng tiếng đĩa hát như chạm vào nhau ngẫu hứng. Phố phường quanh đây căng tràn một sức sống hiếm gặp, nơi mà những con người dành cho nhau thời gian chuyện trò, tán gẫu hay đùa vui. Bạn có thể dọc theo những con đường lát gạch, lắng nghe tiếng những cư dân đang sống bàn tán, những quán café đem đến cảm giác đầy mùi thơm dìu dịu. Những kiến trúc trôi lơ lửng như trong những giấc mơ thời thơ ấu làm tôi choáng ngợp về sự đài các và thanh lịch của chúng. Bioshock Infinite cho tôi vào vai một gã thám tử tên Booker Dewitt, ngang tàng, tàn khốc cập bến thành phố tựa như một thiên đường này, với dòng chữ “Bring us the girl, and wipe away the debt” cùng cái tên Anna ám ảnh.
Trò chơi bắt đầu với hình ảnh một ngọn hải đăng u tối, một người bị tra tấn với dòng chữ “Don’t disappoint us” và một cỗ máy kì lạ, một đài tưởng niệm đầy ánh nến với một không khí bi thương đủ để lại lắm câu hỏi và sự ngờ ngợ cùng cảm giác những thứ không ổn đang tồn tại, đang diễn ra. Nó không quá mạnh mẽ nhưng vừa đủ để không bị mờ nhạt trước những màn hành động nghẹt thở.
Tôi rất thích thú khi được Melee kẻ địch với đầy sự bất ngờ, táo bạo nhưng cũng lột tả cái cá tính ngang tàng, bất cần của một tay cờ bạc- Booker. Lạc vào những pha đấu súng điên cuồng và khốc liệt với từng loại súng mà trò chơi đưa đến, tôi cũng cảm nhận được những tiếng oang oang đinh tai hay những khuôn mặt máu me thảm thương. Tôi chờ đợi kẻ thù sụp bẫy một cách hào hứng. Sự nghẹt thở khi phải tìm chỗ nấp khi đạn dược hết, Salt hết, Shield hết và mừng như bắt được vàng khi Elizabeth cung cấp dược liệu và những thứ cần thiết khác. Bioshock hấp dẫn bất kỳ ai với đầy những màn chơi kịch tính và đa dạng.
Hệ thống Vigor đã mang đến một hơi thở mới mẻ và cuốn hút, đầy tính chiến thuật. Sự kết hợp giữa Vigor, súng và melee là một sự kết hợp hoàn hảo khi bạn tứ đầu thọ địch. Tôi đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác vì kẻ thù vô cùng đa dạng và mang đầy tính thách thức: Khi thì là những Police hay Soldier đông nhan nhản, các Automa thì sẵn sàng nhả cả băng đạn về phía bạn khi mới bắt gặp được một ánh nhìn. Các Mosquito thì vô cùng linh động dễ dàng cho bạn ăn kẹo đồng khi bạn mải chú ý về một phía. Các Patriot vô cùng khó xơi, phải luồn lách và né tránh liên tục và cố gắng tấn công vào chỗ yếu. Hay các Handy Man như một Hulk chính hiệu sẽ cho bạn tận hưởng cảm giác bị hất tung lên mái nhà và té xuống đau điếng. Hệ thống Sky-line mang đến một trải nghiệm đắt giá hệt như một chuyến đi tàu lượn kết hợp với súng hay Strike tạo nên những pha hành động cực kỳ đẹp mắt và vô cùng đã tay.
Bioshock là một tập hợp những vũ trụ song song thể hiện hai mặt: bất biến và biến đổi nhưng nó cũng thể hiện nốt cái sự ngu ngốc đến tột cùng của chính những kẻ cho mình là hiện thân của sự tối cao. Trò chơi mang lại cái cảm giác ghê tởm trước những thí nghiệm phi nhân đạo không chút tình người, những phát kiến vĩ đại đến mức chỉ có thể nghĩ tới chứ không phải với tới, chạm tới trong mơ. Nó cũng là sự biến chất của một con người khi nhìn thấy bản thân mình và những thứ thuộc về bản thân trong một tear khác, một thế giới khác, một cuộc sống khác. Cũng lột tả luôn sự đáng sợ, sự mất nhận thức, ích kỷ đến mức điên cuồng của một cá thể ở không gian này đối với chính bản thân nó ở không gian khác.
Tôi bị cuốn vào các câu hỏi và thích thú khi các thông tin không biết tự lối nào lọt vào đầu óc khi tôi đang chơi. Sự kì bí về các lời tiên tri của Father Comstock chính xác đến lạ lùng, sự xuất hiện của cặp song sinh Lutece và cái tên Anna ngỡ như xa lạ mà vô cùng quen thuộc. Cái tên Booker, vết xăm hình chữ AD như nằm rõ trong lòng bàn tay “Đấng tiên tri” ấy. Khi tôi hoàn thành trò chơi lần đầu tiên, những gì đọng lại trong tâm trí là cảm giác khó chịu về những quan niệm, đấu tranh quyền lợi của chính những cư dân Columbia, những điều khó hiểu đến đau đầu về cái thế giới tồn tại trong trò chơi, những bí ẩn không có một- dù chỉ một gợi ý nào để làm sáng tỏ. Chính điều này kích thích tôi hoàn thành trò chơi những lần sau đó.
Nếu như nhắc đến Bioshock mà không kể đến Elizabeth thì đó sẽ là một thiếu sót cực kỳ ngớ ngẩn. Elizabeth không chỉ đơn thuần là một AI như những trò chơi khác, cô ấy mang lại cảm giác an toàn và gắn kết với chính người chơi. Họ đã tạo ra một AI gần như một con người, không chỉ biết quá máy móc, không quá vướng bận người chơi, hữu ích và như thực sự tồn tại cạnh bên chính chúng ta. Elizabeth có thể tìm kiếm và đưa cho chúng ta vật dụng. Tôi nhìn thấy cô ấy cười, nói, trò chuyện, mang trong mình một tính cách riêng, một suy nghĩ riêng. Dù Elizabeth là một cô gái bị cầm tù, bị cách ly khỏi thế giới bên ngoài nhưng cô ấy có cái nhìn trọn vẹn về cuộc sống, về ước mơ, về khao khát sống nơi thành phố cô ấy mơ ước- Paris.
Được nuôi dưỡng bằng chính niềm đam mê và năng lực phi thường cũng như bí ẩn về thân thế bản thân cho Elizabeth một tính cách trang nhã, ngây thơ nhưng trí thức và đầy quyến rũ. 2K đã khéo léo lồng ghép giữa những đoạn được lập trình và những phân cảnh của cốt truyện để tạo ra một trong những AI vô tiền khoáng hậu của làng game, cũng đồng thời bộc lộ một số phận đáng thương và cái căm giận của những kẻ đầy ắp dã tâm, tham lam và điên rồ. Elizabeth buộc tôi cảm nhận khi cô ấy bị dằn vặt tâm can khi giết người và những cuộc biến đổi của chính cô qua những gì cô trải nghiệm cuộc sống nằm ngoài cái lồng chim- Monument Island, nơi mà chính cô- thể xác và Songbird- hiện thân một phần tâm hồn bị giam hãm. Những chi tiết như khi cặp song sinh Lutece cho cô xem mặt dây đeo hình chú chim hay cái lồng, những ngổn ngang về thân thế của cô cùng đốt ngón tay mất tích bí ẩn kèm theo đó là năng lực mở không gian (tear) của cô dần dần được hé lộ.
Bioshock Infinite cho bản thân tôi nhìn thấy những sự kiện vô cùng vô tận được đan xen và chính những bí ẩn ấy -đầy tính tò mò và kích thích khám phá. Trò chơi gần như không có những màn giải đố khó nuốt hay những màn lần tìm đường dễ lạc. Chỉ với một nút N bạn sẽ được chỉ thẳng đến nơi mà màn chơi tiếp theo bắt đầu. Cái duyên dáng và thu hút một cách thông minh đôi khi hơi đáng sợ ở trò chơi là sự bí ẩn được dấu sâu kín trong từng cuốn analog dọc theo đường đi, các lựa chọn trong trò chơi chỉ ảnh hưởng một phần của trò chơi chứ không hề tác động đến cốt truyện chính trong thành phố Columbia.
Columbia đẹp một cách tráng lệ và mỹ miều mà theo như những gì Father Comstock- người đã “Đưa những con cừu khỏi thế giới trần tục bên dưới” là “thiên đường” -sự đối lập giữa những sắc tộc, sự xa hoa của tầng lớp người giàu và sự khốn cùng của tầng lớp lao động. Được che đậy khéo léo và kỹ càng sau cái vỏ hoàn hảo ấy là hình ảnh lũ trẻ con phì phèo thuốc phiện, những người bị biến thành nô lệ phải làm việc quần quật không nghỉ.
Trò chơi cũng là một chuỗi những cái chết, những thông điệp không rõ ràng kéo dài miên man bất tận nơi mà những con người đổ gục xuống với đầy máu chỉ để trục lợi cho kẻ khác. Các mối quan hệ và các thủ đoạn được sử dụng để loại trừ nhau được khắc họa nhẹ nhàng nhưng không mờ nhạt. Sự cuồng tín một cách thái quá của các cư dân ngay trong thành phố Columbia cũng cho thấy sự vô hạn trong chính cái mù quáng của cả một cộng đồng. Thế giới của Bioshock Infinite là một thế giới mà những xâu xé về quyền lợi của con người với con người, về những phân biệt chủng tộc đầy dai dẳng, những âm mưu thủ đoạn ghê rợn đến kinh người.
Một điểm tôi cực kỳ yêu thích của trò chơi đó là giây phút thư giãn sau một quãng đường dài, ấy là khi Booker đàn cho Elizabeth hát. Những tưởng kẻ trai ngang tàng ấy cũng có những giây phút yêu đời và nghệ sĩ. Đó là giây phút thanh bình, yên ả tạo nên cái đối lập đầy mong manh giữa cái đúng -sai của cuộc chiến bên ngoài căn phòng và sự sống- cái chết của những kẻ tham gia vào cái đấu tranh cho chính bản thân mình vì sự đúng- sai đó. Đây có lẽ là chi tiết đáng ghi nhớ nhất xuyên suốt quá trình chúng ta theo chân Booker để tìm đến cái đích đã qua xa vời với mục tiêu ban đầu của anh ta.
Cặp song sinh Lutece xuất hiện xuyên suốt trò chơi, làm những điều ngớ ngẩn nhưng nói nhưng câu nói đầy thâm thúy. Đó có lẽ là sự tô điểm đầy thuyết phục và chính xác cho cốt truyện của cả trò chơi. Cặp đôi này cũng mang theo những ngổn ngang và ẩn dụ, ví von về những khái niệm vật lý, giả thuyết và bí ẩn về vũ trụ- cơ sở cho chính tạo cảm hứng cho cốt truyện của Bioshock Infinite.
Bioshock Infite là một sự chuyển giao giữa vô số các màn chơi cho thấy sự tài tình và khả năng dẫn dắt của những người sáng tạo nên chính bản thân nó. Các màn chơi từ trên không, trên mặt đất đến các cuộc chạm trán với khinh khí cầu, với Songbird. Đó là cuộc chạm trán với Siren, với Silent boy trong không gian rờn rợn đến lạnh người. Đó cũng là một chặng đường dài được kéo ra xa khỏi cái đích mà Booker được đặt vào khi một mình dấn thân đến Columbia- “Bring us the girl and wipe away the debt”.
Có lẽ đây là sự khởi đầu cũng đồng thời là sự kết thúc nhưng lại được diễn ra tách biệt giữa hằng hà sa số vũ trụ song song, nơi mà ở đó, Booker không ai khác chính là kẻ thủ ác. Các tuyến nhân vật phụ được khắc họa rõ ràng và đóng vai trò quan trọng trong suốt cuộc chơi. Cái cách mà những nhà phát triển lôi Booker vào chính cuộc nổi loạn và những hành trình tiếp theo đầy logic và thuyết phục. Booker gần như mất trí nhớ và chi tiết máu cam chảy qua mỗi lần anh ta nhớ lại thực sự là một cái mốc giữ cốt truyện liền mạch nhất có thể.
Tham vọng điên cuồng, sẵn sàng bất chấp thủ đoạn là một hành động, một dấu hiệu của sự ngu ngốc. Bioshock mang chính sự ngu ngốc ấy chuyển tải thành một tựa game và ở đó vô số những vũ trụ được tạo ra để thể hiện lại chính sự ngu ngốc ấy. Sẽ thật không quá ngoa ngoắt khi tựa game tương đồng với câu nói- “Chỉ có hai điều là vô hạn: vũ trụ và sự ngu dốt của con người, và tôi không chắc lắm về điều đầu tiên” một cách kỳ lạ. Bioshock mang trong mình tính chất của một trò chơi, một sản phẩm giải trí và nó quyến rũ như một quyển sách mà càng đọc chúng ta lại càng cảm thấy hay. Chính cái cốt truyện có một độ sâu vô cùng tận ấy thì cứ mỗi lần chơi bản thân tôi lại khám phá thêm được nhiều điều, những câu hỏi được dần sáng tỏ qua những lần chơi ấy. Đồ họa trong game đẹp một cách nhẹ nhàng và mang không khí tươi mới trong khoảng nửa đầu và đầy tăm tối trong nửa sau.
Nếu kết hợp với DLC thì bạn có thể tìm ra được những giải đáp cho cả 2 phần Bioshock 1 và Bioshock 2.
Bioshock Infite có thể là một tựa game giải trí đáng chơi nếu bạn bỏ qua các chi tiết cốt truyện và chỉ bấm N để đến các màn chơi một cách nhanh nhất. Lối chơi đa dạng và vũ khí cũng như kho đồ nâng cấp, hệ thống Vigor đầy ma lực đủ tầm để đưa bạn đến phút giây giải trí dễ chịu. Bầu không khí game sống động đầy quyến rũ cùng đồ họa bắt mắt thừa khả năng nhận được cái gật đầu của những người khó tính. Tôi yêu thích tựa game vì nó cho tôi cảm giác mà tôi buộc phải cảm nhận cái thế giới sống động nằm ngay trong lòng nó.
Còn bạn, bạn có từng thử dành cho nó thời gian chưa? Tôi dám chắc bạn sẽ nhớ rõ câu nói này:” Booker, are you afraid of god? -No, but I'm afraid of you.”
Để tham gia cuộc thi Cây Bút Vàng, các bạn hãy gửi bài viết về hòm thư info@gamek.vn.
Thông tin chi tiết xem tại ĐÂY.
Cùng đọc các bài dự thi khác của Cây bút vàng 2018 tại ĐÂY.