Chết cười câu chuyện nhờ chơi game mà hết sợ ma của game thủ Việt

Hoàng Hôn  - Theo Trí Thức Trẻ | 20/04/2016 04:45 PM

Có thể đối với nhiều người trong chúng ta, ma là một điều gì đó chỉ có trong tưởng tượng nhưng dù sao trong câu chuyện này, nhờ có bạn là một game thủ mà trên đường đi chơi game về, nhân vật chính đã may mắn thoát khỏi sự trêu đùa của thế lực ma quỷ.

Mới đây, cộng đồng game thủ Việt đang lan truyền nhau một câu chuyện tưởng chừng như hư cấu mà lại có thật. Có thể đối với nhiều người trong chúng ta, ma là một điều gì đó chỉ có trong tưởng tượng nhưng dù sao trong câu chuyện này, nhờ có bạn là một game thủ mà trên đường đi chơi game về, nhân vật chính đã may mắn thoát khỏi sự trêu đùa của thế lực ma quỷ. Nguyên văn câu chuyện như sau:

Giờ mới biết có thằng bạn thân là dân chơi Game Off sướng cực các bác ạ! Chuyện là hôm qua em với thằng bạn đi chơi game ở quán net trên phố Tô Hiệu, gần nửa đêm 11h hai đứa hết tiền mới hò nhau đi về.

Nhà cũng gần Tô Hiệu nên cả hai đứa em đi bộ, nhưng ngặt nỗi cái đường về bình thường hôm nay lại có biến nên chúng em đành phải chơi đường tắt, đi qua cái ngõ hẹp vắng và tối.

Trời đã tối tối chập choạng, hai đứa em đang đi qua cái ngõ thì em thấy có một bóng người lù khù đứng cuối cái ngõ, như kiểu chờ người đi qua. Khi đó là tầm hơn 11h30 tối, em nghĩ một là mình hoa mắt, hai là mình gặp vong ma nó quấy phá. Ai ai ngờ là thật, tự dưng cái vong ấy nó lao tới trước mặt hai thằng bọn em, em nhìn rõ mặt nó đen xì xì, chỉ nhìn thấy độc hai con mắt nhìn trừng trừng với một cái miệng đỏ hoe, lưỡi răng lẫn lộn, thực sự tởm lợm nhìn mà muốn són luôn ra quần.

Thằng bạn em cũng nhìn thấy, nhưng nó dân chơi Game Off, cày phim vs game kinh dị nhiều nên chắc gan to hơn em. Các bác biết nó làm gì không? Nó thở dài thông cảm, vỗ vai cái vong đó rồi nó bảo:

"Ông bị dính lỗi bug glicht mặt của Ubisoft rồi, sau này đừng xài hàng AMD nữa, chuyển qua hàng Yến Vi (Nvidia) thì nó sẽ hết. Rồi giờ về đi ngủ sớm đi..."

Nó nói thế xong mà cái vong với em cũng ngơ ngác nhìn nó không hiểu gì, nhưng được cái là hai đứa em đi được khỏi cái ngõ vắng ấy để về nhà thay quần. Sau này có cho vàng em cũng không thèm rẽ vào cái ngõ ấy để đi tắt về nhà nữa ạ.