Chỉ 10 triệu Đồng tôi đã có niềm vui hơn tất thảy game thủ mua PC khủng

Nút Chuối  - Theo Trí Thức Trẻ | 09/06/2016 06:04 PM

Không phải cứ game đẹp, PC khủng mới thích đâu, đôi khi game níu kéo chúng ta lại chỉ vì những niềm vui nho nhỏ mà thôi

Tôi không thể chịu nổi cách chơi game của nhiều bạn trẻ bây giờ. Họ bỏ cả đống tiền ra, để mua máy tính chơi game khủng, mua game bản quyền, rồi... ngồi tự kỷ trước màn hình hàng giờ liền cho dù đó là những game online chơi cùng những con người khác, những sản phẩm hay nhất hiện tại đang có trên thị trường. Nhưng thưởng thức như thế thì vui ở đâu, sau những pha combat, những tiếng cười, kêu gào gọi đồng đội... qua micro, những người cách họ có khi cả nghìn cây số?

Trước đây khi internet chưa trở thành tiêu chuẩn tối quan trọng cho mỗi quán game tại Việt Nam, thì mạng LAN dường như là thứ duy nhất khiến cho game thủ gắn kết tại những quán game tại nước ta trong thời gian trước đây. Những tựa game như AoE, StarCraft hay CS 1.1 đã khiến cho bao cậu bé học sinh hay sinh viên bắt đầu bước vào "sự nghiệp" chơi game cực kỳ "rực rỡ".

Có thể nói, trong những trận đấu PvP đầy nghẹt thở, thì cảm giác hạ gục một game thủ khác, đôi khi chính là người bạn thân của mình, và quan sát gương mặt của họ khi thua trận là một cảm giác không thể nào so sánh được khi bạn chiến thắng một trận đấu PvP online.

Thế nhưng giờ đây, khi game online nói chung và những tựa game multiplayer nói riêng đã được hệ thống mạng toàn cầu "chắp cánh", những tựa game từng thống trị những phòng game một thời như Unreal Tournament hay Quake cũng chẳng còn đông đúc như xưa. Với rất nhiều những tựa game mới như DOTA 2, LMHT hay CS:GO, bạn hoàn toàn có thể ngồi một chỗ để chơi game cùng bạn bè thông qua mạng internet mà không cần phải mang lỉnh kỉnh đồ đạc tới các LAN Party như xưa.

Và đó cũng là lúc một nét đẹp tưởng chừng như sẽ sống mãi trong cộng đồng game thủ dần mai một. Bản thân tôi từng đến rất nhiều quán net với hệ thống cấu hình cao cấp tại Hà Nội, thế nhưng định nghĩa "on LAN" của game thủ Việt giờ đây đơn thuần chỉ là game thủ tập hợp bạn bè trong cùng một team, ngồi cùng một chỗ và... tìm kiếm những đối thủ khác trên internet để so tài.

Khi đó bạn sẽ chẳng thể nào có được cảm giác "thống khoái" khi được chiêm ngưỡng khuôn mặt méo xẹo của những game thủ đối diện khi thua trận. Thay vào đó sẽ là những câu chat chửi rủa không hồi kết.

Đó là lúc tôi cảm thấy game tuyệt vời nhất. Chẳng phải đã từng có tựa game đã ghi rất rõ rằng: "Game chơi tuyệt nhất là khi có bạn bè" hay sao? Sau khi DOTA 2 cập nhật chế độ so tài thông qua mạng LAN mà không cần sử dụng những mã lệnh phức tạp hoặc tự tạo mạng chơi thông qua server chính thức của Valve, những trận đấu DOTA 2 tại nhiều quán net ngày càng gay cấn và ấn tượng hơn.

Cũng có lúc tôi mê game PC đến độ sắm sửa hẳn một bộ máy tính "hịn" để chơi game. Kết quả? Nó nằm ở xó nhà sau 2 tháng mua về vì... quá bận không chơi nổi. Chẳng ai thèm bật lên, ngay cả đứa con trai 2 tuổi vì nó đã quen chơi game iPad chứ chẳng quen chơi game PC bao giờ. Cỗ máy trở thành... đồ thừa không hơn không kém vì chẳng có thời gian đụng tới. Cả ngày đi làm mệt mỏi, tôi chỉ muốn nghỉ ngơi, uống tách trà nóng giờ đi ngủ chứ không phải tiếp tục cắm đầu vào chiếc máy tính.

Và kết cục là, tôi ra cửa hàng game, nhặt về cho mình một cỗ máy PS4, giá chỉ chưa đầy 8 triệu, với nhặt thêm cái đĩa PES cùng vài game mới ra. Lúc đó cũng chỉ nghĩ mua máy về thi thoảng chán thì bật lên chơi, còn không bỏ đó cũng chẳng sao, dù sao nó cũng chỉ bằng 1/6 cái cỗ máy chơi game tôi từng mua rồi bán đi trước đó.

Điều mà ngay cả tôi không ngờ tới chính là, dù trước đã biết bà vợ "tay hòm chìa khóa" biết đá PES, nhưng không thể nghĩ rằng cô ấy vẫn còn một chút xíu tình yêu với tựa game bóng đá. Cô ấy nấu cơm, cả nhà ăn, rồi dọn dẹp nghỉ ngơi một chút là từ "anh em" chuyển sang "ông tôi" cứ như thời đại học khi tôi cầm Barca "củ hành" Chelsea, đội bóng cô ấy thích từ rất lâu rồi.

Niềm vui này không phải ai cũng có, và ai cũng hiểu được các bạn ạ. Không phải cứ game đẹp, PC khủng mới thích, mới sướng đâu, đôi khi game níu kéo chúng ta lại chỉ vì những niềm vui nho nhỏ như vậy mà thôi, chẳng hoành tráng, cũng không đao to búa lớn.