DOTA và tôi thế đấy

Nguyễn Thành Danh  - Theo Helino | 20/01/2018 11:09 AM

Bài dự thi của độc giả Nguyễn Thành Danh với tựa game DOTA.

Đối với những 9x đời đầu, phàm là game thủ ai cũng biết tới Warcraft III, và tôi cũng thế. D-Day là map yêu thích nhất của tôi cho đến một ngày, mọi người không còn chơi D-Day nữa. Thay vào đó là một map hoàn toàn mới, và tên của nó là DotA All Stars.

DOTA và tôi thế đấy - Ảnh 1.

Những năm 2005-2010, DOTA cực kì thịnh hành ở Việt Nam

Tiếp theo là chuỗi ngày xông pha của tôi cùng đám bạn. Tan học chinh chiến, đến trường bàn luận, ra chơi cãi nhau, ra về lại cùng nhau ra net.

Những lúc vui vẻ tưởng chừng như sẽ kéo dài mãi cho đến lúc mỗi người mỗi ngả. Người vào Đại học, người vào Cao đẳng, người đi du học. Khác biệt lịch học, khác biệt múi giờ, có người có đồng đội mới. Cứ thế, chúng tôi cách xa nhau.

DOTA và tôi thế đấy - Ảnh 2.

Những chiến hữu nay đã không còn bên nhau, chúng tôi xa nhau, bước chân vào những con đường khác biệt.

Những lịch học căng thẳng, sự kiện của trường, của Đoàn, dần khiến tôi quên đi tất cả quá khứ của mình, chìm đắm vào môi trường mới.

Cho đến một ngày nọ, một người bạn ở nước ngoài của tôi gửi cho tôi key invite DOTA 2. Cậu ấy bảo rằng cậu ấy nhớ chúng tôi, và với khác biệt văn hóa, cậu ấy không thể tìm được đồng đội cho mình.

Tôi quay trở lại với người đồng đội của mình, bắt đầu chỉ với 2 người và ở sever khác biệt, cậu ấy vẫn qua sever SEA để chơi với tôi mặc dù delay tận 2 giây. Chúng tôi vẫn cứ như thế cho đến một ngày, 2 người còn lại cũng nhập bọn. Và rồi người cuối cùng cũng biết tới DOTA 2.

DOTA và tôi thế đấy - Ảnh 3.

Đội hình khi xưa đã quay trở lại, chúng tôi tiếp tục niềm vui với DOTA 2

Dần dà, DOTA 2 trở thành thứ không thể thiếu với tôi, sau một ngày học tập mệt mỏi, tôi lại ra net, online cùng những người bạn. Với hệ thống voice ingame của DOTA 2, chúng tôi kể cho nhau nghe đủ chuyện trên trời dưới đất. Khoảng cách của chúng tôi không còn xa như trước nữa.

Thời gian đó là quãng thời gian đẹp nhất của đời sinh viên, tôi gặp những người bạn mới. Lập team try hard Go Pro, tham gia giải đấu, hò hét cùng nhau. Thành lập CLB DOTA 2 của trường Đại học, offline vui chơi...

Rồi thời gian cũng qua đi, chúng tôi phải lập nghiệp, đi làm kiếm tiền. Người bạn ngày xưa cũng quay về nước vài lần rồi định cư hẳn bên Úc, bỏ luôn DOTA 2. 5 người, nay chỉ còn 2, nhưng nhờ DOTA 2, tôi quen được rất nhiều người bạn mới. Gia nhập nhóm DOTA 2 VN Community, Bet Group, ... trò chuyện, chơi cùng nhau, "trắng dái", ra đê, tìm chân kinh hàng đêm...

DOTA và tôi thế đấy - Ảnh 4.

Dù cho không còn ở gần nhau, nhưng nhờ DOTA 2, chúng tôi vẫn có thể cảm thấy nhau bằng những món quà như thế này.

Ba mẹ tôi đã từng bảo rằng, sao tôi lớn già đầu 25, 26 tuổi rồi mà vẫn ngồi ở nhà chơi game như mấy đứa con nít, rồi đi net với mấy thằng bạn tối ngày. Nhưng thực sự DOTA đã ăn sâu vào trong máu của tôi. Nó là một phần quá khứ của tôi, một phần hiện tại, cũng có thể sẽ là một phần trong tương lai.

Tôi luôn hi vọng rằng một ngày nào đó, tôi và những người bạn của tôi có thể ngồi cạnh nhau một lần nữa, để cùng hò hét, cùng bàn luận, cùng chiến đấu bên nhau như những ngày cấp 3 oanh liệt.

_W8haa_

Để tham gia cuộc thi Cây Bút Vàng, các bạn hãy gửi bài viết về hòm thư info@gamek.vn.

Thông tin chi tiết xem tại ĐÂY.

Cùng đọc các bài dự thi khác của Cây bút vàng 2018 tại ĐÂY.