Đời Sống Pháp Luật | 20/10/2025 09:50 PM
Thế giới Kim Dung không chỉ có những trận tỷ thí nảy lửa hay những âm mưu tranh đoạt ngôi vị. Sự vĩ đại của nó còn nằm ở chiều sâu của 'lore' (cốt truyện), nơi những huyền thoại được 'build' (xây dựng) một cách vô cùng kỳ vĩ. Họ là những "vị thần" ẩn mình, những người đặt ra luật chơi, và 4 cái tên sau đây chính là minh chứng rõ ràng nhất cho việc: 'Trùm cuối' thực sự không bao giờ lộ diện.
Ngay từ cái tên đã toát lên sự "bá đạo": "Kẻ duy nhất mong được thất bại". Đây không chỉ là một danh xưng, nó là một lời khẳng định về một cuộc đời vô đối đến mức... nhàm chán. Độc Cô Cầu Bại không xuất hiện trong dòng thời gian chính, nhưng 'setting' của ông ảnh hưởng trực tiếp đến hai trong số những kiếm khách vĩ đại nhất.

"Kiếm ma" Độc Cô Cầu Bại theo một số bản dựng sau này.
Di sản của ông là triết lý về 5 cảnh giới kiếm thuật, được để lại trong Kiếm Mộ. Từ Lợi kiếm sắc bén thời trẻ, đến Nhuyễn kiếm biến ảo, rồi Huyền thiết trọng kiếm "lấy sức đè người", cho tới Mộc kiếm và cuối cùng là Vô kiếm. Chỉ riêng việc học được một phần di sản của ông đã tạo ra hai 'main character' siêu hạng trong các bộ tiểu thuyết của Kim Dung.
Chỉ nhờ lĩnh hội được triết lý của Huyền Thiết Trọng Kiếm, Dương Quá đã tự 'build' cho mình con đường võ học riêng, trở thành Tây Cuồng trong tân "Ngũ Tuyệt". Trong khi đó, Lệnh Hồ Xung học được bộ Độc Cô Cửu Kiếm (thứ mà Độc Cô Cầu Bại có lẽ đã... vứt bỏ khi đạt cảnh giới cao hơn), Lệnh Hồ Xung đã trở thành kiếm thủ đệ nhất thiên hạ.

Chỉ riêng ông đã tạo ra 2 đại cao thủ lừng lẫy trong các tiểu thuyết Kim Dung.
Hãy tưởng tượng, nếu Độc Cô Cầu Bại còn tại thế, e rằng Hoa Sơn luận kiếm cũng chỉ là trò trẻ con, và Đông Phương Bất Bại cũng chưa chắc dám tung hoành võ lâm trước mặt ông.
Nếu Thiên Long Bát Bộ là tác phẩm có thang đo sức mạnh cao nhất, thì phái Tiêu Dao có thể xem là "môn phái của các thần tiên", và Tiêu Dao Tử chính là người sáng lập. Ông chưa từng xuất hiện, nhưng chỉ cần nhìn vào 3 người đệ tử của ông cũng đủ thấy sự kinh thiên động địa.
Vô Nhai Tử, Thiên Sơn Đồng Lão và Lý Thu Thủy - mỗi người trong số họ đều là những đại cao thủ thực sự của cả một khu vực, sở hữu những khả năng vượt xa lẽ thường. Tiêu Dao Tử là người đã sáng tạo ra Bắc Minh Thần Công (hút nội lực), Tiểu Vô Tướng Công (mô phỏng mọi loại võ công) và Lăng Ba Vi Bộ (bộ pháp biến người dùng trở thành The Flash thần sầu).

Thời trẻ của Vô Nhai Tử, Thiên Sơn Đồng Lão và Lý Thu Thủy - 3 đệ tử đầu tiên và (có lẽ là) duy nhất của Tiêu Dao Tử.
Ngay cả hai nhân vật chính "con cưng của trời" là Hư Trúc và Đoàn Dự, về cơ bản cũng chỉ là "hưởng sái" di sản của phái Tiêu Dao mà thành đại cao thủ. Một người sáng tạo ra cả một hệ thống võ công vượt ngoài tầm hiểu biết của nhân loại như Tiêu Dao Tử, võ công của ông chắc chắn đã đạt đến cảnh giới "phi nhân loại".
Hoàng Thường - "Ông tổ" của bộ võ công "hack game"
Hoàng Thường là một ví dụ kinh điển cho việc "đừng trông mặt mà bắt hình dong". Vốn chỉ là một quan văn, ông bị triều đình giao nhiệm vụ đi khắc sách Đạo giáo và vô tình ngộ ra võ học. Khi bị cả võ lâm "hội đồng" đến mức tan cửa nát nhà, Hoàng Thường đã trốn đi 40 năm.
Trong 40 năm đó, ông nghiên cứu và sáng tạo ra các bộ võ học của riêng mình mang tên Cửu Âm Chân Kinh. Bộ kinh này "bá đạo" đến mức nó trở thành nguyên nhân trực tiếp cho Hoa Sơn Luận Kiếm lần thứ nhất, quy tụ toàn bộ đại cao thủ của võ lâm lúc bấy giờ (Đông Tà, Tây Độc, Nam Đế, Bắc Cái, Trung Thần Thông).

Hoàng Thường và bộ Cửu Âm Chân Kinh của ông mang đến không ít "sóng gió" cho võ lâm.
Hắc Phong Song Sát chỉ học lén được phiên bản lỗi (Cửu Âm Bạch Cốt Trảo) mà đã gieo rắc kinh hoàng. Quách Tĩnh nhờ học được trọn bộ mà từ một kẻ khù khờ trở thành Bắc Hiệp vang danh. Hoàng Thường, bằng trí tuệ của mình, đã tạo ra một món "vũ khí" thay đổi vĩnh viễn cục diện giang hồ.
Vị thái giám đã sáng tạo ra Quỳ Hoa Bảo Điển
Nếu Cửu Âm Chân Kinh là "chính đạo" thì Quỳ Hoa Bảo Điển là "tà đạo" đến cùng cực. Tác giả của nó, một vị thái giám vô danh trong cung, đã tạo ra một môn võ công với điều kiện tu luyện vô cùng oái oăm mà ai cũng đã biết.

Đông Phương Bất Bại trong một phiên bản mới sau này.
Đây là một bộ võ công theo hướng "no pain no gain" tối đa. Môn võ này hy sinh bản năng đàn ông để đổi lấy tốc độ và chiêu thức quỷ dị đến mức không thể nắm bắt. Người đọc không biết vị thái giám này mạnh đến đâu, nhưng chỉ cần nhìn vào 'thành phẩm' của ông ta là đủ hiểu.
Đông Phương Bất Bại, kẻ chỉ luyện được một phần của bộ kinh, đã trở thành vô địch thiên hạ, một mình "cân" 4 đại cao thủ (Lệnh Hồ Xung, Nhậm Ngã Hành, Hướng Vấn Thiên, Thượng Quan Vân) mà vẫn chiếm thế thượng phong tuyệt đối. Bản gốc Quỳ Hoa Bảo Điển trong tay người sáng tạo ra nó chắc chắn còn kinh khủng hơn vạn lần.

Bộ võ công "càng đau thương nhiều thì càng mạnh".
Kết luận:
Bốn nhân vật trên chính là những "bàn tay vàng", những "kiến trúc sư" vĩ đại của vũ trụ Kim Dung. Họ không cần phải xuất hiện, không cần phải chiến đấu, vì bản thân họ chính là "luật chơi". Di sản của họ đã tạo ra vô số anh hùng nhưng cũng đầy rẫy bi kịch cho võ lâm giang hồ.