Tôi tìm thấy sự yên bình khi bỏ game online sang chơi game offline

Nút Chuối  - Theo Trí Thức Trẻ | 23/11/2015 03:53 PM

Về với game offline, chúng ta mới thực sự thưởng thức game, mới thực sự tìm được những khoảng yên bình, vốn là những điều vô cùng hiếm hoi hồi ăn ngủ cùng game online.

Vẫn còn nhớ, lớp người đi trước đã từng dạy, "tham sân si" là tam độc, ba thứ tội lỗi con người mắc phải khiến cho chúng ta chịu khổ. Cứ ngỡ rằng những kẻ chỉ hàng ngày hàng giờ đam mê vào thế giới ảo, hay cụ thể hơn là những game online sẽ chẳng bao giờ biết tới những cụm từ mang đầy tính giáo lý của những vị hiền triết hay những vị cao tăng học vấn uyên thâm như vậy.

Ấy thế mà đám game thủ trẻ tuổi (đôi khi còn đi đôi với trẻ trâu) chúng tôi lại nhầm. Đắm chìm vào thế giới ảo đầy cuốn hút hiện tại, và sau nhiều năm ròng rã ăn ngủ sống cùng game, tôi mới biết chính sự tham, sân, si đã khiến bản thân không thể nào dứt được ra khỏi thế giới ảo của những MMO ra sao.

Những ngày đầu tiên làm quen với game online, chúng tôi chỉ luôn nghĩ rằng khi xưa chơi game offline đã chán, toàn phải ra tiệm đĩa mua bản cài chèn crack tốn mất mấy bữa ăn sáng, mà cũng chẳng khoe được cho ai vì đứa nào trong lớp cũng mải cắm mặt vào màn hình máy tính ở nhà để cày game rồi còn đâu. Đến khi có game online, ai trong số đám trẻ mê game chúng tôi hồi ấy cũng hoan hỉ, vì cuối cùng cũng có được thứ vừa có thể chơi, vừa có thể bàn luận với đám bạn.

Vậy là những cuộc tranh luận không hồi kết vì game bắt đầu, trong giờ ra chơi, hay thậm chỉ chỉ trong 5 phút đồng hồ ngắn ngủi giữa những tiết học cũng được tận dụng để tranh cãi xem chọn Nga Mi hay Cái Bang thì mạnh hơn, rồi cộng chưởng như thế nào đi dọn quái trên Trường Bạch nhanh nhất... Hồi đó quả thật rất vui vì ai cũng chơi cùng một trò, lại còn cùng một server nữa chứ. Cứ hết giờ học là cả đám lại chạy ra quán net quen cùng vào chiến game. Cứ nghĩ rằng như vậy là sung sướng lắm rồi, không còn cần gì hơn nữa. Nhưng thực chất chẳng phải vậy chút nào.

Lớn lên chút nữa, chúng tôi được thử qua nhiều thể loại game, thay vì chỉ quanh quẩn đi đánh quái, PK, chế đồ như trong game nhập vai... Lần lượt những GunBound, Audition, Đột Kích ra mắt, ban đầu cũng không khác gì Võ Lâm Truyền Kỳ, trở thành những cơn gió lạ đến với những cậu thanh niên mê game. Nhưng như đã nói, cái vòng quay không hồi kết tham, sân, si ngay cả trong game online cũng hiện hữu, khiến cho những kẻ tưởng chừng tìm tới game để giải sầu hóa ra cũng phải chịu khổ vì chính thú vui của họ.

Có những đêm cày cả đêm chỉ để hoàn thành vài nhiệm vụ lấy đồ xịn, hay những ngày không phải đi học, đi làm, được ngồi chơi game cả ngày đến mức mắt mờ chân tay run rẩy nhưng vẫn muốn chơi tiếp, hại sức khỏe kinh khủng. Rồi những ngày phát điên lên đúng nghĩa đen khi gặp hack cheat trong game. Ai cũng cáu, cũng dành những lời lẽ thô tục nhất dành cho kẻ xấu tính muốn chiến thắng trong game bằng mọi giá. Tâm lý thoải mái khi chơi game để giải trí cũng mất đi là vì thế.

Sau nhiều năm sống cùng game online, có lẽ đã đến lúc ngừng lại, sống chậm lại một chút thay vì ngày ngày đua top và cày cuốc đến mệt nhoài. Trở về với game offline, tôi mới nhớ lại lý do những ngày đầu tiên vì sao tôi đến với game: Những giây phút thư giãn đúng nghĩa đen, khi bạn có thể làm mọi điều mình thích mà không bị bất kỳ ai ngăn trở trong thế giới ảo.

Mừng thay, cuối năm nay có quá nhiều game hay. Từ Fallout 4 đến Call of Duty và mới nhất là Assassin's Creed, tất cả đều cực kỳ cuốn hút, mà bạn có thể đứng dậy quit game đi nghỉ ngơi hay ra ngoài hít thở không khí trong lành bất kỳ lúc nào mình muốn. Hay khi bạn bè gọi đi uống cafe, bạn sẽ không còn phải lấy lý do "đang đi raid boss" để bỏ qua những giây phút ngồi cùng bạn bè và thư giãn cùng những câu chuyện phiếm quanh tách trà nóng những ngày đầu đông dịu mát.

Ấy mới biết, với game offline, chúng ta mới thực sự thưởng thức game, mới thực sự tìm được những khoảng yên bình, vốn là những điều vô cùng hiếm hoi hồi ăn ngủ cùng game online.