Nói mới biết, Bjergsen trở thành midlaner số 1 Bắc Mỹ như ngày hôm nay là nhờ Doublelift

Hoàng Hôn  - Theo Trí Thức Trẻ | 03/09/2017 03:15 PM

Liên Minh Huyền Thoại
01/08/2012 NCB: Riot Games NPH:

Nội dung bài viết là cuộc phỏng vấn với người đi đường giữa của TSM - Bjergsen trước khi bước vào trận chung kết LCS Bắc Mỹ với IMT.

Chúc mừng bạn vì đã thành công trong việc tham dự trận chung kết giải LCS Bắc Mỹ một lần nữa. Bạn đã giành được 4 chức vô địch rồi nhỉ? Đây là một chủ đề nóng mà gần đây mọi người hay bàn tán kể từ sau khi trailer của play-offs được ra mắt. Đối với bạn thì việc giành được 4 chức vô địch và sắp chạm tay vào cái thứ 5 có ý nghĩa thế nào?

Rõ ràng là nó cực kỳ có ý nghĩa rồi! Tôi đã không nghĩ nhiều khi quay cảnh đó. Có người đã từng hỏi tôi: “Cậu đã vô địch LCS Bắc Mỹ bao nhiêu lần rồi?” và tôi cũng chẳng rõ nữa. Có lẽ là vì tôi còn chưa hài lòng với những gì mình đã đạt được nên chẳng dành thời gian nghĩ tới những thành công của mình trong quá khứ.


Hình ảnh Bjergsen cùng 4 chiếc cúp vô địch LCS Bắc Mỹ trong Trailer Play-offs

Hình ảnh Bjergsen cùng 4 chiếc cúp vô địch LCS Bắc Mỹ trong Trailer Play-offs

Hiện giờ bạn đã thi đấu cho TSM được 4 năm rồi, lâu hơn 2 năm so với tất cả những đồng đội hiện tại của bạn. Từ lúc bạn gia nhập TSM vào mùa xuân năm 2014 tới giờ thì bạn thấy mình đã trưởng thành nhất ở mặt nào?

Chắc chắn là kỹ năng lãnh đạo, kêu gọi và giao tiếp. Khi tôi mới gia nhập, tôi chưa từng có HLV hay một người kêu gọi chính nào giúp tôi hiểu biết thêm về trò chơi cả. Vai trò của tôi khi gia nhập TSM là người kêu gọi chính nhưng tôi không biết làm thế nào và không thể dứt khoát được. Doublelift đã dạy tôi một bài học đắt giá khi cậu ấy gia nhập đội tuyển. Không hẳn là cậu ấy dạy tôi nhưng tôi đã tự học theo. Doublelift luôn để ý đồng đội thi đấu ra sao, làm gì rồi sau trận đấu giúp họ cải thiện. Kiểu như “Cậu có nghĩ rằng đáng ra mình nên làm thế này thay vì thế kia không?” , “Cậu cũng có thể tìm cách làm cái này cái kia!“,….

Hiện giờ tôi luôn để ý xem đồng đội của mình có thể làm gì để tiến bộ hơn nữa và giúp họ cải thiện kỹ năng. Nên là tôi luôn có thể dành thời gian để hoàn thiện bản thân mình sau khi đấu tập và tập trung vào việc bản thân nên làm gì. Nhưng trong lúc đấu tập, tôi tập trung hoàn toàn vào việc giúp từng người trong đội tiến bộ và cải thiện khả năng phối hợp của cả đội. Có lẽ là tôi đã bớt ích kỷ hơn ngày xưa, hồi đó tôi toàn nghĩ: “Mình muốn thi đấu thật tốt! Muốn đánh bại các tuyển thủ khác! Và thắng đường!“. Nhưng mà giờ nó không còn là ưu tiên số một nữa.

Tôi muốn hỏi bạn một chút về việc cân bằng giữa cái tôi và sự khiêm tốn. Vì đây là đội hình TSM được xây dựng lại xoay quanh bạn. Hai năm trước, gần như toàn bộ đội hình thay đổi và được tái cơ cấu lại. Bạn vẫn liên tục giữ vị trí tuyển thủ hàng đầu của Bắc Mỹ. Đa phần khi thành công như vậy thì người ta thường ngạo mạn hoặc tự mãn. Để mà có thể tiếp tục thành công như vậy thì bạn đã xử lý những cảm xúc đó thế nào?

Chắc lí do chính là việc đã từng trải nghiệm cảm giác đó, khi mới tới Bắc Mỹ thì tôi gần như là đè bẹp mọi đối thủ. Vì thế nên tôi dần có một cái tôi khá lớn và bị mờ cả mắt vì nó. Đây là một kinh nghiệm xương máu đối với tôi, thất bại trong việc khiêm tốn và có cái tôi lớn, rồi thất bại. Nghĩ rằng đây là điều mà mình cần phải sửa, đây là một vấn đề cực kỳ nhức nhối. Thực ra Locodoco đã dạy tôi về sự tự tin, tôi từng bước vào trận đấu với tâm lý một là thắng, hai là thua. Nhưng anh ấy dạy tôi rằng việc giữ tâm lý “Nếu thi đấu tốt thì thắng và thi đấu tệ sẽ thua” là rất quan trọng.

Tương tự như thế, anh ấy luôn nói với tôi về việc thi đấu với Faker và nếu tôi phải thi đấu với cậu ấy, tôi phải có tâm lý rằng mình có thể thắng. Vì nhiều người đã từng đấu với các tuyển thủ như Faker và chẳng biết phải làm gì, họ cho rằng “Mình phải đánh an toàn hoặc là không chết!”. Nhưng mà bạn phải có tâm lý “Mình có thể thắng!” khi đấu với các tuyển thủ và đội tuyển hàng đầu hoặc là bạn sẽ chẳng bao giờ thành công.

Các bạn luôn được kỳ vọng là sẽ tới được chung kết, năm nào cũng vậy. TSM đã thắng năm chức vô địch với tư cách là một đội tuyển và bốn chức vô địch trong số đó là từ khi bạn gia nhập. Nhưng lúc nào bạn cũng muốn nhiều hơn nữa. Các bạn đã giữ động lực như thế nào vậy?

Tôi nghĩ rằng các thất bại trong quá khứ là một nguồn động lực lớn. Nghĩ tới việc hiện giờ mình có thể thắng nhưng rồi lại nhớ đến hai tháng trước thi đấu ở MSI hoặc CKTG và hình dung lại cảm giác khi đó. Vì cả mùa giải là để chuẩn bị cho những giải đấu đó và nếu bạn thất bại thì coi như đặt dấu chấm hết. Chúng tôi đã tập trung vào việc cải thiện cho giai đoạn sau này nên là luôn có thứ để hoàn thiện vì chúng tôi cố giải quyết gốc rễ của vấn đề thay vì tìm cách giải quyết tạm thời để giành chiến thắng. Mọi người đều có tâm lý “Điều này sẽ có kết quả không tốt lắm nhưng chúng ta cần phải làm được”

Kiểu như việc sử dụng Galio trong meta hiện tại chẳng hạn. Nếu chúng tôi muốn giành chiến thắng vào đầu mùa giải thì với những thất bại trước đó cùng con bài này, chúng tôi không nên sử dụng nó. Nhưng nhỡ Galio thành tướng meta ở CKTG thì sao? hoặc tướng nào đó tương tự như vậy. Chúng ta cần phải chọn được và sử dụng được, tăng thêm hiểu biết của mình ngay giai lập tức. Đó là cách mà chúng tôi tiếp tục dành thời gian hoàn thiện nó mặc dù đây không phải là cách lý tưởng để giành chiến thắng trong tuần 1, 2 và 3.

Đối thủ tiếp theo của các bạn là Immortals, họ là một đội vô cùng khao khát thành công. Đây là lần đầu tiên họ vào chung kết, bạn đã từng gặp một số tuyển thủ của họ trong các trận chung kết trước đó. Xmithie và Pobelter chẳng hạn. Bạn nghĩ thế nào về trận đấu sắp tới?

Immortals là một trong những đối tác tập luyện lâu dài của chúng tôi vì họ ở nhánh khác của bảng đấu. Nên là cả hai sẽ chẳng gặp nhau cho tới khi đánh chung kết. Chúng tôi cũng quá hiểu nhau và cả hai đội đều biết đối thủ muốn làm gì. Rõ ràng là ai cũng biết đối thủ sẽ cấm gì, chọn gì, thi đấu ra sao. Hôm đó, tất cả sẽ phụ thuộc vào việc hai đội xử lý thế nào.