Mata, Tigers và cảm xúc Liên Minh Huyền Thoại trong tôi

Nguyễn Hoàng Hải  - Theo Helino | 24/01/2018 12:00 PM

Liên Minh Huyền Thoại
01/08/2012 NCB: Riot Games NPH:

Bài dự thi của độc giả Nguyễn Hoàng Hải với tựa game Liên Minh Huyền Thoại.

Cho đến khi tôi viết bài này, tôi chưa từng tôi lại có tình cảm đặc biệt với tựa game này đến thế. Vào cái thời tôi còn là đứa học sinh cấp 3, tôi vẫn ra ngoài net cùng lũ bạn nhưng khi chúng nó chơi cái trò chơi mà hầu như tất cả mọi đứa học sinh đều chơi khi đó là Liên Minh Huyền Thoại thì tôi thấy chẳng thấy có một chút gì thú vị với tựa game này cả. Ngay cả khi bước chân vào đại học thì tôi cũng không nghĩ rằng mình sẽ yêu tựa game này như vậy.

Nhưng cách yêu của tôi rất khác biệt. Tôi không đắm mình vào thế giới của Summoner’s Rift mà thay vào đó tôi lại thấy phấn khích khi những vị tướng trong đấu trường công lý được điều khiểu bởi những game thủ thiên tài mặc dù tôi chưa từng chơi một phút nào trong Liên Minh Huyền Thoại cả. Tất cả những chiêu thức, meta game, tên tướng và vô số các thứ khác liên quan tôi chỉ tìm hiểu qua những thông tin có sẵn trên trang chủ của game.

Mata, Tigers và cảm xúc Liên Minh Huyền Thoại trong tôi - Ảnh 1.

“Và đó là pha cứu mạng dứt điểm tuyệt vời của Mata” tôi đã nghe bình luận viên hét lên như thế trong một pha xử lí Janna giải cứu đồng đội đẳng cấp của một người chơi vị trí hỗ trợ có tên gọi là Mata – người được mệnh danh là bộ não thiên tài. Đó là khoảng khắc ghi sâu trong tâm trí tôi đến tận bây giờ và khi đó tôi tự hỏi “Wow, làm sao anh ta có thể làm được?”. Trận đấu chuyên nghiệp Liên Minh Huyền Thoại đầu tiên mà tôi được xem chính là trận chung kết mùa 4 giữa SSW và SHR vào một ngày đẹp trời khi tôi vô tình qua nhà đứa bạn thân và xem cùng nó. Kể từ khoảng khắc ấy, tôi biết, tôi đã yêu Liên Minh Huyền Thoại mất rồi và tôi bắt đầu tìm hiểu các thông tin về nó.

Tôi chính thức xem các giải đấu về Liên Minh từ mùa 5 và đội tuyển mà tôi thích khi ấy chính là GE Tigers. Không phải vì họ đánh giỏi hay có những tuyển thủ nổi tiếng mà chính là bởi đồng phục thi đấu màu hồng cùng đôi tai thỏ đeo trên đầu nhìn rất dễ thương. Và họ cho tôi thấy rằng không chỉ dễ thương mà sức mạnh cũng là một ưu điểm của những chú hổ. Họ hiên ngang bước vào trận chung kết LCK mùa xuân năm ấy với tư cách nhất bảng và chỉ đáng tiếc là nhận thất bại trước một SKT ở vào thời điểm đỉnh cao. Nhưng đối với một đội tuyển chỉ được xem là đồ bỏ đi, là tập hợp của những kẻ yếu đuối, hết thời thì đó là một bước tiến dài trong sự nghiệp của họ.

Mata, Tigers và cảm xúc Liên Minh Huyền Thoại trong tôi - Ảnh 2.

Bước tiến ấy còn đưa thành công của họ đi xa hơn ngoài mong đợi khi họ tiến vào trận chung kết thế giới mùa 5 với một SKT gồm những người chơi hàng đầu thế giới. Và dù rằng họ thất bại nhưng với một đội tuyển không có gaming house để tập luyện, các tuyển thủ phải ăn ngủ tập ngoài các tiệm net thì còn điều gì là tốt hơn như thế nữa. Và tôi đã yêu họ hơn khi họ không ngại nghịch cảnh mà lùi bước, vượt qua mọi khó khăn, gian khổ để cùng nhau đi lên tầm cao của thế giới.

Người ta bảo rằng, nếu như, Tigers xuất hiện ở vào một thời điểm khác, hoặc SKT không tồn tại trên cuộc đời này thì có lẽ Tigers mới là số 1 thế giới. Quãng thời gian mà các thành viên Smeb, Peanut/ Hyojin, Kuro, Pray, Gorrilla cùng nhau sát cánh chinh chiến cũng là từng ấy thời gian họ đi tìm cho mình sự minh chứng cho vị thế số 1 thế giới của họ. Đã có những thời điểm họ gần như đã chạm được vào nó nhưng SKT vẫn biết cách ngăn cản họ và biến Tigers thành những kẻ thất bại vĩ đại.

Mata, Tigers và cảm xúc Liên Minh Huyền Thoại trong tôi - Ảnh 3.

“Đó là Peanut lao vào dứt điểm được rồi. Smeb là người có double kill. Phía bên này Fly cũng không thể sống sót. Và chức vô địch Hàn Quốc đầu tiên dành cho ROX Tigers” – Bình luận viên Hoàng Luân đã hét lên như thế và tôi cũng gào thét một cách điên cuồng khi hình ảnh Smeb lao vào ôm đồng đội một cách vui sướng. Điều mà tôi mong đợi bấy lâu nay cũng giống như những chàng trai trên màn ảnh vậy, là một thứ gì đó khẳng định cho sức mạnh của họ, là thứ mà người ta nhìn vào phải công nhận cho suốt 2 năm ròng rã đi tìm vinh quang của những chú hổ.

Kuro khóc, Peanut khóc, tất cả các thành viên của ROX Tigers đều khóc và tôi cũng bật khóc, cảm giác thật khó tả, lần đầu tiên trong đời tôi cảm nhận được sự hạnh phúc mà Liên Minh Huyền Thoại mang lại cho mình, là cảm giác tột đỉnh của vui sướng khi nhìn thấy đội tuyển thân yêu giành chiến thắng – điều mà chỉ có đội tuyển bóng đá Việt Nam mang lại cho tôi trước đó.

Điều tiếc nuối có lẽ là thành công của Tigers không có bóng dáng thất bại của SKT mà thay vào đó chính những chú hổ lại làm nền cho những vinh quang mà SKT có được. Dù Tigers có nỗ lực chừng nào thì có lẽ thần may mắn không gọi tên họ trước những cuộc thư hùng với đội tuyển giàu thành tích bậc nhất của nền Liên Minh Huyền Thoại thế giới.

Dù rằng có thời điểm mà tình cảm của người hâm mộ dành cho Tigers thậm chí còn vượt hơn cả SKT, là khi mà thế giới thấy hào hứng trước lựa chọn Miss Fortune ở vị trí hỗ trợ mang lại hiệu quả cực cao và tạo ra meta sau này, là khi khán giả trầm trồ nhìn Ashe của Pray bắn “Đại Băng Tiễn” không tưởng ngăn chặn Ekko để đưa ROX Tigers vươn lên dẫn trước ở trận bán kết giải thế giới mùa 6 và là khi SKT ôm nhau sung sướng mừng chiến thắng thì khắp khán đài chỉ hô vang “Peanut, Peanut”. ROX Tigers đã có một đêm ghi đầy những dấu ấn như thế, nhưng, tất cả là chưa đủ.

Mata, Tigers và cảm xúc Liên Minh Huyền Thoại trong tôi - Ảnh 4.

Tôi đã trở nên ghét Faker và SKT, tôi trở thành antifan thực thụ bởi vì họ đã cản bước đội tuyển tôi yêu lên ngôi vương thế giới. Khi biết tin tất cả các thành viên của ROX Tigers thời điểm đó đều sẽ ra đi, tôi đã gục ngã và cảm thấy nơi lồng ngực mình như thắt lại. Lần đầu tiên trong đời tôi thấy mình tuyệt vọng đến vậy, tâm trạng của bản thân như rơi xuống vực sâu và tôi đã bật khóc khi không kiềm được cảm xúc ấy. Tôi dành cả thời gian mùa 7 chỉ để xem SKT thi đấu và hả hê khi thấy họ thất bại.

Trận chung kết thế giới mùa 7, tôi đã hào hứng đến tột độ khi Samsung đánh bại được SKT, tôi đã mong chờ khoảng khắc mà SKT gục ngã từ rất lâu và để thỏa mãn lòng hận thù của những lần mà các chú hổ phải nhận thất bại. Rồi bỗng nhiên, niềm vui ấy trong tôi chợt ngưng lại khi nhìn hình ảnh Faker ôm mặt khóc. Tôi tự hỏi đây chẳng phải là điều tôi mong chờ sao, tôi đã chờ để nhìn thấy Faker gục ngã và hả hê khi thấy điều ấy nhưng rồi tôi lại không thấy vui khi nghĩ đến cũng ngày này năm ấy đội tuyển tôi cũng đã phải thất bại như thế và rồi tôi nhận ra người ta sẽ lãng quên đi những kẻ thất bại mà chỉ có những huyền thoại thực sự mới là người mãi mãi được ghi danh. Faker và SKT thất bại nhưng người ta sẽ không bao giờ quên đi vì họ đã đi vào ngôi đền của những huyền thoại và sẽ sống mãi trong lòng mọi người cho đến khi trò chơi này không còn nữa. Thất bại nhưng lại không thất bại. Đó là điều kì diệu mà Liên Minh Huyền Thoại đã mang lại.

Để tham gia cuộc thi Cây Bút Vàng, các bạn hãy gửi bài viết về hòm thư info@gamek.vn.

Thông tin chi tiết xem tại ĐÂY.

Cùng đọc các bài dự thi khác của Cây bút vàng 2018 tại ĐÂY.