DOTA: Con đường đi đến Huyền Thoại (Phần 1)

J-Gaming  - Theo Helino | 15/04/2018 05:58 PM

Có những thứ sẽ không bao giờ bắt đầu lại được. Và có những thứ chỉ còn lại là kỷ niệm, và khi chúng ta nhắc đến nó thì biết bao nhiều hoài niệm, cảm xúc ùa về 1 cách tiếc nuối. Nhưng có 1 thứ đặc biệt tưởng chừng như nó đã kết thúc. Lại bùng nổ mạnh mẽ độc chiếm ngôi đầu trong hơn 1 thập kỷ qua. Không ai khác đó chính là DOTA 2 “Ông Hoàng của dòng Game Chiến Thuật”.

Đây có thể là lời giới thiệu ấn tượng về người bạn đồng hành của tôi suốt hơn 10 năm qua. DOTA đã chứng kiến quá nhiều, nửa cuộc đời tôi đều in dấu vết của nó. Và tôi tin rằng không chỉ riêng tôi mà còn rất rất nhiều Game thủ khác đều có 1 mối tình quá lâu quá thắm thiết với DOTA.


DOTA là gì?

DOTA là gì?

Vậy DOTA là gì?

“Ông Hoàng của dòng Game Chiến Thuật” ?

Và tại sao mọi người lại có nhiều tình cảm đối với DOTA, tuy nó chỉ là 1 trò chơi điện tử?

DOTA có tên đầy đủ là Defense of the Ancients, là 1 trò chơi hành động chiến thuật thời gian thực. Có nguồn gốc khá là lâu đời và phức tạp. Nói đến đây phải nhắc đến Ông Tổ Aeon of Strife ”StarCraft” là nguồn gốc là tinh hoa trí tuệ của DOTA bây giờ.

StarCraft là ngôi nhà đầu tiên của DOTA, với những ý tưởng cộng với tính năng cho phép người chơi Use map Settings. Có thể nói, StarCraft đã gián tiếp tạo ra một huyền thoại.

Trải qua biết bao nhiêu quá trình phẩu thuật thẩm mỹ. Mang lên mình biết bao nhiêu cái tên như: "DOTA DX Series", "DOTA Unforgiven" hay như "DOTA Outland"...

Nhưng cái tên DOTA Allstars mới đáng nhớ nhất. Ngày 3 tháng 2 năm 2004, phiên bản được cộng đồng game thủ cộng nhận tuyệt phẩm là "DOTA Allstars Beta v0.95".

Và từ đó 1 kỷ nguyên mới đã bắt đầu.


Ủa đây là DDay phiên bản mới hả anh?

Ủa đây là DDay phiên bản mới hả anh?

Tôi nhớ năm đó là năm lớp 6. Khi đi học về lúc nào, ngày nào cũng cùng lũ bạn vào Net làm vài trận DDay. 1 map chiến thuật của Warcraft III khá thịnh hành lúc bấy giờ. Với 1 con người đam mê chiến thuật ưa thích đi farm cho mạnh rồi làm bá chủ thiên hạ như tôi thì DDay là thứ cuốn hút tôi nhất vào lúc bấy giờ. Nhưng rồi, đây có thể nói là định mệnh hay là cái duyên đến với DOTA 2 của tôi.

Ngày hôm đó tôi ở Net ngồi gần 1 ông anh cũng đang chơi Warcraft III nhưng khác xa những gì tôi nghĩ. Tôi thấy lạ cái map mà ổng đang chơi , liệu đây có phải là phiên bản nâng cấp của DDay vì thấy nó cũng đi farm rồi cũng lên đồ rồi cũng đánh nhau combat loạn xì ngầu cả lên. Tôi thấy khá hấp dẫn liền bắt chuyện hỏi ổng ngay:” Ủa đây là DDay phiên bản mới hả anh nhìn đã phết”. Và tôi nhận lại cái lắc đầu của ổng, tôi thấy ổng hơi khó chịu. “Chà, 1 Game chiến thuật khá thú vị, để lại nhiều cảm xúc vậy thì ngại gì mà không thử đến nó”.

Vâng, câu chuyện tình dài muôn kiếp của tôi và DOTA đã bắt đầu như thế.


Vâng, câu chuyện tình dài muôn kiếp của tôi và DOTA đã bắt đầu như thế!

Vâng, câu chuyện tình dài muôn kiếp của tôi và DOTA đã bắt đầu như thế!

Cứ đến hẹn, chiều chiều là ra làm vài trận với ông anh đó. Nhớ lúc đấy quán net tôi chả có map DOTA đâu, toàn lên epicwar.com down về thôi. Có hôm mạng sida down cả tiếng mới xong cái map, nhưng vẫn kiên nhẫn đợi vì thiệt sự 1 ngày mà không đánh trên 3 trận, trong người nó cứ khó chịu làm sao đó.

Lúc đầu cực kì khó khan với tôi, tôi không nghĩ DOTA lại khó chơi đến thế. Nó quá phức tạp, không đơn giản chỉ farm và vô đối. Những yếu tố tạo nên chiến thắng quá nhiều, cần những đồng đội tích cực, cần những đôi tay nhanh nhẹn và chính xác, cần những cái đầu lạnh để suy nghĩ hack não nhau trong mọi trường hợp. Và cái quan trọng là items quá nhiều, không thể nào nhớ hết các công thức của items. Mỗi 1 hero là mỗi món đồ khác nhau, biến tấu thay đổi trong những trận đấu. Không đơn giản chỉ là 1 2 món cứ lên hoài như DDay được.

Gần như những tháng đầu tập luyện tiếp xúc với DOTA, tôi toàn bị ăn chửi. Có thời gian gần như tôi bỏ cuộc, chán vì chơi chả khá lên nổi. Nhưng không biết vì cái gì nữa, cứ ra Net là chơi DOTA ra về tự nhủ bỏ DOTA, tình trạng cứ lặp đi lặp lại suốt mấy tháng. Để rồi không kịp nhận ra, DOTA đã là 1 phần của cuộc đời mình, không thể nào không nghĩ đến nó. Tính ngày xưa khi chơi DDay thì rất thích bá đạo nhưng vào DOTA tôi học được cách nhẫn nhịn học được cách hỗ trợ và học được cách thay đổi bản thân.Từ 1 thằng nhóc khá là láu cá, mất bình tĩnh, dễ nóng. Tôi biết suy nghĩ , biết nhìn nhận vấn đề và bình tĩnh xử lý trong mọi trường hợp. Và cũng từ đó tôi kiếm được 1 người anh 1 người bạn tri kỷ.

Nói đến đây các bạn đừng nghĩ tôi là Carry, không hề vì kĩ năng farm của tôi rất kém, cho đến bây giờ tuy được cải thiện nhưng nhìn vào GPM thì ôi thôi, 1 từ “Chán” hiện lên trước mặt. Một phần là tôi không thích ở một chỗ, không thích canh last hit từng con creep. Tôi rất thích di chuyển và làm ra những vụ nổ, nên con đường tôi chọn là Ganker hoặc Support có khả năng Gank tốt và hiệu quả.


Dường như tôi không chấp nhận được DOTA 2...

Dường như tôi không chấp nhận được DOTA 2...

DOTA đến với cuộc đời tôi quá nhanh. Không biết từ khi nào tôi đã nghiện nó. Rồi thời gian trôi đi, tưởng chừng như năm đó là 1 sự kết thúc của DOTA. Khi Icefrog công bố ngừng sản xuất map ở Warcraft III và đầu quân cho Valve làm 1 dự án mới mang tên DOTA 2. Thật sự bạn biết đấy, không dễ dàng gì từ bỏ 1 thói quen. Dường như tôi không chấp nhận được DOTA 2. Từ hình ảnh cho đến lối chơi, tuy vẫn giữ được những bản sắc cội nguồn nhưng thật sự mà nói DOTA 2 đối vs tôi như người xa lạ. Nhưng người bạn đã giúp tôi đến với DOTA, 1 lần nữa lại giúp tôi đến với DOTA 2. Khi chúng tôi trao đổi, tìm hiểu và thống nhất với nhau sẽ viết tiếp câu chuyện về DOTA...

Còn tiếp...