Assassin's Creed Syndicate và những câu chuyện rợn người có thật trong lịch sử

Nút Chuối  - Theo Trí Thức Trẻ | 02/02/2016 03:56 AM

Chính việc tìm hiểu lịch sử cặn kẽ đến từng chi tiết đã khiến cho Assassin's Creed có được những khía cạnh lịch sử vô cùng chân thực

Đối với các nhà sử học, thời kỳ Victoria trị vì nước Anh vào thế kỷ XIX chính là thời điểm tội phạm hiện đại ra đời. Giữa cuộc cách mạng công nghiệp, những người dân, những công nhân ùn ùn kéo đến London, sống trong những khu ổ chuột tối tăm bẩn thỉu và làm việc để nhận những đồng lương còm cõi. Và trong nỗ lực cố gắng kiếm sống, một số người đã trở thành tội phạm. Những băng đảng tràn ngập thủ đô hoa lệ nước Anh. Những nhà tù thì đông không kể xiết.

Rõ ràng London những năm 1870 không phải thời điểm thích hợp để sống. Nhưng đổi lại, những nhà làm game lại nhận ra rằng đây là nơi hoàn hảo để tạo ra một tựa game hành động.

Từ trước tới nay, nếu là một fan trung thành của series, chắc chắn bạn cũng chẳng lạ gì việc Assassin's Creed có mối tương quan vô cùng mật thiết với những tên tội phạm đi vào sử sách. Thế nhưng với Syndicate, mối quan hệ này lại được đẩy cao hơn bao giờ hết. Vào vai bộ đôi sát thủ Jacob và Evie Frye, game thủ bên cạnh việc hạ gục tổ chức Templars hùng mạnh, họ còn có nhiệm vụ tạo ra một băng đảng đủ mạnh để chiếm lại London từ tay những băng đảng khác.

Đương nhiên, như câu đầu tiên của tựa game hiển thị khi bạn bắt đầu chơi, Assassin's Creed là một tựa game hư cấu đến từng chi tiết, với một thế giới đầy những vật phẩm quyền năng của các chủng người ngoài trái đất, và những thứ liên quan chặt chẽ đến tôn giáo. Thế nhưng chính việc tìm hiểu lịch sử cặn kẽ đến từng chi tiết đã khiến cho series game này nói chung và Syndicate nói riêng có được những khía cạnh lịch sử vô cùng chân thực, khiến cho các fan rất hào hứng.

Và ngay cả thế giới ngầm của thủ đô London cũng được các nhà làm game nghiên cứu đủ sâu để tái tạo lại một thế giới trong game ấn tượng đến hết mức có thể.

Những băng đảng đường phố

Một khía cạnh không hề nhỏ trong Syndicate chính là việc game thủ điều hành băng đảng The Rooks chiếm lại địa bàn của The Blighters, do tay sai của Starrick, kẻ thù chính trong Syndicate. Giống như Grand Theft Auto: San Andreas hay Middle-earth: Shadow of Mordor, cuộc chiến giành lãnh địa đã chẳng còn mới mẻ gì, nhưng với Syndicate, cuộc chiến này lại có cơ sở lịch sử rõ ràng.


Những tên tội phạm trong sổ sách lưu trữ của cảnh sát London

Những tên tội phạm trong sổ sách lưu trữ của cảnh sát London

Đối với những người dân London thời đó, cuộc chiến giành địa bàn của những băng đảng xã hội đen là một chủ đề rất đáng sợ. Những băng đảng có thật như Peaky Blinders, Tiger Bay hay Fitzroy Place Boys (tên các băng đảng thường lấy theo khu vực chúng thường hoạt động) đã chiếm không ít những trang báo thời đó với những cuộc chiến đẫm mùi bạo lực. Thế nhưng thời đó những băng đảng tại London đều có thành viên rất nhỏ tuổi chứ không giống trong game.

Thế nhưng không thể chỉ đánh giá do những băng đảng này toàn “trẻ trâu” mà chúng bớt bạo lực đi. Những món vũ khí như tay gấu, dao, và thậm chí là cả súng đã được sử dụng. Vào những năm 1890, hay băng đảng Somers Town Boys và Clerkenwell Boys đã có những cuộc chiến với những khẩu súng ru lô có giá chỉ 10 shilling.

Một điều khác mà game không giống với thực tế chính là quy mô của những băng đảng. Chúng không to đến mức lũng đoạn cả nền kinh tế London như trong Syndicate. Những đứa trẻ chỉ dám ăn trộm xe chở bưu phẩm và những xe chở hàng để kiếm đồ nuôi sống băng nhóm. Nhiều băng đảng cũng chỉ dám đi móc túi dù rằng chúng có quy mô tổ chức khá lớn.

Những món thuốc đầy độc hại

Đầu game, bạn gặp hẳn Charles Darwin huyền thoại, người giới thiệu cho bạn món thuốc Soothing Syrup, một thứ chất gây nghiện đầy độc hại nhưng được bán ra như một món thuốc chữa bách bệnh. Cuộc điều tra của riêng Jacob Frye dẫn người chơi đến John Elliotson, một bác sỹ tại nhà thương điên Lambeth, và là một kẻ có máu mặt trong hàng ngũ Thập Tự.

Thực tế, câu chuyện tưởng chừng như hư cấu này lại chính xác và có thật đến mức đáng sợ. Bỏ qua tất cả những gì liên quan đến Templars, thì mọi thứ đều có thật. Vào thời bấy giờ một món “thuốc” có tên Mrs. Winslow Soothing Syrup đã tràn ngập khắp các khu phố nghèo của London. Đó là một thứ dược phẩm được tạo ra bởi Charlotte N. Winslow tại Mỹ năm 1849, và được quảng bá rộng rãi bởi hai ông con rể của bà là Jeremiah Curtis và Benjamin A. Perkin. Ban đầu, món Soothing Syrup này được quảng cáo là giúp trẻ nhỏ hay quấy khóc hay đang sốt mọc răng ngủ ngon lành ngoan ngoãn. Nhưng rồi người lớn cũng bắt đầu thích sử dụng chúng.


Thứ ma túy độc hại có thật trong lịch sử

Thứ ma túy độc hại có thật trong lịch sử

Vì sao? Vì một lý do rất đơn giản, thành phần chính của thứ độc dược này là morphine sulphate, một thứ chất giảm đau nhưng gây nghiện, rất có hại cho sức khỏe người sử dụng.

Kết quả là, không ít trẻ sơ sinh và thậm chí cả người lớn đã bị ngộ độc do dung quá liều. Đến năm 1911, Hiệp hội Y học Mỹ đã liệt món Soothing Syrup này vào những thứ độc dược, nhưng mãi đến năm 1930, món thuốc đầy nguy hại đó mới biến mất khỏi thị trường Anh Quốc, tồn tại gần 80 năm ròng rã.

Vậy còn bác sỹ John Elliotson? Thật ra ngoài đời thực Elliotson không phải một kẻ xấu như trong game, nhưng ông cũng nổi tiếng vì những thí nghiệm kỳ quặc và các phương pháp chữa bệnh gây ra nhiều tranh cãi. Ban đầu Elliotson là một y sỹ rất thành công và được trọng vọng. Nhưng rồi dần dần, ông bị thu hút bởi bộ môn mang tên phrenology cũng như thôi miên. Hồi đó nhiều bác sỹ và nhà khoa học cho rằng não bộ con người giống như một cỗ máy tính với nhiều phần khác nhau, một bộ phận đảm nhiệm một chức năng riêng như hoạt động, yêu thương, quan sát, v.v…

Và vào năm 1837, Elliotson đã thực hiện một thí nghiệm gián tiếp đốt trụi thành quả của ông thành tro bụi. Một nữ bệnh nhân bị động kinh tên Ellizabeth Okey đã bị Elliotson thôi miên và… cắm một chiếc kim lớn vào cổ. Thí nghiệm này không khiến cho bệnh nhân thiệt mạng, và thậm chí cô gái còn chẳng biết chuyện gì đã xảy ra. Thế nhưng khi bị bại lộ, danh tiếng của Elliotson đã bị phá hoại nặng nề, và cuối cùng ông mất trong sự chê cười và nghèo đói vào năm 1868.

Cuối cùng là viện tâm thần Lambeth. Vào thế kỷ 19, bệnh viện Bethlehem trên đường Lambeth là nơi chuyên chữa trị cho những bệnh nhân tâm thần. Thế nhưng về sau nó hoàn toàn không được nhớ đến với những thành tựu y khoa, mà là những điều khủng khiếp mà các bác sỹ và nhân viên tại đây đã làm với bệnh nhân của họ.

Nhiều bệnh nhân bị xích lên tường trong cả năm ròng, và các bác sỹ cùng nhân viên luôn luôn đối xử với bệnh nhân của họ một cách vô cùng tàn nhẫn. Họ thậm chí còn hãm hiếp cả những bệnh nhân nữ không có khả năng chống trả. Thậm chí trong game có một thí nghiệm rợn người mà bạn phải chứng kiến. Jean-Vincent Roy, nhà sử học đang làm việc cho Ubisoft cho biết: “Thí nghiệm trong đời thực thậm chí còn đáng ghê tởm hơn cả những gì bạn đã được chứng kiến”.

Tội phạm hoành hành

Từ móc túi, trộm xe ngựa cho tới đột nhập để trộm cắp, những hành vi phạm pháp là một thứ quá quen thuộc trong Assassin’s Creed Syndicate. Và thực tế, trong thời kỳ Victoria, đó cũng là một vấn nạn đáng sợ cho bất kỳ cư dân nào. Lấy ví dụ Fagin, kẻ trộm đã từng xuất hiện trong cuốn tiểu thuyết Oliver Twist của Charles Dickens là một nhân vật được dựa trên hình mẫu của Ikey Solomon, một kẻ chuyên ăn trộm để kiếm sống.

Những tên tội phạm trong thời kỳ đó cũng liều lĩnh một cách khủng khiếp. Lấy ví dụ vụ trộm vàng trên tàu hỏa mang tên Great Gold Robbery đã khiến ngân hàng Anh Quốc mất đi số vàng trị giá 12.000 Bảng. Quy đổi theo tỷ lệ lạm phát ngày nay, số vàng đó có giá trị hơn 1 triệu Bảng Anh, hơn 32 tỷ Đồng.

Những hiện tương siêu nhiên

Trong số những nhiệm vụ phụ của game, đại văn hào Charles Dickens đã nhờ tới sự trợ giúp của Jacob và Evie để tóm lấy những sinh vật siêu nhiên khét tiếng nhất London. Trong một tựa game như Assassin’s Creed, nơi những hiện tượng siêu nhiên xuất hiện như cơm bữa, điều này nghe có vẻ bình thường, nhưng điều đáng ngạc nhiên là tất cả những nhiệm vụ phụ đó đều dựa trên những câu chuyện và nhân vật có thật trong lịch sử,


Căn nhà số 50 Berkeley Square ngày nay

Căn nhà số 50 Berkeley Square ngày nay

Trong Syndicate, bộ đôi nhà Frye bị một gã điên sống ở số nhà 50 Berkeley Square tấn công. Nếu tra Google, bạn sẽ tìm ra những kết quả cho thấy số nhà này có thật, và nó là căn nhà bị ma ám đáng sợ nhất thành phố London. Vậy “gã điên” đó là ai? Rất có thể đó chính là ngài Myers, một cư dân sống ở căn nhà số 50, với thói quen ở lỳ trên căn gác xép cả ngày và chỉ ra ngoài vào ban đêm. Khi Myers bị kiện bởi chủ nhà vào năm 1873 vì không trả tiền thuê, các nhà chức trách đã ngay lập tức dẹp bỏ vụ kiện trên. Tại sao? Vì Myers sống ở một căn nhà ma ám, chấm hết.