Tâm sự game thủ: Tôi đã trở thành một con nghiện PUBG như thế nào?

zhimzhim  - Theo Helino | 10/01/2018 0:00 AM

PUBG đang thu hút rất nhiều sự chú ý của các game thủ. Và quả thật, với lượng người chơi tăng lên từng ngày, cũng như sự hấp dẫn và những trải nghiệm đáng nhớ mà tựa game này mang lại, PUBG hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu tựa game PC xuất sắc nhất năm 2017.

Có lẽ bản thân tôi, một người đã từng có thời đam mê và gắn bó với eSports, đã kinh qua khá nhiều game như LMHT, DOTA 2 rồi cả CS:GO cũng không nghĩ rằng sẽ có lúc mình trở thành con nghiện PUBG như ở thời điểm hiện tại. Quả thật, chơi PUBG cực kỳ cuốn, và cuốn một cách vô tình mà chính tôi, cũng như nhiều người không hề hay biết.

Những ngày đầu tới với PUBG

Thật ra, ký ức những ngày đầu mới chơi PUBG cũng chẳng có nhiều. Một lần vô tình rảnh rỗi, ra net ngồi cùng lũ bạn, tôi vô tình biết tới tựa game này. Nghe qua gameplay thì cũng có vẻ hay đấy, khi nó dễ khiến người ta liên tưởng ngay tới những tác phẩm manga, cũng như phim kể về những cuộc đấu tranh sinh tồn trên hoang đảo, mà tác phẩm Battle Royale có lẽ là nổi bật nhất.

Tuy nhiên, khi biết phải mua game, cũng như phải tìm một hàng net đủ cấu hình, máy ngon để chơi thì tôi lắc đầu lè lưỡi, và nghĩ rằng ở cái tuổi 25 này, làm quen với thêm một tựa game mới mẻ, đầy tốc độ và nhiều lúc khá chóng mặt như PUBG có lẽ đã quá muộn.


Bắn PUBG mới đầu quả là thử thách dành cho đa phần các game thủ

Bắn PUBG mới đầu quả là thử thách dành cho đa phần các game thủ

Nhưng rồi, squad thiếu một người, và tôi được cho mượn nick, với câu động viên của anh em là “vào bắn cho đủ team, biết đâu lại thấy hay”. Ừ thì cũng xách súng lên và bắn. Nhưng quả thật, những game đấu đầu tiên đúng là thảm họa, tới mức mà tôi thấy chán và cay cú nhiều hơn là vui vẻ.

Nhảy dù thì toàn sai địa điểm, loot đồ một mình rồi chết, mà thậm chí loot đồ cũng cực kỳ chậm, nhặt toàn rác nữa cơ. Được lúc hiếm hoi có khẩu súng xịn, gặp địch đang định sấy nguyên cả băng thì lại phát hiện ra hoặc chưa thay đạn, hoặc chưa đổi chế độ bắn sang Auto.


Vào ngày đầu, loot đồ cũng là cả một việc khó khăn

Vào ngày đầu, loot đồ cũng là cả một việc khó khăn

Hay có những game đấu nhạt nhẽo hơn, thì cứ chạy theo đồng đội trong vô thức, rồi chết một cách tức tưởi mà thậm chí còn không biết mình bị bắn từ đâu. Nhìn chung, ngày đầu tiên tới với PUBG chính xác là một thảm họa của tôi. 0 kill và 0 một lần sống quá 15 phút.

Nhưng PUBG đã trở thành một phần của tôi từ lúc nào không hay

Sau ngày hôm đấy, tôi cũng nghĩ thử như vậy là đủ. Nhưng rồi ngay hôm sau, lại một lần nữa, tôi ra net cùng lũ bạn, và lại bị mời mọc thử tiếp PUBG. Lần này không mượn được nick, bọn bạn hướng dẫn tôi nạp thẻ điện thoại để thuê nick. Và có vẻ, khi con người ta đã có kinh nghiệm, hoặc do tôi có năng khiếu với các tựa game không chừng, mà lần thứ hai tới với PUBG, cũng chính là lúc mà tôi bị tựa game này cuốn hút lúc nào không hay.


Nhưng khi đã hiểu rõ, chúng ta mới thấy PUBG thú vị như thế nào

Nhưng khi đã hiểu rõ, chúng ta mới thấy PUBG thú vị như thế nào

Lần này được chỉ dẫn kỹ càng, hiểu nhảy dù phải cắm mặt như thế nào, chỉnh hướng ra sao, loot đồ nên nhặt gì, làm sao để loot nhanh, tôi cảm thấy PUBG dần dần cũng có nét thú vị. Rồi khi đã thuần thục các kỹ năng cơ bản, tới khi có được kill đầu tiên, quả thật bạn không thể hình dung được cảm giác lúc ấy đâu. Sướng, sướng khôn tả nhất là khi đó là một pha headshot với AKM.

Rồi trong hôm đấy, tôi cũng đã quen với PUBG, đã biết chạy bo, biết uống nước, hồi máu và đoán vị trí của đối thủ. Tuy vẫn còn vụng về, và đôi lần bóp, thậm chí gõ chảo vào đầu đồng đội tới vỡ mũ, nhưng ít ra tôi cũng đã biết mình phải làm gì với tựa game này, biết hò hét, chỉ đạo trong những lần đi công, đi rình đối thủ. Để rồi thay vì đi thuê nick, ngay hôm sau tôi đầu tư hẳn một cái nick của riêng mình, và bắt đầu cuộc sống của một game thủ nghiện PUBG thật sự.


Và đó cũng là lúc, mà PUBG lôi cuốn, bắt chúng ta trở nên nghiện nó

Và đó cũng là lúc, mà PUBG lôi cuốn, bắt chúng ta trở nên nghiện nó

Vào những ngày cuối tuần rảnh rỗi, tôi có thể dành cả ngày chỉ để nhảy dù mà không cảm thấy mệt. Thậm chí trước khi lũ bạn cao su có mặt, tôi cũng đã kịp làm vài game solo trước rồi. Mặc cho bạn gái đôi khi có càu nhàu, cũng như than phiền về việc anh đam mê nhảy dù hơn em, nhưng kệ đi, đã nghiện rồi thì sao mà bỏ được. Và có thể nói, PUBG chẳng mấy chốc đã trở thành một món ăn tinh thần không thể thiếu của tôi trong thời gian rảnh rỗi.