Tiếng vỗ tay khi đại diện loài người thắng máy tính AlphaGo sẽ mãi đi vào lịch sử

Nút Chuối  - Theo Trí Thức Trẻ | 16/03/2016 05:03 PM

Họ đã chứng minh được cho chúng ta rằng, chỉ một chiến thắng, một con người trần mắt thịt, và quan trọng nhất là chính bộ môn cờ vây đã đủ sức đem con người lại gần nhau hơn.

Trong tuần qua, có thể khẳng định mọi sự chú ý của cộng đồng công nghệ thế giới đều đổ dồn về trận đấu cờ vây lịch sử vô tiền khoáng hậu giữa một bên là Lee Sedol, đại kỳ thủ cửu đẳng, vô địch thế giới, đứng thứ hai thế giới về số danh hiệu đạt được chỉ sau đại kỳ thủ Lee Chang Ho, và bên còn lại là một trí tuệ nhân tạo có tên AlphaGo, được đội ngũ DeepMind thuộc Google tạo ra.

Mọi câu chuyện, mọi khía cạnh của sự kiện này đã tốn biết bao giấy mực của báo chí, từ những bài phân tích nước đi của cả hai bên, chiến thắng một cách bất ngờ và thuyết phục của trí tuệ nhân tạo kia, dưới sự trợ giúp của Aja Huang, một người chơi không chuyên đặt những quân cờ lên bàn cờ giúp AI, cho tới cả những chi tiết kỹ thuật giải thích vì sao bộ môn do con người sáng tạo ra lại bị chính thứ trí tuệ tưởng chừng là hữu hạn cũng do chính con người lập trình nên đánh bại.

Phân tích cũng đã quá nhiều, nhưng chẳng mấy ai để ý đến những câu chuyện trong tuần lễ lịch sử mới trôi qua tại Seoul, Hàn Quốc. Tất cả các phóng viên phải ngồi trong một khán phòng lớn, trước một cái màn hình to tướng để theo dõi trận đấu ở một phòng khác. Mà thậm chí là cả hai người bình luận trận đấu và những lập trình viên của nhóm DeepMind cũng phải ngồi "hóng" ở đó để nhận và gửi lệnh cho máy tính để AlphaGo có thể đáp trả.

Trong căn phòng chỉ có hai người, trận đấu giữa con người và máy móc được thể hiện rõ ràng nhất. Aja Huang, đại diện cho máy móc, chẳng có chút phản ứng nào và đặt những quân cờ xuống bàn như một con rối, còn Sedol, kẻ được mệnh danh là cục đá rắn chắc trong mắt đối thủ từng chơi với anh thì đôi lúc lại há hốc mồm trong kinh ngạc, lúc thì mệt mỏi trong lúc tìm ra nước đấu lại máy tính.

Từng bước từng bước, người xem được trải nghiệm cảm giác của một nhà vô địch thế giới đầy kiêu hãnh, với tinh thần chiến đấu tới những nước đi cuối cùng, với ánh mắt khi gặp gỡ kỳ phùng địch thủ. Lee Sedol đã trải qua thứ mà không một con người nào trong khán phòng đó có thể hiểu nổi: Sự kiêu hãnh của một con người gần như vô đối trong bộ môn mà anh chuyên nghiệp nhất dần bị tước bỏ chỉ vì những dãy số nhị phân của một chương trình nhân tạo.

Và ở game đấu thứ tư, khi cỗ máy tính quyết định bỏ cuộc, khỏi phải nói, tiếng vỗ tay trong khán phòng thật sự là thứ duy nhất có thể mô tả được thành công của Sedol. Cả khán phòng cùng hét to tên của kỳ thủ 33 tuổi, khi họ không chỉ coi đây là một chiến thắng, mà là của cả đất nước Hàn Quốc hay nói rộng hơn là của cả loài người.

Chưa cần nói đến sự đáng sợ của tương lai khi AI có đầy đủ khả năng thống trị loài người, nhưng chỉ một sự kiện, một chiến thắng, những tiếng hò reo đã là quá đủ... Họ đã chứng minh được cho chúng ta rằng, chỉ một chiến thắng, một con người trần mắt thịt, và quan trọng nhất là chính bộ môn cờ vây đã đủ sức đem con người lại gần nhau hơn.